Thiên Thần Trong Ác Quỷ

Chương 69


Không chỉ là bị sốc tạm thời như những lần trước mà Kaylin còn bị ám ảnh rất nhiều.

Trong cả ba ngày đến ngay cả việc đi tắm cô cũng sợ.

Lúc nào cũng phải chú ý từng chút một, chỉ sợ anh về đột xuất thì cô không biết nên làm sao.

Đồ ăn được đưa vào nhưng đều có cảm giác như là đang nuôi nhốt một con vật thì đúng hơn.

Cứ đến giờ thì sẽ đưa cơm đến, nếu không sẽ bỏ qua cô như cô không hề tồn tại.

Kaylin thì cũng không để tâm lắm bởi bản thân cô cũng chẳng thể nuốt nổi được gì.

Cổ họng cô còn sưng to, đến nuốt nước bọt cũng vô cùng khó khăn.

Có cảm giác cứ mỗi lần cô nuốt nước bọt giống như có vật cản gì đó khiến cô nghẹn cổ lại.

Còn cả mùi máu tanh khiến cô rất khó chịu.

Cả ba ngày cô đều trong trạng thái sợ hãi.

Dù đã cố nhưng cứ nghĩ đến thì cô lại sợ mà chui trong chăn nhắm tịt mắt lại.1
...!
Ở khía cạnh khác thì khi này người chú của Zane lại còn thông đồng bắt tay với kẻ thù của Zane chính là Davidson - kẻ mà Zane vẫn luôn trong trạng thái chiến tranh lạnh.

Đứng trước là hai thế cực đều chuẩn bị sẵn tinh thần hung chiến lẫn nhau, không khí xung quanh đều ngột ngạt.

Mà tên Davidson cũng nhiều kế hoạch tinh vi thật! Luôn dùng quân cờ để bản thân không phải chịu thiệt hại tổn thất.


Lần này thì là dùng chính người thân của anh.

Tuy rằng bên phía đằng ngoại anh đã cắt bỏ dây mơ rễ má của ông chú này, nhưng dù thế nào vẫn mang tiếng là người thân quen.

Chính vì thế nên anh không không thể để danh tiếng bị tổn hại thêm được.

Ngồi trong căn phòng để "đàm phán", vẻ mặt ông chú của Zane vẫn hừng hực khí thế như muốn vào tham chiến luôn vậy.

Zane thì khác, anh vẫn trưng bộ mặt lạnh ơ coi như không để mắt điều gì.

Felix không muốn cứ ngồi bình tĩnh như Zane nên ông đã phừng phừng đứng dậy còn giở giọng uy quyền:
- Ngồi lâu cũng chỉ mất thời gian với nhau.

Bây giờ chỉ cần cho ta biết phương thức điều trị về Polonium thì ta sẽ đi ngay.

Việc gì phải làm mất thời gian của nhau như vậy.

Nhìn người chú hiếu thắng của mình, Zane đan chéo hai tay lại với nhau, nhếch mép khinh bỉ nhìn ông.

Nếu để nói thì khiến ông Felix đây quay trở về gặp Chúa chỉ trong vòng một nốt nhạc thì anh thừa sức làm được.

Nhưng vì hình ảnh bên ngoại của anh, chính vì thế nên anh mới không muốn ra tay.

Hơn thế thì người mẹ của anh cũng đã nói giúp cho ông chú này từ trước, vì thế nên anh mới cho ông cơ hội được ngồi đây để mà "đàm phán" với anh.

- Cậu ta chia cho ông bao nhiêu?
- Chi...!chia gì chứ? Ta chỉ đang muốn nghiên cứu về loại thuốc đã điều trị được cho cháu thôi? Có gì sao?
Vẻ mặt của Felix thay đổi hẳn khi nghe được câu hỏi của Zane.

Nó đánh trúng tim đen của ông.

Nhưng dẫu sao ông vẫn luôn làm tốt trong việc hợp tác, việc làm chung chỉ có đôi bên cùng biết, kẻ ngoài cuộc dù thế nào thì ông cũng sẽ tuyệt đối không nói gì.

- Ông có một cơ hội duy nhất.

Hoặc là rời khỏi cánh cửa này, hoặc là ngồi lại đây.

- Zane vẫn nhân nhượng cho ông thêm một cơ hội nữa.

Vậy mà tên Felix này đều không biết điều.

Còn ỷ vào việc cậy chức quyền cao hơn trong vai vế mà vẫn vênh váo trước anh.

Vẻ mặt còn không có chút nào gọi là sợ sệt.

- Ta đã nói rồi, đưa loại thuốc điều trị đó ra đây là xong.

- Ông không hiểu lời lão đại nói? - Đến ngay cả Dashiell cũng bất bình trước người chú bên ngoại này của Zane.

- Hiểu con mẹ mày.


Thằng này sống dậy như này đương nhiên không thể không có viên thuốc thần thánh đó.

Chúng mày nghiên cứu đã gần chục năm, bây giờ nói nó phản tác dụng thì tao tin chắc? - Ông Felix bất bình mà gầm lên.

Trước mắt hỗn loạn vì ông ta to tiếng và còn đòi đạp phá bàn.

Nhưng còn vừa mới ném được chiếc ghế gần đó về phía Zane thì chiếc ghế cũng chỉ dừng tại trước mặt anh.

Chiếc ghế vừa dứt thì ông ta cũng gục xuống sàn.

Máu trên vai chảy loang ra cả sàn nhà.

Vẻ mặt và cả tiếng hét thảm thiết của ông ta cũng đủ hiểu đau tới mức nào.

Tuy chỉ là ở bả vai, nhưng lại liên quan đến cách mạch máu chính nên nó sẽ đau gấp nhiều lần so với việc bắn vào những nơi khác.

Hai bên lúc này liền động thủ chĩa súng về phía nhau.

Chỉ có điều đây là địa bàn của Zane, chúng dường như bị tóm sống ở đây không còn đường lui nữa rồi.

Đi đến gần Felix, Zane nheo mắt nhìn ông đang nhổm người bò dậy còn ôm vai chảy đầy máu của mình.

Đầu súng đen ngòm vẫn còn vương mùi thuốc súng vừa nổ ra khiến Felix dần xanh mặt.

Viên đạn này có thể ghim sâu vào trán ông, tạo một lỗ nhỏ ngay tức khắc chỉ cần một cái chớp mắt của ông.

Chỉ sợ rằng Zane tùy ý thì ông sẽ chết ngay ở đây.

Tuy bản thân yêu tiền tài vật chất, nhưng ông vẫn yêu bản thân mình hơn.

Đã thế thử hỏi đứng trước ranh giới sự sống và cái chết, được mấy ai dám liều lĩnh nói mình không sợ cơ chứ? Ông cũng vậy thôi, cũng sợ hãi nên không dám hành động gì ngang tàng như vừa nãy nữa.

- Căn bản ông không xứng để nhận viên đạn này.

Nhưng dù sao cũng là người của Charles, coi như ông có phúc phần hưởng điều này đi.


Nói dứt lời, Zane còn thẳng chân đạp ông ta ngã dúi dụi xuống sàn.

Thuộc hạ của ông ta cũng sợ chẳng kém, thấy ông chủ của mình ngã thì cũng liền cúi xuống để đỡ.

Nhìn theo bóng dáng của Zane rời khỏi phòng cùng với người của anh, ông càng tức điên lên nhưng không thể làm gì được.

Nhưng như vậy cũng còn là may chán.

Ông cho người tới đập phá quậy tung cái viện nghiên cứu ART Center này vậy mà Zane chỉ bắn ông một phát ở bả vai để gọi là cảnh cáo.

Nếu là người khác, có lẽ chính bây giờ đã không còn chút tro tàn nào để rắc xuống sông được nữa rồi.

Nhưng ông cũng không thể bỏ qua, vẫn còn kế hoạch B khác cho vụ việc này.

Ông vẫn nhanh hơn Zane một bước về khâu này rồi.

Chỉ cần bên phía Davidson tấn công được vào nhà chính của Zane thì mọi thứ sẽ thành công.

Mà ban nãy họ cũng vừa thông báo với ông để xác nhận điều này.

Felix vì thế mà vội vàng cho người điều trị vết thương ở bả vai để đi tới nơi đang chuẩn bị xảy ra trận chiến thật sự.

Điều này chưa biết có tốt với ông hay không, nhưng chỉ cần có loại sách điều chế độc tố Polonium thì ông có thể thay đổi mọi thứ.

Sẽ đứng trên vạn người mà không phải kiêng nể bất cứ ai.

Chính vì điều này mà dù có phải đối đầu với cháu trai, dù có phải đấu với ông trùm hắc đạo trong giới thì ông cũng sẽ làm.

Bình Luận (0)
Comment