Thiên Tống

Chương 177.2

Âu Dương không để ý cười nói:

” Huệ Lan, dạy dỗ bọn họ thêm chút kiến thức, tương lai có thể sẽ bớt chết vài người. Âu Dương ta nhịn nữa cũng chỉ có một cái mạng. Rụt đầu rụt đuôi thì còn ý nghĩa gì, dù sao binh quyền ta không màng, hoàng thượng muốn muốn làm gì thì làm.”

Huệ Lan ha ha cười:

” Huệ Lan ngược lại nông cạn. Luôn nghĩ đến triều đình lo sợ, ngược lại là chậm trễ chính sự của đại nhân.”

” Ngươi tới sẽ không chỉ muốn nói chuyện này chứ? Vừa ăn cơm trưa vừa nói.”

Âu Dương đi vào thực đường, có người phụ trách đón đưa vào phòng. Hai người tùy tiện chọn vài món ăn.

Huệ Lan rượu cho Âu Dương nói:

” Gần đây… Nghe nói trong những cử tử này không phải rất hữu hảo với Hồng Ngọc. Bọn họ càng tôn kính đại nhân, lại càng có thái độ với Hồng Ngọc Vốn Hồng Ngọc chính là gái đã có chồng, nếu không phải hoàng thượng đặc chuẩn…”

” Huệ Lan, đừng nói người làm đại sự, nói chuyện muốn làm thôi, luôn luôn không thể không có ủy khuất. Nếu nàng lựa chọn đi đường này, nàng chỉ có thể tiếp tục mà đi. Hơn nữa Cửu công công đều đang quan sát.”

Âu Dương nói:

” Ngươi yên tâm, tính tình Hồng Ngọc ta biết. Ngươi còn nhớ chuyện nàng ở báo Hoàng Gia giận dỗi cùng ngươi không?”

” Đương nhiên nhớ rõ. Lúc ấy có bài báo nàng muốn, ta lại loại bỏ, kết quả liền tranh chấp. Nàng về sau còn một mình đem đến xưởng in, bị ta phát hiện, phái người khoái mã đoạt về.”

” Ừm, tính tình nàng chính là như vậy, xem là đúng, thì nhất định phải làm. Ngày đó đưa tin là cuộc sống xa hoa lãng phí của vị quan nào đó trong kinh sao?”

” Đại nhân trí nhớ thật tốt.”

Huệ Lan gật đầu:

” Đại nhân từng nói, quan Tống đều không khác gì nhau. Ăn chút uống chút chơi chút, chỉ cần không phải ép nam bức nữ, hoặc là tội phạm giết người, loại sự tình này cũng đừng có để ý.”

” Ừm, đây là tránh cho trở thành chim đầu đàn. Tất cả mọi người như vậy, ngươi đột nhiên đưa tin một người, sẽ làm cho những người khác liên thủ phản đối. Tính tình Hồng Ngọc khá là đơn giản, sẽ không suy nghĩ tổng thể ảnh hưởng tin tức này. Nói thí dụ như lần này, nàng cũng không hề đắn đo một mình tham gia võ cử, tương đương duyên vợ chồng của chúng ta đã chấm dứt. Ngươi cũng biết đó, nếu không ngay cả lúc sinh con cũng không dám thả tay để nàng đi.”

” Hồng Ngọc tính cách hào sảng.”

Huệ Lan thở dài:

” Có lẽ ngựa chiến cả đời quả thật dường như thích hợp với nàng.”

” Ừm, trời xanh giao trọng trách xuống cho người ta, cần gì phải khổ tâm phiền não.”

Âu Dương hỏi:

” Ta ngược lại muốn hỏi thử, báo Hoàng Gia trước mắt khuếch trương đến ba mươi mấy châu, tại sao lượng tiêu thụ ngược lại tăng lên không phải là rất rõ ràng.”

Huệ Lan nói:

” Đại nhân, bắc lộ này, phương nam cũng không tệ. Nhưng phía đông và phái tây bách tính biết chữ trình độ tương đối thấp. Bình thường đều là một người đọc, mấy trăm người lại nghe góp vui mà thôi. Một ngày trước vừa nhận được tin tức, triều đình bổ nhiệm Lý Hán làm hàn lâm học sĩ, hơn nữa bổ nhiệm hắn làm khâm sai tuần tra, chuyện chủ yếu chính là góp vốn mở trường.”

” Ừm, lão già này rốt cuộc cũng làm rồi.”

Âu Dương nói:

“Lát nữa ta sẽ gửi cho hắn một phong thư, lại quyên ít tiền cho hắn quản lý trường học.”

Triệu Ngọc vốn định thừa cơ thăng chức Lý Hán, lại không nghĩ Lý Hán lại không có bao nhiêu lưu luyến với triều đình mà là chỉ muốn quản lý trường học. Với sự kiên trì này của hắn, Triệu Ngọc chỉ có thể đồng ý. Phong quan, lại cho mấy vạn quan tiền, phái vệ đội để hắn đi quản lý trường học. Mà còn mục tiêu thứ nhất của Lý Hán chính là Thành Đô phủ lộ nơi dân tộc thiểu số tập trung tương đối nhiều.



Ngày hôm sau là tiết học về lý luận chiến thuật. Đối với vấn đề này… Âu Dương vẫn có sự tâm đắc về lý luận suông. Vì sao lại nói như vậy, chơi trò chơi, đặc biệt là một số trò chơi bắt chước hải chiến mà tương đối chân thật, đối với hướng gió, với các loại chiến thuật đều có yêu cầu rất cao. Âu Dương nói:

“Thuận gió thì nhanh, ngược gió thì chậm, đây là đạo lý cơ bản mà tất cả mọi người đều hiểu rõ. Mà còn hải chiến trong tương lai, chủ yếu lấy việc pháo chiến làm chủ, lúc này cần yêu cầu tránh cho chủ thể đội thuyền của mình đứng ở phía mặt bên của thuyền địch…”

Có một tiến sĩ giơ tay nói:

” Tiên sinh, theo đệ tử biết, ngoại trừ Đại Tống ta, cũng không có ai có năng lực tạo chiến thuyền cả.”

” Ánh mắt thiển cận, ngồi xuống.”

Dưới xuống ở trên bảng đen vẽ một vòng tròn, rồi sau đó bắt đầu vẽ phía trong, nói:

” Đây là Tống, đây là Kim, đây là Liêu. Xuống dưới Đông Nam là Indonesia, lại qua bên Đông Nam nữa là châu Úc, sau đó về phía Nam là biển Ca-ri-bê, lại về phía nam nữa… Bỏ đi, tương lai sẽ do các ngươi tới khai thác. Ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết, không cần phải cứ như thiên triều tự cho mình là tất cả, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Ở trên biển, còn có mấy chục đại quốc có hạm đội không kém gì Đại Tống.”

“Sao tiên sinh lại biết được?”

Một tiến sĩ khác cẩn thận hỏi.

” Ta đoán. Còn có vấn đề gì sao?”

Cuộc thi đá bóng lần này so với lần trước hấp dẫn nhiều người hơn, Mấy năm này người Tống bắt đầu giàu có, người tới Dương Bình lại càng nhiều đến không cách nào tưởng tượng được. Một số tràng chủ bị buộc giao ra một phần sân để cung cấp cho dựng lều dã ngoại, mà còn những công nhân vệ sinh cho các đường phố thì lại kêu khổ thấu trời, cho dù có xây dựng năm tòa nhà vệ sinh công cộng thì khắp nơi vẫn có thể thấy được mấy thứ trắng trắng vàng vàng.

Loại năng lực tiếp đãi này khiến người dân và triều đình đều rất không hài lòng. Triều đình đã suy nghĩ đến việc tiếp tay cho triều đình tiến hành thi đấu.

Mà còn lần này, hai nước Kim, Liêu tham gia trận đấu chủ yếu là vì mục đích chính trị. Tới nhìn xem trận đấu không chỉ có người dân mà các đại thần trong triều cũng không ít người xin nghỉ để đi xem. Mà bọn chủ quan các lộ thì lại càng xem lần này là một sự vẻ vang, đều nhất định phải đi được.

Giá trị chính trị của Dương Bình bên này càng không thể coi thường, để bảo vệ những người này an toàn, cấm quân Đông Kinh điều động mấy ngàn người tới hiệp trợ duy trì trị an.

Sau các hoạt động dân gian quy mô lớn như ngày tết hái lộc, thanh minh đạp thanh, đoan ngọ thi chèo thuyền rồng, trùng dương leo núi… Cuộc thi đấu bóng ở Dương Bình cũng gia nhập vào hàng ngũ này.

Hơn nữa sự thắng bại trong thi đấu thể thao vốn rất thu hút sự quan tâm của mọi người. Người dân đối với trận bóng đá vào tháng bảy đều nhiệt tình như đang trải qua ngày lễ hội truyền thống, dần dần tạo nên một ngày lễ hội truyền thống khác.
Bình Luận (0)
Comment