Thiên Trường Chi Cửu

Chương 162

Thẩm Thiên Trường ngồi vào cạnh Lục Chi Cửu, đột nhiên Lục Chi Cửu kéo cô vào lòng, hung hăng gặm cắn môi của cô một phen.

Thẩm Thiên Trường vừa đáp lại nụ hôn của anh, trong lòng vừa gào thét: Biết ngay đây không phải chiếc xe lái đến trường mẫu giáo mà!

Mãi cho đến khi nhân viên phục vụ gõ cửa bưng đồ ăn lên Thẩm Thiên Trường mới vùng vẫy ra khỏi Lục Chi Cửu, cô vội vàng giả vờ chỉnh trang lại tóc tai, sợ người khác nhận ra hai người vừa mới làm một vài “chuyện người lớn”.

Nhân viên đưa đồ ăn lên tỏ thái độ đã quá quen với chuyện này, căn phòng lớn như thế này lại chỉ có hai người, hơn nữa còn ngồi sát nhau như thế, không cần nghĩ cũng biết là hai người vừa làm gì.

Vốn dĩ Thẩm Thiên Trường không gọi nhiều món ăn, tuy rằng lúc này là giờ cao điểm bữa tối nhưng vì thân phận của Lục Chi Cửu nên đồ ăn của bọn họ cũng nhanh chóng được đưa lên hết.

Thẩm Thiên Trường vừa ăn đậu cô ve vừa hỏi Lục Chi Cửu: “Lục Chi Cửu, anh làm thế nào mà lại khiến nhà hàng đổi phòng cho chúng ta vậy?”

“Tập đoàn Lục Đạt cũng có cổ phần ở Trừng Phong, bình thường phòng ăn này là phòng tiếp đón đặc biệt, không tiếp đón người ngoài.”

Cho nên vừa rồi anh chỉ gửi cho Tần Phong một tin nhắn.

Thẩm Thiên Trường kinh ngạc, vậy tại sao ngày đó khi Lục Chi Cửu đến đón cô lại như hoàn toàn không quen biết Trần Tử Mặc vậy?

“Vậy tại sao vừa nãy chúng ta lại phải ngồi chờ ở bên ngoài lâu như thế?”

“Không phải em muốn chờ à?” Lục Chi Cửu chậm rãi đáp lại.

“…”

“Còn có công ty nào ở thành phố Vân không bị Tập đoàn Lục Đạt của anh nhúng tay vào không?” Thẩm Thiên Trường đỡ trán.

“Có, ví dụ như công ty của Tổng Giám đốc Thẩm.”

Thẩm Thiên Trường sững ra vài giây mới hiểu anh đang nói đến Tài chính Thiên Nhiên, Tổng Giám đốc Thẩm mà anh nói tới đương nhiên chính là cô rồi.

Thẩm Thiên Trường giơ chân đá nhẹ vào bắp chân Lục Chi Cửu: “Chúng ta giao hẹn trước nhé, Tài chính Thiên Nhiên là ‘con’ của một mình em, không cho anh nhúng tay vào.”

“Ừ, đợi đến khi có con của hai chúng ta thì anh nhúng tay vào sau.”

Thẩm Thiên Trường vừa nghe đã biết là anh cố ý trêu chọc, cô nở nụ cười gian xảo rồi chậm rãi mở miệng: “Lục Chi Cửu, anh muốn lên giường với em thế à?”

Không lên giường thì sao có con được?

Lục Chi Cửu phát hiện bản thân mình thật sự đã đánh giá thấp khả năng học hỏi của cô gái này rồi, chỉ cần là lời anh từng nói với cô thì gần như cô sẽ đáp trả lại hết cho anh.

“Sao, chẳng lẽ anh không dám à?” Thẩm Thiên Trường thấy anh không đáp thì nhân cơ hội tranh thủ thời cơ.

“Thẩm Thiên Trường, kế khích tướng không có tác dụng với anh đâu.”

“Anh còn chưa cho em lên giường với anh đây này!”

Thẩm Thiên Trường nghiến răng, xì, người đàn ông lãnh đạm ở phương diện X!

Trong bữa cơm, hai người cứ luân phiên “ngươi tới ta đánh”, nhưng gần như lần nào cũng là Thẩm Thiên Trường chịu yếu thế.

Thẩm Thiên Trường vừa dùng khăn ăn lau miệng vừa oán hận. Người đàn ông chết tiệt này, chỉ biết dùng miệng đấu khẩu thì có gì ghê gớm, có giỏi thì dùng cơ thể hành động đi xem nào.

Hai người đi bộ về chung cư, ai về phòng người nấy tắm rửa thay quần áo. Lúc Thẩm Thiên Trường tắm xong ra ngoài thì Lục Chi Cửu đã cầm máy sấy tóc đứng trong phòng cô như bình thường rồi.

Cô đi đến trước mặt anh, rất tự nhiên đưa tay ôm eo anh, đầu cô lại được hơi nóng và bàn tay to lớn của Lục Chi Cửu bao phủ.

Sấy mãi sấy mãi, đột nhiên Thiên Trường nhớ ra laptop của mình còn đang ở trong xe của Lục Chi Cửu: “Lục Chi Cửu, hình như em quên chưa lấy laptop ra rồi.” Lát nữa cô còn có cuộc họp video với Trần Tử Nhiễm và Tống Ngưng Y nữa.

Lục Chi Cửu đặt máy sấy tóc xuống: “Anh đi lấy giúp em.”

“Vâng.”

Lục Chi Cửu mặc luôn quần áo ở nhà đi ra ngoài lấy laptop giúp Thẩm Thiên Trường, đi được nửa đường thì nhớ đến tối nay Thẩm Thiên Trường ăn hơi nhiều, bèn tiện thể đi vào cửa hàng tiện lợi bên dưới chung cư. 

Thẩm Thiên Trường cởi áo choàng tắm ra, thay bộ quần áo ở nhà vào rồi xuống tầng nằm lên xô pha trong phòng khách, chân tay cô dang ra thành hình chữ đại, mắt nhìn lên trần nhà.
Bình Luận (0)
Comment