Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 426

Nguyệt Dương môn cũng giống như Thái Thượng thần giáo, là một trong những thế lực siêu cấp như Băng Phách Thần Giáo. Long Kình Thiên tự nhiên biết rõ, những ngày trốn chạy này, đối với những đại môn phái, gia tộc ở sâu trong Thái Hư Thần Phủ hắn đều hiểu rõ.

- Chúng ta đi thôi!

Long Kình Thiên nhìn chúng nhân Âm Dương môn, sắc mặt bình tĩnh, nói với Hướng Hữu Sơn.

Hướng Hữu Sơn ừ một tiếng rồi cùng với Long Kình Thiên rời khỏi. Lúc này sau lưng liền quát lên một tiếng:

- Đứng lại cho ta!

Một bóng người chợt lóe, đột nhiên bay về phía hai người Long Kình Thiên. Cánh tay phải của Hướng Hữu Sơn đột nhiên xuất hiện một dòng nước ấm, không tự chủ được đưa tay lên nghênh tiếp.

Ầm ầm! Một tiếng động cực lớn vang lên. Một đạo nhân ảnh lui về phía sau. Sau khi hạ xuống đất phải để lại mười bước chân mới ngừng lại. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Ồ! Chúng nhân Âm Dương môn không khỏi kinh ngạc ồ lên một tiếng, nhìn xem Hướng Hữu Sơn. Vừa rồi hai người Long Kình Thiên xuất thủ với Thái Thượng trưởng lão của Âm Dương môn là Thiên Thần tầng thứ tư, còn Hướng Hữu Sơn chỉ là Thiên Thần tầng thứ ba, căn bản chẳng phải là đối thủ của Thiên Thần tầng thứ tư. Hiện tại, Hướng Hữu Sơn ngược lại lại đẩy lui được Thiên Thần tầng thứ tư.

Chúng nhân của Âm Dương môn thân hình lóe lên, đi tới trước mặt hai người Long Kình Thiên.

Người đứng trước nhất là một người trẻ tuổi tóc bạc, có vẻ đẹp yêu mị. Nét đẹp này trộn lẫn giữa nam nhân và nữ nhân.

- Thiếu nữ, xem ra hai người này bí mật không ít. Một Thái Thượng trưởng lão tiến lên nói với người trẻ tuổi tóc bạc.

Long Kình Thiên không khỏi liếc mắt nhìn người trẻ tuổi tóc bạc, không nghĩ tới đó lại là thiếu chủ của Âm Dương môn. Theo như Long Kình Thiên được biết, môn chủ của Âm Dương môn cũng chỉ có một đứa con trai là Âm Dương Phong. Xem ra chính là gã thanh niên tóc bạc này.

Âm Dương Phong liếc mắt nhìn Long Kình Thiên và Hướng Hữu Sơn, nói:

- Một cổ thần nho nhỏ, còn có một Thiên Thần tầng thứ ba có thể xuyên qua Huyết Hà, trên người bí mật xác thực không ít. Ngươi hãy đi lên bắt hai người này lại, sau đó thi triển Quỷ đói phệ hồn, nhìn xem trên hai người này có bí mật gì.

Quỷ đói phê hồn là một bí thuật ép hỏi cực kỳ tàn nhẫn của Âm Dương môn. Nói như vậy, khi Âm Dương môn thi triển phép thuật thì đối phương có bí mật gì đều có thể ép hỏi ra.

Đương nhiên, người bị thi triển, thần hồn bị hao tổn, trở nên điên điên khùng khùng.

- Vâng, thiếu chủ!

Sau lưng Âm Dương Phong lóe ra một ông lão tóc xám, mặt mũi đầy hoa văn kỳ dị. Cả khuôn mặt lộ ra vẻ trắng bệch, giống như một xác chết bước ra từ ngôi mộ.

Ông lão tóc xám đi ra, hướng hai người Long Kình Thiên đi tới, nhếch miệng cười, giống như ma quỷ đêm khuya, làm cho người ta nổi cả da gà.

- Các người có thủ đoạn gì thì cứ thi triển ra.

Ông lão tóc xám cười rất âm trầm:

- Tránh cho người ta nói Quỷ Phu ta ỷ lớn ăn hiếp nhỏ.

Hướng Hữu Sơn sắc mặt đại biến:

- Quỷ Phu!

Quỷ Phu là một trong những siêu cấp cường giả của Âm Dương môn, bản thân là Thiên Thần tầng thứ bảy, ở Thái Hư Thần Phủ hung danh thật lớn. Hướng Hữu Sơn mặc dù là Thái Thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông, nhưng đối với hung danh của lão quỷ này cũng là như sấm bên tai.

Quỷ Phu nhìn thấy sắc mặt của Hướng Hữu Sơn, liền cười hắc hắc, đắc ý nói:

- Xem ra ngươi cũng đã nghe uy danh của Quỷ Phu ta. Đã như vậy thì ngươi cũng nên biết dưới quỷ trảo của Quỷ Phu ta chưa từng ai thoát được.

Nói xong liền vận chuyển thần lực, hai cánh tay khô gầy giống như bị nước ngâm lâu ngày, trắng bệch cực kỳ. Hơn nữa lại còn tỏa ra từng luồng sương khói màu đen, hôi thối vô cùng.

Quỷ Phu nhảy dựng lên một cái, hướng hai người lao tới, tay trái bắt chéo sau lưng, tay phải chộp xuống đỉnh đầu Long Kình Thiên và Hướng Hữu Sơn.

Quỷ Phu xem ra, đối phó với hai người Long Kình Thiên, chỉ dùng một tay là đủ. Hơn nữa, trong mắt của ông ta, thì giải quyết Hướng Hữu Sơn còn có chút phiền toái. Nhưng chỉ cần Cổ Thần nho nhỏ Long Kình Thiên chết đi thì Hướng Hữu Sơn không ngoan ngoãn ngã xuống mặc cho lão xử trí sao?

Nhưng đúng lúc này, trong mắt của lão ta Cổ Thần căn bản chẳng đáng tốn nhiều sức sẽ bị đánh ngã đột nhiên đưa tay, không biết tự lượng sức mình một quyền hướng lão đuổi giết mà đến.

Tay đấm mềm nhũn, tựa như mảnh bông.

Quỷ Phu khẽ giật mình, tiếp theo cười lạnh:

- Quả thực là không biết sống chết!

Một Cổ Thần mà cũng dám hướng lão ta nghênh chiến? Xem ra hung danh Quỷ Phu của lão vẫn không đủ. Gần một trăm năm bế quan, ngoại phu cũng không còn xem trọng một Quỷ Phu như lão nữa rồi.

Nghĩ như vậy, quỷ trảo của lão ta quỷ khí không khỏi tăng thêm một phần.

Nhưng đột nhiên, sắc mặt của lão ta đại biến. Một cổ cường lực từ tay phải của Long Kình Thiên dâng lên, thân hình lão ta đột nhiên chấn động, liên tiếp lui về phía sau.

Thiếu chủ Âm Dương môn là Âm Dương Phong cùng với môn chúng của Âm Dương môn nụ cười biến mất. Tất cả đều không dám tin vào cảnh tượng trước mắt này.

Thiên Thần tầng thứ bảy Quỷ Phu đã bị đẩy lui.

Long Kình Thiên một quyền đẩy lui đối phương, nhưng cũng không thừa thế truy kích.

- Được, không nghĩ tới chúng ta lại nhìn lầm.

Sau đó, Âm Dương Phong bừng tỉnh, nhìn Long Kình Thiên cười nói:

- Các hạ dĩ nhiên là bất thế cường giả. Khó trách có thể an toàn xuyên qua Huyết Hạ.

- Thiếu chủ, vừa rồi chỉ là tôi nhất thời chủ quan, bây giờ mới là thực sự.

Lúc này, Quỷ Phu cố gắng kềm chế, quyết tâm nói với Âm Dương Phong, muốn xuất thủ lần nữa. Ở trước mặt mọi người, lão ta bị một tiểu tử Cổ Thần đẩy lui, nếu cái này truyền ra ngoài thì Quỷ Phu lão còn hung danh gì nữa. Lão ta thật sự là hận Long Kình Thiên mà.

Âm Dương Phong lại giơ tay lên, cắt đứt lời nói của Quỷ phu, cười nói với Long Kình Thiên:

- Ta ngược lại thật ra có hiếu kỳ. Các hạ là một Cổ Thần, nhưng so với cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy lại còn mạnh hơn. Rốt cuộc là đã tu luyện công pháp gì?

Long Kình Thiên chậm rãi nói:

- Lòng hiếu kỳ sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn.

- To gan! Dám ở trước mặt Thiếu chủ ta mà làm càn.

Thái Thượng trưởng lão Âm Dương môn phẫn nộ quát.

Âm Dương Phong lại cười ha hả, hai mắt như sói, nhếch miệng lên. Những người quen thuộc với Âm Dương Phong đều hiểu rõ, đây là y cực kỳ giận dữ. Khi phát điên, thần thái sẽ cực kỳ nồng đậm sát ý.

- Toàn bộ các người ra tay, trước hết giết chết cái tên tiểu tử Cổ Thần kiêu ngạo này.

Âm Dương Phong lạnh lùng nói.

- Vâng, thiếu chủ!

Cao thủ Âm Dương môn khẽ gật đầu, tiếp theo cao giọng đáp, nhao nhao hướng Long Kình Thiên và Hướng Hữu Sơn đánh tới.

Bao gồm luôn cả Âm Dương Phong, người của Âm Dương môn lần này đến đây có bốn mươi chín người. Hơn nữa toàn bộ đều là cường giả Thiên Thần tầng thứ năm trở lên. Cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy như Quỷ Phu thì có mười lăm người.

Trong đó có sáu cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong.

Không nói những người khác, riêng sáu cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong này, với thực lực của Long Kình Thiên bây giờ cũng không thể chính diện chống lại. Long Kình Thiên không nghĩ tới Âm Dương Phong lại để cho một đám cường giả của Âm Dương môn không để ý đến thân phận, cùng một lúc ra tay với hắn.

- Lên!

Long Kình Thiên cũng không chần chừ, chộp lấy Hướng Hữu Sơn thân hình lóe lên, xé rách hư không, lập tức biến mất ngay tại chỗ. Với thực lực của Long Kình Thiên bây giờ, mặc dù không có cách nào chính diện chống lại cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong, nhưng trừ phi là cường giả Chân Thần, nếu không thì không ai có thể giữ được hắn.

Hai người Long Kình Thiên vừa biến mất, đám cường giả Âm Dương Môn công kích liền oanh tới. Chỉ thấy Long Kình Thiên đứng ngay tại chỗ, vậy mà giờ đây lại xuất hiện một vết nứt không gian thật lớn, sức mạnh mang tính hủy diệt, thậm chí còn ảnh hưởng đến Huyết Hà. Xác chết trôi vô số, oan hồn bị đánh xơ xác, huyết lãng cách xa mười vạn dặm điên cuồng gào thét không thôi.

Bình Luận (0)
Comment