Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 534

Bình thường, Bàn Tiểu Nhị muốn đánh chết Vạn Hải long môn lão tổ cùng phủ chủ Tiềm Long lĩnh phủ Ngao Toàn năm người là rất khó. Nhưng mà, hiện tại năm người bị vây trong Băng Phách Lam Tuyết đại trận, như vậy sự tình lại trở nên dễ dàng hơn rất nhiều!

Vạn Hải long môn lão tổ một quyền nghênh đón cự chưởng của Bàn Tiểu Nhị, một tiếng nổ cực lớn vang lên, Vạn Hải long môn lão tổ bay ngược về sau, bả vai trúng phải lam tuyết.

Vừa dính phải lam tuyết, lập tức một cỗ chí hàn chi khí chui ngay vào cơ thể hắn, hắn chỉ cảm thấy huyết mạch, còn có linh hồn trong cơ thể đều muốn bị đóng băng lại.

Lúc này, Bàn Tiểu Nhị lại đánh tới.

Vạn Hải long môn lão tổ đại kinh, vừa muốn xuất thủ nghênh đón thì lại phát hiện ra bả vai cùng cánh tay đều không thể nhúc nhích được, hoảng sợ, hắn toàn lực thối lui lại, bất quá đã chậm, lập tức bị Bàn Tiểu Nhị đánh trúng, bị đánh bay ra ngoài.

Vạn Hải long môn lão tổ rơi xuống đất, lam tuyết trên không rơi xuống, tránh không kịp, lại có một đoàn rơi xuống người hắn. xem tại TruyenFull.vn

Bốn người Tiềm Long lĩnh phủ chủ thấy thế liền nhao nhao xuất thủ, bất quá vô dụng. Bốn người lúc trước đã bị thương, hiện tại lại lọt vào Băng Phách Lam Tuyết đại trận, rất nhanh liền bị Bàn Tiểu Nhị đánh bại.

Nửa giờ sau, ngoại trừ Vạn Hải long môn lão tổ Ngao Trọng ra, tất cả bốn người Tiềm Long lĩnh phủ chủ đều theo gót Hạo San, Tạ Bằng.

Bên trong đại trận, Long Kình Thiên thần sắc đạm mạc mà nhìn Vạn Hải long môn lão tổ Ngao Trọng trọng thương, lung lay sắp đổ.

- Ngươi, rốt cục là ai!?

Cùng đám người Hạo San đồng dạng, Ngao Trọng rất muốn biết thân phận chân chính của Long Kình Thiên. Nghe đồn rằng Băng Phách Lam Tuyết đại trận chỉ có Băng Phách Đại Đế năm đó mới có thể bố trí, Băng Phách Đại Đế sớm đã biến mất mấy chục vạn năm, mà bây giờ vậy mà còn có người có thể bố trí được!?

- Ta là ai cũng không trọng yếu.

Thanh âm lạnh lùng của Long Kình Thiên vang lên.

- Nếu như sẵn sàng góp sức cho ta, nhận ta làm chủ, ta có thể tha cho ngươi một mạng.

Vạn Hải long môn lão tổ Ngao Trọng này cũng không phải là người của Hắc Long nhất tộc, Long Kình Thiên cũng không ngại bên cạnh mình nhiều thêm một vị Tiên Đế trung kỳ đỉnh phong cường giả.

- Nhận ngươi làm chủ nhân!

Ngao Trọng sắc mặt âm trầm bất định.

Long Kình Thiên cũng không gấp, cho hắn thời gian cân nhắc.

- Ta có thể sẵn sàng góp sức cho ngươi, nhận ngươi làm chủ, nhưng mà ta là ta, Vạn Hải long môn là Vạn Hải long môn.

Sau đó, Ngao Trọng chần chờ nói ra.

Long Kình Thiên nhướng mày, ý tứ của Ngao Trọng hắn đã hiểu, Ngao Trọng tuy rằng là lão tổ Vạn Hải long môn, nhưng mà ý tứ của một mình hắn không thể biểu đạt cho cả Vạn Hải long môn được. Nói cách khác, hắn thân là lão tổ nhưng không khống chế được Vạn Hải long môn.

- Hiện tại, đem linh hồn chi hải buông ra!

Long Kình Thiên nói ra.

Đối với Long Kình Thiên mà nói, Vạn Hải long môn có góp sức cho hắn cũng không trọng yếu, hiện tại bên người hắn chỉ thiếu khuyết Tiên Đế cường giả, chỉ cần về sau hắn khôi phục Thiên Tôn thực lực, cần cái thế lực dạng gì đều có thể lần nữa tổ kiến.

Ngao Trọng biết rõ không cách nào phản kháng được, chỉ có thể đem linh hồn chi hải buông ra, sau đó để cho Long Kình Thiên tại phía trên Tiên phù gieo xuống linh hồn lạc ấn.

Ngao Trọng là Tiên Đế cường giả, Long Kình Thiên gieo linh hồn ấn ký xuống Tiên phù của hắn, như vậy mới có thể khống chế được hắn, nếu là hạt giống tín ngưỡng, với thực lực Tiên Đế của Ngao Trọng, rất nhanh liền có thể bài trừ.

Cảm ứng được linh hồn lạc ấn ở phía trên Tiên phù, Ngao Trọng thầm thở dài trong lòng.

Sau khi gieo linh hồn ấn ký xuống Tiên phù của Vạn Hải long môn lão tổ, Long Kình Thiên đơn giản nhiếp một cái, chỉ thấy từng đoàn băng lam khí vụ từ trong cơ thể Ngao Trọng bay ra, đúng là lam tuyết hàn khí lúc trước nhập vào cơ thể hắn.

- Đây là thượng phẩm hỗn độn Tuyên Cổ đan, ngươi phục dụng xuống khôi phục thương thế một chút đi.

Long Kình Thiên lấy ra một cái bình ngọc, búng tới trước mặt Ngao Trọng, nói.

Ngao Trọng khẽ giật mình, cũng không có chậm trễ, cung kính nói.

- Tạ công tử!

Thượng phẩm hỗn độn Tuyên Cổ đan này chính là thánh dược chữa thương, thật sự là hắn rất cần viên đan dược này để khôi phục thương thế.

- Chúng ta trước ly khai Huyết Long hà!

Long Kình Thiên nói ra.

Bốn người Tiềm Long lĩnh phủ chủ Ngao Toàn đã bị giết, Hắc Long nhất tộc rất nhanh sẽ tới đây tra xét, Huyết Long hà tự nhiên không thể ở lâu, hơn nữa Long Kình Thiên đã tìm đủ Huyết Long châu rồi.

Vì vậy, ba người Long Kình Thiên phá vỡ Huyết Long hà, đi tới không trung Huyết Long hà rồi lập tức phá không rời đi.

Ly khai Huyết Long hà xong, ba người Long Kình Thiên một mực hướng Mặc Long đại lục chạy tới, bởi vì Huyết Long hà nằm cạnh Mặc Long đại lục cho nên rất nhanh ba người liền xuyên qua Tiềm Long đại lục, tiến nhập Mặc Long đại lục.

Sau khi đi vào Mặc Long đại lục, Long Kình Thiên liền tìm một sơn cốc kín đáo, sau đó bố trí xuống trận pháp cấm chế rồi đem Phật Long Kim đỉnh lấy ra, cùng Bàn Tiểu Nhị, Ngao Trọng hai người tiến vào Phật Long Kim đỉnh.

Sau khi tiến vào Phật Long Kim đỉnh, Long Kình Thiên lấy ra một ngàn khỏa Huyết Long châu, nói với Bàn Tiểu Nhị.

- Tiểu Nhị, ngươi đem môt ngàn khỏa Huyết Long châu này luyện hóa đi.

Bàn Tiểu Nhị, Ngao Trọng nhìn một ngàn khỏa Huyết Long châu trước mắt mà đều kinh hãi.

Ngao Trọng hai mắt trừng lớn, một ngàn khỏa!? Dĩ nhiên là một ngàn khỏa! Lần này Huyết Long hà mở ra, Long Kình Thiên vậy mà tìm được hơn một ngàn khỏa Huyết Long châu!

Hắn thật sự không thể tưởng tượng nổi nếu đem chuyện một ngàn khỏa Huyết Long châu này tiết lộ ra ngoài, toàn bộ Long giới sẽ điên cuồng như thế nào.

Tiềm Long lĩnh phủ chủ Ngao Toàn giống như chó điên truy sát không ngừng, cũng chỉ vì một khỏa mà thôi!

Bàn Tiểu Nhị giật mình chính là vì hắn không nghĩ tới Long Kình Thiên sẽ ban cho hắn một ngàn khỏa Huyết Long châu.

- Sư tôn, lần này Huyết Long hà mở ra, người chỉ tìm được một ngàn chín trăm chín mươi khỏa, hiện tại người khôi phục thực lực quan trọng hơn, đệ tử không thể nhận một ngàn khỏa Huyết Long châu này được.

Bàn Tiểu Nhị kiên quyết nói.

Một ngàn chín trăm chín mươi chín khỏa!

Chỉ với một ngàn khảo, Ngao Trọng nguyên bản chứng kiến Long Kình Thiên xuất ra một ngàn khỏa Huyết Long châu đã thiếu chút nữa hôn mê rồi, nhưng giờ lại là một ngàn chín trăm chín mươi chín khỏa!?

Mẹ ơi!

Hắn liều mạng từ chỗ đám người Tiềm Long lĩnh phủ chủ cướp được một khỏa, mà Long Kình Thiên vậy mà tìm được một ngàn chín trăm chín mươi chín khỏa!

Long Kình Thiên nhìn Bàn Tiểu Nhị nói.

- Một ngàn khỏa Huyết Long châu này sư tôn cho ngươi luyện hóa thì ngươi cứ luyện hóa đi, đây là mệnh lệnh!

Bàn Tiểu Nhị há hốc mồm, đầu cúi xuống, không có nhúc nhích.

Long Kình Thiên nhướng mày, nói ra.

- Ta còn thừa hơn chín trăm khỏa Huyết Long châu, đủ để cho ta khôi phục tới Tiên Quân chi cảnh, chỉ là tới Tiên Quân chi cảnh rồi, Huyết Long châu này đối với ta tác dụng đã không còn lớn. Hơn nữa, trên tay ta còn có hai mươi tư quả Tiên Đế Tiên phù, chỉ cần luyện hóa hai mươi tư quả Tiên Đế Tiên phù này ta lại có thể đạt tới Tiên Quân trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ!

Kể cả bốn người Tiềm Long lĩnh phủ chủ, trước sau, tổng thể đã có hai mươi tư Tiên Đế chết trong tay hắn.

Mà Ngao Trọng một bên đứng nghe đã nghe tới hoa mắt chóng mặt rồi, luyện hóa Tiên Đế Tiên phù!? Tiên Đế Tiên phù như thế nào dễ dàng luyện hóa như vậy? Tiên phù pháp tắc mỗi người bất đồng, bổn nguyên lực lượng cũng bất đồng, luyện hóa xong rất dễ tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì cũng tổn thương Tiên phù bổn nguyên, nặng là thần hồn tiêu tán.

Thế nhưng mà ý tứ từ miệng Long Kình Thiên nói ra, luyện hóa Tiên Đế Tiên phù đối với hắn lại là chuyện dễ dàng!?

Bàn Tiểu Nhị nghe vậy, còn muốn nói cái gì đó nhưng lại bị Long Kình Thiên khoát tay, nói ra.

- Tốt rồi, không cần phải nói cái gì nữa cả, một ngàn khỏa Huyết Long châu này, ngươi cầm!

Bàn Tiểu Nhị thấy thế cũng chỉ có còn nước cung kính nhận lấy, bái một cái rồi nói ra.

- Đệ tử khấu tạ sư tôn!

Long Kình Thiên gật đầu, sau đó quay đầu lại, lại lấy ra một trăm khỏa Huyết Long châu, đối với Ngao Trọng đứng một bên nói.

- Một trăm khỏa Huyết Long châu này, cho ngươi luyện hóa.

Ngao Trọng hai mắt trừng lớn, lắp bắp nói ra.

- Cho, cho ta luyện hóa!?

Bình Luận (0)
Comment