Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 216

- Đúng vậy chủ nhân. Lẽ nào chủ nhân định…?

Tử Thiên Long Hoàng thấy Long Kình Thiên nhắc đến U Linh Tông thì trong não loé lên, buột miệng nói

Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng nhìn Long Kình Thiên.

Hắn gật đầu.

Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường chia ra năm khu vực lớn là đông, nam, tây, bắc và trung tâm. Tuy ma khí trong Ma Thần Chiến Trường kinh người nhưng có rất nhiều linh vật, một số thực lực cũng đặt môn phái tại những nơi ít ma khí trong Ma Thần Chiến Trường.

Ví dụ như U Linh Tông, tông môn nằm ở phía nam Ma Thần Chiến Trường.

Tông chủ và rất nhiều trưởng lão U Linh Tông chết trong Tà Thần Cung, giờ có lẽ khống chế U Linh Tông sẽ rất dễ dàng. Đến lúc đó lấy U Linh Tông làm cứ điểm, dần dần thống nhát các thế lực môn phái lớn ở Ma Thần Chiến Trường.

Sau khi thống nhất các thế lực ở Ma Thần Chiến Trường thì dần săn bắt và thu phục tử linh, biến dị yêu thú.

Long Kình Thiên muốn trong vòng hai năm pải hoàn toàn khống chế được Ma Thần Chiến Trường.

Thế là bọn Long Kình Thiên trực tiếp di chuyển về phía nam Ma Thần Chiến Trường. Do không phải đi qua khu vực trung tâm, chỉ gặp một số tử linh yêu thú cấp thấp nên dọc đường không có gì trở ngại, tốc độ rất nhanh.

Một tháng sau mấy người Long Kình Thiên đã đến gần với khu vực của U Linh Tông.

Lúc này U Linh Tông đang đầy hỷ khí, trên dưới tông môn vô cùng vui vẻ.

Giữa tông môn Y Lão là một toà cung điện cao lớn, đó là nghị sự đại điện của U Linh Tông. Trong điện là một lão giả mặt đỏ ửng đang cười ha hả nhìn chúng đệ tử phía dưới quỳ lạy.

- Bái kiến tông chủ, tông chủ thần uy cái thế, uy chấn bát hoang!

Lão giả đó cười ha hả:

- Tất cả đứng lên cả đi!

- Tạ tông chủ!

Tất cả đệ tử U Linh Tông đứng dậy.

- Chúc mừng Châu Ôn thái thượng trưởng lão trở thành tông chủ U Linh Tông. Sau này, U Linh Tông dưới sự dẫn dắt của tông chủ chắc chắn sẽ trở thành thủ lĩnh của thập tông Ma Thần Chiến Trường.

Một vị trưởng lão cười nói.

- Đúng vậy, đến lúc đó, cái gì mà Huyết Ma Tông, Vu Quỷ Tông, tất cả đều nằm dưới U Linh Tông chúng ta hết!

Lại một vị chấp sự cao cấp khác cười nói.

- Nói rất hay!

Châu Ôn cười lớn.

Tổn chủ U Linh Tông dẫn hai vị thái thượng trưởng lão, mười hai vị trưởng lão đến Ảo Ảnh Cốc bắt Lục Dực Tử Phụng, để lại một vị thái thượng trưởng lão và hai trưởng lão chấn thủ tông môn U Linh Tông.

Thái thượng trưởng lão này chính là Châu Ôn.

Những ngày này, linh hồn ngọc bài của tông chủ và hai vị thái thượng trưởng lão đều vỡ vụng, Châu Ôn ở lại tông môn giật mình, linh hồn ngọc bài vỡ vụng nghĩa là mấy người tông chủ đều đã chết.

Nhưng U Linh Tông không thể một ngày không có chủ, tông chủ và hai thái thượng trưởng lão chết đi, vị thái thượng duy nhất còn lại Châu Ôn tự nhiên sẽ trở thành tông chủ U Linh Tông.

Châu ôn ngồi trên bảo toạ, vuốt ve cái đầu thần thú trên bảo toạ, nhìn xuống chúng đệ tử đầy hài lòng.

Trước đây hắn cũng như các đệ tử kia, phải đứng ở dưới nhìn lên ngưỡng mộ cái bảo toạ này. Nhưng bây giờ hắn ở đây, chúng nhân ở phía dưới phải nhìn lên, cảm giác này đúng là rất tuyệt, rất sảng khoái!

Châu Ôn nghĩ tới chỗ đắc ý, bất giác bật cười lớn.

- Báo!

Đúng lúc ấy, đột nhiên có một đệ tử cuống cuồng chạy vào bẩm báo.

Tất cả đệ tử trong đại điện đều nhìn sang.

Nụ cười của Châu Ôn cứng lại, trong lòng hốt hoảng, lẽ nào các tông phái khác biết chuyện mấy người tông chủ U Linh Tông đã chết, giờ đến tấn công?

- Chuyện gì vậy?

Châu Ôn quát.

- Hồi bẩm tông chủ, bên ngoài có bốn người đến!

Đệ tử đó bẩm báo, do dự một chút rồi nói:

- Chúng…chúng nói, bảo tông chủ ra gặp, nếu không…nếu không…

- Nếu không thì sao?!

- Nếu không hậu quả tự chịu!

Đệ tử đó đáp.

- Cái gì? Không biết sống chết, bốn bọn chúng đúng là không coi U Linh Tông chúng ta ra gì. Tông chủ, để ta ra bắt chúng lại cho ngài trị tội!

Một trưởng lão nghe thế không kìm được đại nộ.

- Ta và Trần trưởng lão cùng đi!

Một trưởng lão khác cũng nói.

- Đợi đã!

Châu Ôn quát, hắn chau mày, đứng dậy nhìn đệ tử đến bẩm báo, hỏi:

- Bốn người đó không phải người của Huyết Ma Tông và Vu Quỷ Tông?

Gần với U Linh Tông nhất là Huyết Ma Tông và Vu Quỷ Tông, quan hệ của hai tông phái này với U Linh Tông trước nay vẫn không thật tốt, đệ tử trưởng lão qua lại khiêu khích là chuyện bình thường.

- Có lẽ không phải.

Đệ tử đó đáp.

- Chúng không mặc phục sức của hai tông phái đó, mặt cũng rất lạ.

Châu Ôn cau mày, bước qua bước lại, không phải người của Huyết Ma Tông và Vu Quỷ Tông?!

- Tông chủ, đã không phải người của hai tông phái đó thì càng tốt.

Một trưởng lão nói.

- Đúng vậy tông chủ, hơn nữa dù đối phương là cao thủ Thần Cấp cũng không sợ. Chúng ta có hộ tông đại trận, đến lúc đó đại trận khai khởi, cường giả Thần Cấp có tới cũng vây sát được chúng ở trong đại trận.

Một trưởng lão khác nói. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Châu Ôn nghe vậy gật gù, hộ tông đại trận là do tổ sư U Linh Tông các đời bố trí, chỉ cần không phải Cổ Thần cường giả thì đều có thể chặn đứng.

- Cũng được, các ngươi đi đi.

Châu Ôn nói.

- Nhưng cẩn thận, nếu phát hiện có gì không đúng phải lập tức truyền tin bẩm báo!

Châu Ôn quyết định cho hai người này tìm hiểu thực hư.

- Xin tông chủ yên tâm!

Hai trưởng lão nói.

- Nhưng ngay khi hai trưởng lão định dẫn chúng đệ tử ra ngoài thì đột nhiên từ trong hư không vọng tới giọng nói:

- Không cần, bọn ta tự vào rồi.

Chỉ thấy trong không gian đại điện loé sáng, bốn người xuất hiện.

Bốn người này đương nhiên là bọn Long Kình Thiên.

- Các ngươi?!

Thấy bốn người Long Kình Thiên, Châu Ôn và hai trưởng lão giật mình, họ không hề biết Long Kình Thiên làm thế nào để vào.

Điều đó có nghĩa là gì?

- Tông chủ, chúng ta…

Hai trưởng lão cùng nhìn Châu Ôn.

- Tông chủ?

Châu Ôn còn chưa đáp thì Cửu Vĩ Thiên Miêu cười:

- Không ngờ U Viễn chết là tiểu tử ngươi được lợi.

Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn lồng đèn xung quanh đại điện:

- Xem ra hôm nay là ngày tốt ngươi lên làm tông chủ Y Lão nhỉ?

Cơ mặt Châu Ôn co giật, ôm quyền nói:

- Không biết mấy vị bằng hữu đến U Linh Tông có việc gì?

- Việc gì? Ngươi nói xem?

Lục Dực Tử Phụng cười khảy, nói rồi toàn thân bốc hoả diệm, cả đại điện như trong lò lửa.

- Ngươi…là Lục Dực Tử Phụng?

Bình Luận (0)
Comment