Thiên Thánh

Chương 667

Ý Thiên ngẩng đầu nhìn qua không trung Hỏa Linh Thành, ánh mắt ngưng tụ và nhìn thấy hào quang giao thoa trên tòa thành, hào quang bao phủ cả Hỏa Linh Thành, đây là trận pháp cỡ lớn bao phủ các thành thị phồn hoa..

Loại hào quang trận pháp này người bên cạnh hắn không cách nào nhìn thấy cả, bởi vì vì tu vị của các nàng chưa đủ.

Ý Thiên cẩn thận lưu ý phân bố của trận pháp, cuối cùng nhất ánh mắt nhìn qua tòa nhà chọc trời kia.

- Đó chính là hoàng cung Liệt Hỏa Đế Quốc, Hồng Liệt đang ẩn thân trong đó.

Thiên Diện Quỷ Vu lưu ý ánh mắt Ý Thiên, nhẹ giọng giải thích.

Ý Thiên thu hồi ánh mắt, cười nói:

- Hỏa Linh Thành này có ý tứ hơn tưởng tượng của chúng ta, nhưng cũng không là gì cả.

Phương Gia Lệ nói:

- Trong Huyền Dương Cung có thông đạo thời không chuyên môn tương liên với Liệt Dương Thần Điện, chúng ta phải cẩn thận một chút mới được.

Ứng Thải Liên cười nói:

- Đừng lo lắng, Ý Thiên thông minh hơn tưởng tượng của ngươi nhiều.

Ý Thiên mang theo mọi người đi trên đường cái, muốn không rêu rao cũng không được.

Mặc dù Nam Cung Uyển Nghi mang mạng che mặt, nhưng mà phong thái khuynh quốc khuynh thành của nàng cũng khiến người ta bị hấp dẫn.

Ý Thiên cười rất sáng lạn, hắn đã lâu chưa có phong quang như thế, ngẫu nhiên nếm thử một chút cảm giác rất tốt.

Cổ Ngũ cùng Thiên Diện Quỷ Vu đã cười không nổi, bởi vì hai người phụ trách xua đuổi những người này.

Mặc dù phần lớn chỉ là Võ Tôn, Vũ Hoàng, nhưng nhiều người quá cũng khó xua đuổi được.

Ý Thiên đi dạo một vòng, đột nhiên trước mặt không thấy người nào cả.

Trong một biệt viện, Nam Cung Uyển Nghi trừng mắt Ý Thiên, cười mắng:

- Ngươi thật sự càng lúc càng lớn mật, càng ngày càng hồ đồ.

Cổ Ngũ cũng rất nghi hoặc, hỏi:

- Công tử, ngươi làm cái gì vậy?

Ý Thiên cười nói:

- Cái này gọi là dẫn xà xuất động, chúng ta náo như thế, cho dù Nam Cung thế gia hay là Huyền Dương Cung cũng lập tức phái cao thủ tới điều tra a.

Mộ Dung Tiểu Dạ nói:

- Như vậy, Liệt Dương Thần Điện cũng nhanh chóng phát hiện chúng ta.

Ý Thiên cười hắc hắc nói:

- Chúng ta tới dẫn xà xuất động, sau đó đục nước béo cò, đợi đến lúc cao thủ Bát Cực Thần Điện tới thì chúng ta mang chiến trường kéo tới nơi khác, như vậy có thể nắm mũi Bát Cực Thần Điện dắt đi. Hiện tại thời gian không sai biệt lắm, Nam Cung thế gia thì giao cho Cổ Ngũ phụ trách, Huyền Dương Cung do Thải Liên phụ trách, Thiên Diện đi dạo bốn phía xem có cao thủ nào khác không.

Cổ Ngũ cùng Thiên Diện Quỷ Vu ứng một tiếng, song song đứng dậy rời đi.

Ứng Thải Liên mang theo Phương Gia Lệ đi ra ngoài, chúng nữ ở lại chỗ cũ.

Long Dao Châu hỏi:

- Chúng ta bây giờ làm cái gì?

Ý Thiên nhìn qua mọi người một cái, cười nói:

- Hiện tại nắm chặt tu luyện, đi theo ta tới Nam Dương này các ngươi còn chưa cón thu hoạch gì nha!

Nam Cung Uyển Nghi trừng Ý Thiên, đứng dậy mang theo Nam Cung Tình Tuyết rời khỏi.

Từ Nhược Hoa nhìn qua Mộ Dung Tiểu Dạ cùng Long Dao Châu, cũng thức thời rời khỏi.

Mộ Dung Tiểu Dạ cùng Long Dao Châu nhìn nhau, tâm tình bao nhiêu cũng có chút chờ mong, rồi lại có chút xấu hổ.

- Ta trở về phòng tu luyện.

Long Dao Châu như chạy trốn khỏi chết, thoáng cái chạy đi.

Mộ Dung Tiểu Dạ đứng dậy muốn đi, lại bị Ý Thiên ngăn lại.

- Ngươi tu vị yếu kém, Dao Châu cố ý nhường ngươi đấy.

Mộ Dung Tiểu Dạ gương mặt đỏ bừng, đem đầu vùi vào trong ngực.

Ý Thiên cười ha hả, ôm Mộ Dung Tiểu Dạ trở lại gian phòng, hắn cũng muốn hưởng thụ Mộ Dung Tiểu Dạ xinh đẹp, cũng nhanh chóng tăng tu vị của chúng nữ lên.

Trong phòng, Mộ Dung Tiểu Dạ vẻ mặt nóng hổi, ánh mắt ngượng ngùng nhìn qua Ý Thiên.

Bây giờ là giữa ban ngày. Luôn làm cho Mộ Dung Tiểu Dạ có chút mất tự nhiên.

Ý Thiên dường như đọc hiểu ánh mắt Mộ Dung Tiểu Dạ. Nhẹ vuốt ve mái tóc của nàng, thấp giọng nói:

- Tình tới cõỗ sâu, thời không không trở ngại. Không cần quá chú ý bên ngoài.

Mộ Dung Tiểu Dạ ân một tiếng, ngẩng đầu nhìn qua Ý Thiên, hơi có vẻ thẹn thùng nói:

- Đến đây đi, Ý Thiên, ta chờ đợi ngày này đã thật lâu. Để ta trở thành nữ nhân của ngươi, trở thành lạc ấn sâu trong trí nhớ của ngươi.

Ý Thiên cảm giác rất hạnh phúc, ít nhất nữ nhân bên cạnh rất tốt với hắn.

Có đôi khi Ý Thiên suy nghĩ, tu tiên làm gì, còn không bằng mang theo nữ nhân bên cạnh hưởng hạnh phúc.

Thế nhưng mà mỗi lần nhớ tới thân thế của mình giống như một câu hỏi lớn. Ý Thiên không cách nào buông lỏng được, hắn nhất định phải hiểu rõ, mình rốt cuộc tới từ nơi nào, vì cái gì không có ai biết xuất xứ chính thức của mình?

Hoang Đường đạo nhân biết rõ một phần ba thân thế của Ý Thiên, Thiên Vân thành lão nhân tóc bạc biết rõ hai phần ba, một phần ba cuối cùng đang ở đâu?

Từ lời của Hoang Đường đạo nhân cùng lão nhân tóc bạc mà suy đoán, Ý Thiên tại Vân Hoang đại lục có thân thế kỳ lạ, tại Bát Cực Thần Châu còn có thân thế càng thêm ly kỳ hơn!

Điểm mấu chốt thần bí nhất lại giấu ở trong một phần ba cuối cùng. Chẳng lẽ Ý Thiên có quan hệ tới Tu thần Thiên lục hay sao?

Rất nhiều ý niệm hiện ra trong lòng Ý Thiên, sau một khắc hắn đặt chú ý lên thân thể Mộ Dung Tiểu Dạ.

Với tư cách một trong Phi Vân bát mỹ nữ, Mộ Dung Tiểu Dạ có tư sắc không kém gì Từ Nhược Hoa, thực sự đặc sắc.

Ý Thiên cúi đầu hôn lên bờ môi ngọt ngào của nàng, hai tay vuốt ve lưng nàng, trêu đùa dục hỏa của nàng, dẫn dắt nàng tấn chức từ thiếu nữ lên đàn bà.

Đây là một chuyển biến đặc biệt, mỗi nữ nhân phải trả qua đạo khảm này mới biết được đó là vui sướng hay đau xót.

Mộ Dung Tiểu Dạ không hề trải qua, được Ý Thiên trêu đùa cho nên chậm rãi tiến vào cảm giác kỳ lạ.

Ý Thiên cẩn thận thưởng thức giai nhân trong ngực, hưởng thụ mỹ diệu trên người của nàng.

Mộ Dung Tiểu Dạ thẹn thùng, Ý Thiên loay hoay hôn nàng thật sâu, thân thể nàng không ngừng run rẩy lắc lư.

Nữ nhân lột xác cần phải thời gian. Ít nhất trong thời khắc này, chuyện này với nàng mà nói là một khó khăn.

Ý Thiên rất ưa thích bộ dáng thẹn thùng của Mộ Dung Tiểu Dạ. Hoặc là nói, nam nhân đều rất ưa thích.

Trước đây Từ Nhược Hoa cũng trải qua một màn này, bị Ý Thiên trêu đùa toàn thân run rẩy, thở hổn hển.

Hôm nay đến phiên Mộ Dung Tiểu Dạ, loại thân mật với người yêu này rất ngọt ngào.

Trong phòng xuất hiện hồng sắc quang mang, Mộ Dung Tiểu Dạ đã tiến vào trạng thái khác, hoàn toàn kính dân với Ý Thiên.

Ý Thiên hôm nay chọn dùng phương pháp Âm Dương song tu tăng nhanh thực lực cho những nữ nhân của mình, hơn nữa nhấm nháp tư vị của các nàng, gia tăng tình cảm và thắt chặc quan hệ với nhau.

Mộ Dung Tiểu Dạ lâm vào biển dịch vọng, sau khi trải qua kinh nghiệm ban đầu, nghênh đón nàng chính là sảng khoái và thoải mái vô tận.

Đây là lần đầu tiên Mộ Dung Tiểu Dạ buông ngăn cách của mình ra, thì ra thân mật giữa nam và nữ thần kỳ như vậy.

Thời gian cả ngày Ý Thiên đều ở trong phòng tu luyện, thỏa thích hưởng thụ Mộ Dung Tiểu Dạ, không ngừng đưa nàng lên cao trào, giúp nàng trong lúc vong ngã tấn chức Nguyên Đế, bước vào cảnh giới mới.

Ý Thiên đạt được không phải tăng tu vị thực lực lên, hắn đạt được là một loại hạnh phúc, là khoái hoạt, là thời gian đáng nhớ.

Nam nhân đều ưa thích loại kinh nghiệm này, cho dù là Từ Nhược Hoa, hay là Mộ Dung Tiểu Dạ đều là nữ nhân xinh đẹp, bọn họ có khí chất khác nhau, có cảm thụ khác nhau, có hương vị khác nhau, cũng khiến cho Ý Thiên say mê trong đó.

Lúc này xuôi nam, nữ nhân bên người Ý Thiên không nhiều lắm.

Từ Nhược Hoa sau đó là Mộ Dung Tiểu Dạ, mục tiêu kế tiếp chính là Long Dao Châu, hoặc là Ngọc Linh Lung.

Đây là suy nghĩ ban đầu của Ý Thiên, ngược lại Nam Cung Uyển Nghi bởi vì có địa vị trọng yếu trong suy nghĩ của Ý Thiên cho nên hắn có chờ mong thật sâu và không nỡ.

Thời điểm hoàng hôn, Cổ Ngũ vẻ mặt tươi cười quay trở lại, trong tay là hai Vũ Đế của Nam Cung thế gia tới, một Huyền Đế, một Thánh Đế.

Mà Ứng Thải Liên không có tin tức, chuyện này rât bất ngờ, nói rõ nàng gặp phiền toái.

Ý Thiên nắm tay Mộ Dung Tiểu Dạ từ trong phòng ra ngoài, trên mặt vui vẻ.

Mộ Dung Tiểu Dạ bộ dáng thẹn thùng, nửa ngày qua bị Ý Thiên yêu thương toàn thân mềm nhũn ra, đi đường cũng run lên, tình huống so với Từ Nhược Hoa còn nghiêm trọng hơn.

Nhìn qua Mộ Dung Tiểu Dạ đi đường không được tự nhiên, Từ Nhược Hoa hiểu Ý Thiên nhất định chơi không ít bịp bợm.

Ánh mắt Nam Cung Uyển Nghi đầy cổ quái, trừng Ý Thiên một cái, dường như đang trách cứ hắn.

Biểu lộ của Long Dao Châu phức tạp, bộ dáng u oán.

- Công tử, Cổ Ngũ không làm nhục sứ mạng, mang hai Vũ Đế của Nam Cung thế gia trở về.

Ý Thiên khen:

- Làm tốt lắm, vì khen ngợi ngươi, đêm nay ta sẽ giúp ngươi tấn chức Nguyên Đế, về sau tiếp tục cố gắng a.

Cổ Ngũ đại hỉ, vội vàng cảm kích.

Trước mắt Cổ Ngũ cách Nguyên Đế còn kém một bước ngắn, nhưng mà một bước này phải khổ tu hai ba tháng mới có thể vượt qua.

Nhưng mà Ý Thiên muốn cho hắn tấn chức Nguyên Đế, vậy quá đơn giản, trực tiếp thả hắn vào trong Vô Cực Đan Đỉnh, cung cấp nguyên lực cho hắn thì tất cả có thể nước chảy thành sông.

Từ Nhược Hoa nhìn qua Ý Thiên, nói khẽ:

- Ứng Thải Liên vẫn chưa về, Thiên Diện Quỷ Vu cũng không có tin tức.

Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, cười nói:

- Đi thôi, chúng ta đi nhìn xem.

Phất tay tầm đó, một đoàn người biến mất.

Lúc này đây Ứng Thải Liên đang gặp gỡ phiền gì? Đám người Ý Thiên đi vào Liệt Hỏa Đế Quốc có kết thúc mỹ mãn không?

Ứng Thải Liên đi Huyền Dương Cung đúng là gặp phiền toái, chuyện cũng không có thuận lợi như suy nghĩ của đám người Ý Thiên.

Mà trong Phi Vân thành, sau khi cung chủ Huyền Dương Cung mất tích, Huyền Dương Cung cảnh giác cao độ, cũng bẩm báo Liệt Dương Thần Điện.

Hôm nay Ý Thiên hiện thân trong Hỏa Linh Thành, lập tức khiến cho Huyền Dương Cung chú ý cao độ, nhìn thấu thân phận và ý đồ của đám người Ý Thiên khi tới đây.

Ứng Thải Liên mang theo Phương Gia Lệ vừa đi tới Huyền Dương Cung đã bị chặn đánh, bị cao thủ Huyền Dương Cung vây quanh.

Ứng Thải Liên hôm nay chính là Nguyên Đế, tự nhiên không đặt những cao thủ Vũ Hoàng này vào trong mắt, dứt khoát trực tiếp xông vào, hai tên Vũ Đế nhanh chóng tiến vào sâu trong Huyền Dương Cung, nhìn thấy Hỏa Linh Thành cung chủ Huyền Dương Cung.

- Phương Gia Lệ, ngươi đúng là lớn mật, lại dám cấu kết với phản đồ này, Bổn cung tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi.

Cung chủ Huyền Dương Cung Long Vũ là Thánh Đế, toàn thân tỏa ra khí thế cường đại, ánh mắt tập trung Phương Gia Lệ.

Lạnh lùng cười cười, Phương Gia Lệ khẽ nói:

- Ta chỉ là con cờ của các ngươi, trung thành và tận tâm nhiều năm như vậy cũng chỉ tu luyện tới Huyền Hoàng. Hôm nay ta cải biến trận doanh một chuyến thì lập tức trở thành Vũ Đế, đây không phải nói rõ rồi sao?

Long Vũ khẽ nói:

- Ánh mắt thiển cận, ngươi cho rằng đi theo Ứng Thải Liên có tiền đồ gì sao?

Ứng Thải Liên cười nói:

- Đi theo ta làm sao lại không có tiền đồ, ta hiện tại còn thoải mái hơn lúc làm thánh nữ của Liệt Dương Thần Điện nhiều. Ngược lại là ngươi, bây giờ còn làm tay sai của người khác, thật sự là đáng buồn ah.

Long vũ cười lạnh nói:

- Thật đáng buồn? Hôm nay còn không biết ai đáng buồn.

Vung tay lên, bóng người bốn phía lắc lư, thoáng cái có năm Vũ Đế hiện ra.

Phương Gia Lệ hơi khẩn trương, Ứng Thải Liên biến sắc, cẩn thận đánh giá địch nhân bốn phía, cười nói:

- Xem ra Liệt Dương Thần Điện đã sớm biết rõ ta sẽ tới, chờ sẵn ở đây.

Mới xuất hiện năm Vũ Đế, trong đó có hai Huyền Đế, hai Thánh Đế và một Nguyên Đế, xem bộ dáng là đang chờ Ứng Thải Liên cùng Phương Gia Lệ.

Trong đó hai tên Huyền Đế là cao thủ của Huyền Dương Cung, người còn lại tới từ Liệt Dương Thần Điện, Ứng Thải Liên nhận ra tất cả.

- Ứng Thải Liên, nếu ngươi thức thời, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, miễn cho chịu khổ.

Nói chuyện là Nguyên Đế tên Trương Hằng Phi, là nam tử hơn bốn mươi tuổi, thời điểm Ứng Thải Liên thất thế thì hắn rất muốn cưỡng hiếp Ứng Thải Liên, đáng tiếc không được như nguyện.

Hôm nay Ứng Thải Liên cùng Ý Thiên, đã tới đây, cơ hội tốt như vậy Trương Hằng Phi sẽ buông tha sao?

Ứng Thải Liên cười nói:

- Nhìn ánh mắt của người kìa, nếu bị nam nhân của ta nhìn thấy, không chừng hắn sẽ móc mắt của ngươi ra.

Sắc mặt Trường Hằng Phi đỏ lên, tức giận nói:

- Im ngay, các ngươi còn đứng ngây đó làm gì, còn không mau bắt nàng ta lại?

Ra lệnh một tiếng, chiến đấu bắt đầu.

Ứng Thải Liên cười lạnh như băng, những cao thủ Thánh Đế không phải đối thủ của nàng, cho dù Trương Hằng Phi tự thân xuất mã cũng không chiếm được tiện nghi gì.

Tâm niệm chuyển động, Ứng Thải Liên mở kết giới phòng ngự, mang Phương Gia Lệ bảo hộ bên trong.

Ba Thánh Đế và hai Huyền Đế đồng thời ra tay, lực lượng cường đại nện vào kết giới phòng ngự bên ngoài thân Ứng Thải Liên, lập tức bị bắn ra ngoài.

Trương Hằng Phi hơi ngoài ý muốn, cau mày nói:

- Tu vị của ngươi tăng lên rất nhanh, có phải là do Ý Thiên giúp ngươi không?

Ứng Thải Liên cười nói:

- Ngươi đúng là thông minh, ngay cả loại chuyện này cũng đoán ra được.

Trương Hằng Phi khẽ nói:

- Có cái gì không dậy nổi, hôm nay dù ngươi có bản lĩnh thông thiên cũng đừng mong còn sống rời đi.

Lóe lên rồi biến mất, Trương Hằng Phi tự mình khởi xướng tiến công, đều là Nguyên Đế, Trương Hằng Phi công kích vô cùng lợi hại.

Ứng Thải Liên không dám khinh thường, cẩn thận ứng phó.

Nếu Liệt Dương Thần Điện đã có được tin tức, muốn rời khỏi đây chỉ sợ không dễ dàng, biện pháp duy nhất chính là kéo dài thời gian, chờ đợi Ý Thiên cứu viện.

Hạ quyết tâm, Ứng Thải Liên phòng ngự không chút hoang mang, càng bình tĩnh thong dong.

Trương Hằng Phi thấy thế cũng không vội, dù sao lão hổ đã phong bế nơi đây, chẳng lẽ sợ nàng chạy đi sao?

- Các ngươi trở về bẩm báo, nói đã vây khốn Ứng Thải Liên, nghĩ không bao lâu nữa sẽ bắt nàng lại!

Trương Hằng Phi không ngốc, hắn gián tiếp gây áp lực tâm lý cho Ứng Thải Liên.

Một khi Liệt Dương Thần Điện phái thêm cao thủ tới đây, khi đó Ứng Thải Liên có chắp cánh cũng không thể bay.
Bình Luận (0)
Comment