Thiên Thánh

Chương 415

Ý Thiên bố trí xuống tụ hợp trận, hội tụ tinh nguyên liệt hỏa của xích vân sa mạc, cung cấp tu vị cho mọi người.

Chỉ cần kiên trì không ngừng, cộng thêm năng lực lĩnh ngộ trong cùng cảnh giới, đối với lý giải vận dụng pháp quyết, muốn tăng tu vị thực lực lên quá dễ dàng.

Mười một người thì Ý Thiên thôn phệ hấp thụ tinh nguyên hỏa diễm này vô cùng kinh người, vượt qua mười người khác cộng lại gấp mấy lần.

Tất cả có quan hệ tới thể chất của Ý Thiên, nhưng mà người khác rất khó phát hiện ra, bởi vì tụ hợp trận với tác dụng của tinh nguyên, nồng độ không ngừng tăng cao, mọi người căn bản không dễ dàng phát hiện ra được.

Tĩnh tâm tu luyện, tu vị của mọi người không ngừng tăng lên.

Trong đó Từ Nhược Hoa biến hóa nhanh nhất và dễ dàng, không tới nửa canh giờ đã đưa tới Thánh Hoàng thiên kiếp, chuyện này khiến cho Ý Thiên hết sức vui mừng.

Một đường hành tẩu, Từ Nhược Hoa rốt cục đã tới thời khắc tấn thăng làm Thánh Hoàng, trở thành cao thủ.

Từ Nhược Hoa dẫn Thánh Hoàng thiên kiếp thập phần khủng bố, nhưng người khác không bị ảnh hưởng, chỉ có Ý Thiên cùng Ngọc Linh Lung có thể phá giác, những người còn lại chỉ cảm ứng Từ Nhược Hoa tấn chức, không cảm nhận được uy hiếp của Thánh Hoàng thiên kiếp.

Đối với cao thủ Huyền Hoàng mà nói, tấn chức Thánh Hoàng cần hao phí nhiều tinh thần và tâm lực.

Dưới tình huống bình thường, người vừa vượt qua thiên kiếp thì thân thể suy yếu nhất, so với thời điểm Huyền Hoàng thì thân thể còn yếu ớt hơn.

Thời điểm này là thời khác nguy hiểm nhất, một khi gặp cường địch tập kích, rất dễ dàng chết trong tay của kẻ khác.

Tình huống của Từ Nhược Hoa khác với người khác, bởi vì nàng đi theo bên cạnh Ý Thiên.

Tụ hợp trận không ngừng cung cấp động lực cho nàng, khiến nàng an tâm độ kiếp vẫn được bổ sung tinh lực, thực lực đang không ngừng kéo lên.

Từ Nhược Hoa độ thiên kiếp chừng một nén nhang là xong, trong Thánh Hoàng thiên kiếp xem như hiếm thấy.

Giống như cao thủ Huyền Hoàng tấn chức Thánh Hoàng, thiên kiếp tuy lợi hại nhưng thời gian tiếp tục không quá dài, nhiều nhất chỉ bằng một phần tư của Từ Nhược Hoa tấn chức Thánh Hoàng lúc này mà thôi.

Mà Thánh Hoàng thiên kiếp tiếp tục thời gian càng dài, uy lực càng mạnh, nói rõ người độ kiếp thành tựu càng cao, tương lai có tiền đồ bất khả hạn lượng.

Vừa vượt qua thiên kiếp, khí tức quanh người Từ Nhược Hoa không ngừng xuất hiện biến hóa, thân thể càng thêm thánh khiết cao nhã, bản thân được rèn luyện thêm một bước, dung mạo có biến hóa rất nhỏ, so về dĩ vãng càng xinh đẹp hơn, càng có khí chất phiêu dật xuất trần.

Một khắc này, Từ Nhược Hoa mở to mắt, đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa nhu tình nhìn qua Ý Thiên, khóe miệng tươi cười vui vẻ.

Ý Thiên mở to mắt, hợp gật đầu, mặc dù không có nói câu nào nhưng mà cả hai người tâm ý tương thông.

Tươi cười thanh nhã, Từ Nhược Hoa nhắm hai mắt lại, tiếp tục hấp thụ tinh nguyên hỏa diễm, sau khi tấn chức Thánh Hoàng thì tốc độ hấp thu tăng lên thêm mười lần, thân thể dung nạp nguyên lực tăng cao lên gấp mấy lần.

Ý Thiên nhắm mắt lại, chậm rãi buông lỏng bản thân mình.

Từ khi tu luyện Thiên Tâm Thần Dục Quyết, Ý Thiên đã không cần tận lực thúc dục pháp quyết, nguyên lực trong người tự vận chuyển nhanh chóng,

Thiên Tâm Thần Dục Quyết cũng có thể tự động khống chế pháp quyết, bằng phương thức tốt nhất cũng tu luyện.

Đương nhiên Xích Âm Tử Dương Quyết giống như bề ngoài, một mình vận hành Thiên Tâm Thần Dục Quyết ra, chúng còn có thể cùng tấn cấp.

Rất nhanh Ý Thiên tâm vô tạp niệm, suy nghĩ cách tiến vào cảnh giới huyền ảo, ý thức của hắn lâm vào trạng thái huyền diệu, triển khai dò xét với thế giới bên ngoài.

Loại dò xét này rất cổ quái, lại nói tiếp hơi xấu hổ, loại tự phát thăm dò này không cần Ý Thiên tự mình khống chế.

Giờ phút này, mọi người làm thành một vòng bao quanh người của Ý Thiên.

Lúc ý niệm của Ý Thiên khuếch tán ra ngoài, xuyên qua thân hình của mọi người, liền tự nhiên giúp mọi người tiến hành thăm dò một cách vô thức.

Phương diện thăm dò này có cảm giác như hình lập thể, lập tức xuyên thấu qua thân thể mọi người, tiến hành nhận thức tình huống thân thể của bọn họ.

Cái gọi là toàn bộ phương diện là từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới.

Giờ này khắc này tất cả mọi người đang chuyên tâm tu luyện, tín nhiệm Ý

Thiên tuyệt đối, cũng không có tận lực phòng bị, đang ở trạng thái phòng bị bằng không.

Dưới loại tình huống này, Ý Thiên ý niệm xuyên qua thân hình của mọi người, không chỉ có tìm hiểu tình huống nguyên lực vận hành của bọn họ, còn hiểu rõ tu vị, trong khoảng khắc càng tìm hiểu các bộ vị thân thể của bọn họ.

Đối với Mộc Thanh Thư, đạo nhân đui mù, Mã Chí Viễn ba người mà nói, tất cả mọi người là nam nhân, Ý Thiên ý niệm đảo qua chẳng khác nào thấu thị qua ba người, vậy cũng không có gì.

Thế nhưng bảy người còn lại là nữ nhân, bọn họ ai cũng có tướng mạo đẹp kiều diễm, đều có đặc sắc riêng, tất cả dưới tình huống không biết rõ thân hình lung linh mền mại hiện ra trước mặt Ý Thiên, không có bí mật nào đáng nói.

Một khắc này tâm thần Ý Thiên chấn động, chuyện ngoài ý muốn này làm hắn luống cuống tay chân.

Trong bảy nữ nhân thì Lan Hinh, Từ Nhược Hoa có quan hệ thân mật với Ý Thiên thì không có cái gì cả.

Mộ Dung Tiểu Dạ cùng Ngọc Linh Lung cực kỳ có hảo cảm với Ý Thiên, cho dù vô tâm nhìn thấy cũng không tổn thương phong nhã.

Thế nhưng mà Đoan Mộc Thanh Vân ưa thích là Công Tôn Duy Ngã, Trần Ngọc

Lan đã có phu quân, loại vô tâm này khiến Ý Thiên cảm thấy áy náy.

Về phần Tiêu Minh Nguyệt, Ý Thiên và nàng từng có tiếp xúc thân mật, cho nên lúc này cũng không xem vào đâu.

Thu liễm tâm thần, Ý Thiên hết sức không thèm nghĩ tới những chuyện này, ý niệm khuếch tán ra ngoài, tiến vào trong hạt cát,nhìn qua hạt cát vô tận chung quanh, trong nội tâm xuất hiện cảm giác cổ quái.

Ý Thiên cảm thấy chính mình dường như xem nhẹ ái gì đó.

Đó là một chuyện rất trọng yếu, nhưng mà hắn không nghĩ ra là cái gì.

Buông lỏng tâm tình, Ý Thiên hết sức đi quên hết mọi thứ, dùng thân thể cảm thụ thế giới này, phương ý niệm chấn động dần dần giảm tốc độ, chậm rãi gần như bình tĩnh.

Đây là một quá trình khá dài, muốn làm cho suy nghĩ bất động, tâm như mặt nước phẳng lặng, vậy cũng cũng không dễ dàng.

Cũng may Ý Thiên không giống với người bình thường, hắn tốn hao ước chừng nửa canh giờ thì tiến vào trạng thái yên tĩnh hoàn toàn, đạt tới một loại cảnh giới gọi là vĩnh hằng bất động.

Một khắc này cảm ứng của Ý Thiên trở nên cực kỳ nhạy cảm, hắn có thể nhìn thấy dấu vết các hạt cát va chạm với nhau, có thể nhìn thấy trong hạt cát có một thế giới vô cùng to lớn, thai nghén màu sắc hỗn độn.

Đây là cảnh sắc vô cùng kỳ quái, khi ý thức của Ý Thiên xuất hiện chấn động thì hắn mới tỉnh ngộ.

Thì ra phật gia có câu nói nhất hoa nhất thế giới (*Một bông hoa một thế giới), chính là thế này.

Chỉ trong tích tắc này Ý Thiên lĩnh ngộ rất nhiều, hắn càng tiến thêm một bước lĩnh ngộ thế giới này là như thế nào.

Mà thân thể của Ý Thiên do rất nhiều tế bào cấu thành, mỗi một tế bào bên trong có một thế giới to lớn, có thể dung nạp rất nhiều nguyên lực.

Như vậy một hạt cát, một giọt nước, thậm chí một bông hoa cũng có được lĩnh vực của riêng mình, có thể dung nạp đồ vật vào thế giới này?

Nghĩ vậy, Ý Thiên hiểu rõ đạo lý tu du nạp giới tử, cũng đột nhiên hiểu được truyền thuyết liên quan tới Vô Biên Hoang Thành.

Trên Vân Hoang đại lục này, mọi người đối với Vô Biên Hoang Thành hình dung là vô cùng lớn, nhưng lại vô cùng bé.

Cách nói này khiến cho rất nhiều người mâu thuẫn, nếu như vô cùng lớn, vậy thập phần to lớn, siêu cấp to lớn, vậy tại sao nói nó vô cùng bé?

Hiện tại Ý Thiên đã hiểu, cái gọi là vô cùng lớn chỉ bản thân của Vô Biên Hoang Thành nó cực kỳ to lớn.

Mà vô cùng bé cũng chỉ Vô Biên Hoang Thành ẩn thân trong cơ thể một vật vô cùng bé.

Mượn thế giới một hạt cát mà nói, dùng mắt thường có thể nhìn thấy thế giới khổng lồ trong người của nó hay không?

Nếu như Vô Biên Hoang Thành ẩn thân trong một hạt cát, chẳng phải vừa vặn phù hợp với truyền thuyết vô cùng to lớn, vô cùng bé hay sao?

Nhiều năm trước tới nay, vô số người tìm kiếm Vô Biên Hoang Thành nhưng không có ai tìm được nó cả.

Hôm nay Vi Tinh Nghi xuôi nam tiến vào xích vân sa mạc, nói rõ nó giấu trong nơi nào đó của xích vân sa mạc này sao?

Nhưng mà xích vân sa mạc mặc kệ có bao nhiêu hung hiểm, một Vô Biên

Hoang Thành vô cùng to lớn, chỉ cần tồn tại thì nhất định sẽ tìm được, trừ phi nó giấu trong một hạt cát.

Ý Thiên phỏng đoán, Vô Biên Hoang Thành rất có thể nằm trong hạt cát, nếu không Vi Tinh Nghi làm gì dẫn tới đây?

Đều nói Vi Tinh Nghi là mấu chốt tìm kiếm Vô Biên Hoang Thành, mà Vi Tinh Nghi có thể nhìn thấy thế giới vi mô.

Hai cái kết hợp lại và nói rõ Vô Biên Hoang Thành đang ẩn vào thế giới của một thứ gì đó mắt thường khôn thể nhìn thấy.

Có người nói Vô Biên Hoang Thành là một kiện thần khí.

Mà người có tiên khí thì có thể biến lớn biến nhỏ, biến hóa thất thường.

Nếu như giấu trong cát vàng, căn bản là không cách nào tránh được ý niệm của cao thủ truy tìm, đã sớm bị dò xét ra rồi.

Nhưng mà cho đến ngày nay, Vô Biên Hoang Thành vẫn không ai tìm ra được.

Nếu như nó thật sự nằm trong xích vân sa mạc này, như vậy cách giải thích duy nhất Vô Biên Hoang Thành thực ẩn thân trong một thứ mà mắt thường không thể nhìn thấy.

Giữa xích vân sa mạc này thứ có nhiều nhất chính là hạt cát.

Nếu như Vô Biên Hoang Thành ẩn thân trong thế giới của hạt cát, muốn tìm ra nó vậy còn khó hơn cả mò kim đáy biển.

Giả thuyết câu này là đúng, như vậy có thể Vô Biên Hoang Thành ẩn trong hạt cát, vậy hạt cát này không phải bình thường, nhưng nó là hạt cát thế nào?

Đứng ở góc độ của Ý Thiên phân tích, nếu như Vô Biên Hoang Thành thực nằm trong xích vân sa mạc, vậy thì trong hạt cát là khả năng lớn nhất.

Nhưng mà số lượng hạt cát ở đây phải dùng ngàn tỷ trở lên mà tính, Vô Biên Hoang Thành giấu trong một hạt cát thì sao tìm được?

Chẳng lẽ trừ Vi Tinh Nghi ra sẽ không có biện pháp nào khác hay sao?

Thời điểm Ý Thiên trầm tư thì Đoan Mộc Thanh Vân đột nhiên dẫn phát Huyền Hoàng thiên kiếp, bắt đầu tấn chức Huyền Hoàng.

Từ khi bắt đầu chỉ là trung cấp Vũ Hoàng, cho tới bây giờ Huyền Hoàng,

Đoan Mộc Thanh Vân đi theo Ý Thiên mới vài ngày đã có thành tựu như vậy, tất cả đều là do Ý Thiên trợ giúp.

Nếu như không có Âm Dương tuyền, không có tinh nguyên hỏa diễm hiện tại để hấp thu, Đoan Mộc Thanh Vân căn bản không có khả năng tấn thăng lên

Huyền Hoàng.

Nhìn qua Đoan Mộc Thanh Vân, Ý Thiên cũng không kinh ngạc, đây là chuyện trong dự liệu.

Nhưng mà Ý Thiên có loại dự cảm, Đoan Mộc Thanh Vân cùng Công Tôn Duy Ngã có cảm tình chỉ sợ là trắc trở rồi.

Vì cái gì nói như vậy?

Bởi vì Ý Thiên nghĩ tới Tả Thiên Huệ, nghĩ đến Chú Kiếm Đỉnh.

Công Tôn Duy Ngã là người thừa kế Chú Kiếm Đỉnh, Tả Thiên Huệ là người thừa kế Vi Tinh Nghi, hai đại tiên khí này có tương quan mật thiết với

Vô Biên Hoang Thành, hai vị này là người thừa kế sẽ xảy ra vài thứ gì đó sao?

Nhắm mắt lại, Ý Thiên tiếp tục hấp thu tinh nguyên của sa mạc, cũng cân nhắc tung tích của Vô Biên Hoang Thành.

Giờ phút này Ý Thiên bắt đầu dò xét những hạt cát cách đó không xa, lần lượt điều chỉnh ý niệm chấn động, vận dụng khả năng thấu thị của mình, kết hợp ý niệm dò xét chung quanh, cuối cùng nắm giữ pháp môn nhìn thấu thế giới, nhìn thấy thế giới trong hạt cát.

Khio Ý Thiên dò xét thì mỗi thế giới trong hạt cát đều là thế giới vi mô của chúng, nhưng lớn nhỏ khác nhau.

Truy cứu nguyên nhân là do kết cấu khác nhau, quyết định thế giới trong hạt cát khác nhau.

Ý Thiên tiến thêm một bước dò xét, nếu như dùng mắt bình thường thì không cách nào nhìn thấy hạt bụi trên viên bi, không phát hiện được thế giới tương quan của nó, cũng không thể thấy thế giới bên trong nó.

Cẩn thận phân tích một chút, Ý Thiên phát hiện loại dò xét này rất tốn sức, cần tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, ý thức chấn động không ngừng vận động tần suất cao, ý niệm cũng kéo căng ra, người bình thường căn bản không chịu nổi như vậy.

Ý Thiên là tình huống đặc biệt, ngược lại cũng không thấy cái gì, nhưng nếu như dò xét như vậy, tiến hành thăm dò mỗi hạt cát thì hắn cũng không chịu nổi,, dù sao trong xích vân sa mạc này hạt cát quá nhiều.

Thu hồi ý niệm, Ý Thiên suy nghĩ nên trở lại trong hiện thực, trợn mắt nhìn qua mọi người, phát hiện Lan Hinh, Tiêu Minh Nguyệt, Mộ Dung Tiểu

Dạ, Mã Chí Viễn bốn người tiến triển thần tốc, đang tới gần cảnh giới

Thánh Hoàng.

Từ Nhược Hoa tấn chức Thánh Hoàng đó là bởi vì tinh nguyên hỏa diễm ở nơi này dồi dào, tu vị tăng lên trên diện rộng.

Nguyên lực trong người Ngọc Linh Lung dồi dào, dường như đã đạt tới

Thánh Hoàng đỉnh phong, thực lực chỉnh thể tăng lên rất nhiều.

Mộc Thanh Thư, Trần Ngọc Lan, đạo nhân đui mù tu vị tăng lên trên diện rộng, nhưng muốn tấn chức Thánh Hoàng cũng không phải dễ dàng.

Đoan Mộc Thanh Vân vừa mới tấn chức Huyền Hoàng, giờ phút này đang toàn lực bổ sung nguyên khí bị tiêu hao, đang khôi phục thật nhanh chóng.

Ý Thiên lưu ý tình huống khí lưu màu đỏ, phát hiện bản thân mình không ngừng tu luyện, thì ra đêm tối sắp thành trời sáng.

Ý Thiên tâm niệm khẽ động, bắt đầu gia tăng tốc độ hấp thu.

Trong tụ hợp trận, vô số tinh nguyên hóa thành hỏa diễm hình người quay chung quanh người của Ý Thiên, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, điên cuồng tiến vào trong người của hắn, tiến vào người của hắn và chuyển hóa thành nguyên lực.

Cùng vào lúc trời sáng, khi sáng sớm thì khí lưu màu đỏ trồi lên mặt đất, hóa thành hỏa diễm hừng hực, cũng lộ ra thân ảnh của đám người Ý

Thiên.

Một khắc này hỏa diễm hội tụ quanh người Ý Thiên, vô số hỏa diễm mạnh mẽ không ngừng ngưng tụ lại, bị hắn hút chừng chín thành, còn thừa lại không bao nhiêu cả.

Cùng thời khắc đó khí lưu đỏ thẫm trồi lên mặt đất trải rộng cả sa mạc, phương thức vận hành đã chuyển biến, vừa vặn thoát khỏi trói buộc của Ý

Thiên.

Bởi như vậy trong ngọn lửa này lại từ từ diễn sinh ra một ít liệt hỏa tinh nguyên có ý thức đơn giản, tuy cực kỳ mỏng manh nhưng tụ hợp chúng lại thì ít hơn nhiều, không bao lâu là có thể thoát khỏi trói buộc lúc trước.
Bình Luận (0)
Comment