Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 107 - Trên Đường Trở Về (1)

Hai ngày sau, toàn bộ Thiên Minh Quốc triệt để rung động.

Quốc vương Đoàn Thiên Khải bị đại tướng quân nam chinh bắc phạt Long Ngạo Thiên hạ độc.

Thí sinh Phương Triết khu vực Nam Hạ tìm được thánh dược giải được độc cho quốc vương được phong thưởng một tòa trang viên ở Vương thành.

Long Ngạo Thiên âm thầm đoạt chính, khống chế mười hai thành chủ vây quanh Vương thành, nhưng đã bị hai mươi vị thành chủ khác đồng loạt khống chế. Ban thưởng một phần ba quốc khố của mười hai toà thành trì tham gia đoạt chính.

Thí sinh Phương Triết trợ giúp quốc vương Đoàn Thiên Khải dẹp cuộc nổi loạn của Long Ngạo Thiên, sắc phong thành chủ Liêm Hoa Thành. Được ban thêm đặc ân đổi tên Phương Thành.

Thiên Tài Chiến năm năm sau sẽ không tiếp tục tổ chức.

Những tin tức từ bên trong Vương thành ban bố ra khiến toàn bộ người dân khu vực Trung Châu triệt để bị sốc. Một vị quốc vương hùng mạnh bị trúng độc, Long tướng quân lại mưu phản. Đây là một chuyện hầu như không ai nghĩ rằng có thể xảy ra, lại diễn ra chỉ hai ngày trước. Triệt để mộng, không ai tin tưởng đó là sự thật…

Lại năm ngày nữa trôi qua, tin tức kỳ thi Thiên Tài Chiến ở Trung Châu đã truyền khắp năm khu vực. Tất cả gia tộc đều nhận được tin tức về hậu bối của họ. Có người vô cùng thất vọng vì cách hành xử của hậu bối bọn họ, có trưởng bối không nhịn được phải phun huyết vì tức giận. Hậu bối bọn họ quá nhu nhược, hèn nhát để rồi mang về sỉ nhục to lớn cho gia tộc.

Bên cạnh đó, gia tộc Kim Vô Lại, Hoa Thiên Nhai và Khúc Linh Các của Ngô Tiên Nhi đều thăng hoa. Người nào cũng đều hãnh diện về bọn họ. Trong lúc khó khăn nhất, dám đứng ra bảo vệ quốc vương Thiên Minh Quốc, đây nói lên lòng dũng cảm của hậu bối bọn họ. Đây chính là một niềm kiêu hãnh vô cùng lớn.

Đối với Phương gia thì không còn gì để nói. Một vài trưởng bối nghe được tin ngất xỉu vì vui mừng. Cha mẹ Phương Triết thì đứng ngồi không yên mong muốn sớm gặp lại con trai mình. Con trai bọn họ quá chói sáng, đi đâu cũng mang đến cho họ niềm kiêu hãnh.

Giờ thì, Phương gia sắp có một phương thế lực ở Trung Châu. Đây chính là một bước lên trời không sai biệt lắm.

Trải qua bảy ngày tiệc rượu từ khắp nơi đổ về Vương thành ăn mừng. Đến ngày thứ tám, bọn người Phương Triết mới được cho trở về gia tộc.

Cuối cùng thì Thiên Tài Chiến không phải là cuộc so tài giữa các thí sinh năm khu vực, mà trở thành một cuộc đoạt chính của Long Ngạo Thiên.

Trong phút chốc, danh tiếng của Phương Triết vang dội khắp mọi nơi. Ở đâu cũng nghe danh hắn một mình đối đầu với sát thần Long Ngạo Thiên. Một mình hắn vận dụng thần hồ kỳ kỹ, biến ảo phi kiếm thành hoa liên chiến đấu với sát thần. Đến cuối cùng một chiêu Vô Hình Kiếm đem lại thắng lợi. Lời đồn truyền xa, có hư có thật. Nhưng chung quy lại, vị thiếu niên đó bất phàm.

Sáu ngày sau, trên con đường chính trở về khu vực Nam Hạ.

Bạch Văn Sơn, Kim Vô Lại, Hoa Thiên Nhai liên tục ghi nhớ lại từng chi tiết chiêu Liên Hoa Kiếm và Vô Hình Kiếm. Đây là hai tuyệt kỹ của Phương Triết đánh thắng Long Ngạo Thiên. Chiêu thức không thể nào đẹp mắt hơn được nữa.

Bạch Văn Sơn vỗ vai Phương Triết, trong lòng hắn vô cùng vui vẻ nói “Không ngờ Phương đệ lại có tuyệt kỹ mạnh đến như vậy. Vi huynh nhìn mà không thể nào chớp mắt được. Cả đời huynh chưa từng gặp chiêu thức nào có thể đạt đến cấp độ như vậy!”

Phương Triết mỉm cười, hắn không hề giấu giếm nói “Đó là một loại tiên kỹ, sau này nếu có cơ duyên. Bạch huynh cũng sẽ học được”

Hắn nói xong, nhìn sang Ngô Tiên Nhi. Nàng ta từ lúc trở về đến thời điểm hiện tại đã thay đổi. Nàng ta không còn dây dưa hay đeo lấy hắn, mà lặng lẽ không nói chuyện. Nàng ta có tâm sự.

Phương Triết chậm rãi nói “Tiểu muội có tâm sự sao?”

Ba người Bạch Văn Sơn cũng đưa mắt về phía Ngô Tiên Nhi. Trong nhất thời nàng ta lúng túng, không biết trả lời như thế nào. Cuối cùng nàng ta ấp úng nói “Muội… sắp đi xa! Sau này… sợ rằng không có dịp gặp… Phương ca nữa!”

Phương Triết nghe vậy, hắn nhóm người về trước, xoa đầu Ngô Tiên Nhi an ủi “Nếu có duyên, ở bất cứ nơi đâu cũng gặp lại. Tiểu muội không cần lo lắng quá nhiều!”

Hắn chưa nói hết câu, bất ngờ một âm thanh cực lớn vang lên. Xe ngựa bị hất tung sang bên đường. Cả năm người nhanh chóng phóng ra bên ngoài.

Xa phu hoảng sợ bỏ chạy, con ngựa cũng hốt hoảng, cố gắng vùng vẫy thoát khỏi dây cương rồi cũng chạy thật nhanh.

Lúc này, trước mặt năm người là một thân ảnh nam nhân. Thân cao vạm vỡ, khí thế bất phàm, hắn mặc xiêm y nhưng có một tấm khăn đen che kín mặt.

Bạch Văn Sơn phản ứng, nhưng hắn nhận ra nam nhân đối diện, nên im lặng quan sát. Không hề phản kháng.

Phương Triết bình tĩnh nói “Tiền bối là ai?”

Gã bịt mặt lạnh nhạt trả lời “Người đến sinh sự!”

Nói rồi, hắn hướng một thủ chưởng về phía Phương Triết, vận dụng nội lực hút hắn tiến lại gần, sau đó bồi vào mặt Phương Triết một nắm đấm khiến hắn văng ra xa trăm trượng.

Phương Triết sớm vận dụng linh lực phòng hộ, nên những nơi hắn va vào, cây cối đều bị đốn ngã. Chứng tỏ uy lực của nắm đấm đối phương rất mạnh.

Phương Triết nhận ra thân thủ nam nhân đối diện, sắc mặt hắn không còn sát khí. Thay vào đó là nở một nụ cười, hắn xuất ra Bạch Nhật Phi Kiếm. Bạch Nhật Phi Kiếm vừa ra, nam nhân đối diện sững sờ. Hắn không nghĩ đến phi kiếm đã biến hoa thành bộ dạng mới, sắc bén và có chứa sát khí.

Phương Triết điểm ngón tay, phi kiếm hướng nam nhân đối diện “Nhất Kiếm Xuyên Tâm” uy lực thu lại chỉ còn ba thành, uy lực không lớn lắm. Nhưng đối phương muốn né tránh vô cùng khó khăn. Khi nhìn lại, một mảnh rừng đã bị sang bằng thành một khoảng trống.

Phương Triết thu phi kiếm trở về, hắn xuất ra thanh hắc kiếm cầm trong tay. Xuất ra “Du Thiên Kiếm” áp sát đối phương, rồi sẵn tay cắt một đường trên mặt nam nhân đó. Chiêu kiếm thoát ẩn thoát hiện quá nhanh, nam nhân đó không tránh kịp. Lớp vải đen che mặt bị rơi xuống.

Lúc này nam nhân đó lúng túng, khi bị đối phương dễ dàng nghiền ép. Lúc này có một tiếng cười đắc ý vang lên “Ta nói… gia chủ không phải đối thủ của Phương tiểu tử, vậy mà có người không tin!”

Phương Triết nghe giọng nói quen thuộc, hướng về vị trí một vị nhân gia vừa xuất hiện. Phương Triết mừng rỡ chắp tay nói “Gặp qua Bạch Vi Nhất trưởng lão!”

Đây chính là một nửa sư phụ của hắn, Bạch Vi Nhất trưởng lão Bạch gia. Lão cười ha ha khi Phương Triết nhận ra mình bởi vì cả bọn đều mang khăn đen che mặt.

Lúc này Bạch Nhất Đảm, Bạch Hàn cũng xuất hiện. Dường như cả bọn đã hẹn nhau từ trước, đón đầu xe ngựa Phương Triết, cố tình thử năng lực hắn.

Bạch Văn Sơn lúc này mới khom người xuống, hướng vị nam nhân lạ mặt nói “Tham kiếm nghĩa phụ!”

Phương Triết lúc này mới biết được, nam nhân đối diện mình là ai. Đây chính là nhân vật lợi hại nhất, một người mà hắn luôn muốn gặp mặt một lần. Bạch Kinh Thiên, Bạch đại gia chủ Bạch gia.

Phương Triết ngỡ ngàng một hồi lâu, cuối cùng lấy lại tinh thần, chắp tay nói “Vãn bối tham kiến Bạch gia chủ!”

Bạch Kinh Thiên không nhịn được, cười ha ha lại gần Phương Triết đỡ lấy hắn. Hắn ôn tồn nói “Bọn ta nghe tin ngươi khuấy động một trận long trời lở đất ở Vương thành, không nhịn được liền đến đây gặp mặt. Không nghĩ tới, dự định đánh úp ngươi, không ngờ bản lĩnh ngươi lợi hại hơn ta tưởng tượng nhiều!”

Phương Triết nghe vậy, hắn không tự mãn, tiếp tục chắp tay nói “Cũng nhờ Bạch gia chủ chiếu cố, nếu không vãn bối sẽ không có cơ hội như vậy!”

Bạch Kinh Thiên gật đầu tán thưởng hắn. Lúc này Bạch Vi Nhất cũng tiến lại gần hắn, nét mặt không thể nào vui hơn được nữa. Lão nói “Không ngờ Vân Trung Bộ ngươi tu luyện đến mức này, lão vì ngươi mà tự hào!”

Phương Triết cung kính đáp “Cũng nhờ Bạch trưởng lão ân chỉ dạy, nếu không đệ tử không có cơ hội học được tuyệt kỹ này!”

Hắn nhìn sang hai vị trưởng bối bên cạnh, tiếp tục chắp tay nói “Vãn bối gặp qua Bạch Hàn, Bạch Nhất Đảm trưởng lão!”

Phương tiểu tử vẫn chưa quên bọn họ. Trong nhất thời, hai người bọn họ tâm tình vui sướng. Bạch Nhất Đảm vịnh lấy vai hắn nói “Tiểu tử ngươi làm tốt lắm!”

Bạch Kinh Thiên ở xa, ho nhẹ một tiếng ra hiệu đi vào vấn đề chính.

Hắn tiến lại gần Phương Triết, nét mặt vô cùng nghiêm túc nói “Tiểu tử ngươi đã chuẩn bị tâm lý chưa?”

Phương Triết lúc này tâm tình như đông lại. Hắn hít thở chậm lại, chăm chú lắng nghe lời Bạch Kinh Thiên chuẩn bị truyền đạt. Đến rồi.

Bạch Kinh Thiên nói “Một tháng sau, Bạch gia tiến hành đại lễ… Ta sẽ đích thân chủ trì, nhận ngươi làm nghĩa tử!”

Phương Triết giật mình, chuyện này hắn không nghĩ đến. Bạch gia có ân lớn đối với Phương gia. Giờ Bạch gia chủ đề nghị như vậy, hắn nhất thời không hiểu. Hắn lắp bắp nói “Chuyện này… là thật sao?”

Bạch Kinh Thiên vui vẻ nói “Thật… bọn ta không vô duyên vô cớ nhận ngươi làm nghĩa tử. Bởi vì hai năm sau, Bạch gia muốn ngươi đi làm một đại sự!”

Phương Triết thắc mắc “Đại sự?”

Bạch Kinh Thiên nói “Đến Bắc Cảnh, gia nhập Đạo Viện!”

Bình Luận (0)
Comment