Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 282

Trên con đường hướng đến Âu Dương Phủ, số người theo sau Âu Dương Sinh càng lúc càng nhiều. Đa phần là tò mò vị thiếu gia chủ mất tích gần mười năm trước trở về với thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Nhiều người lúc này đã có đáp án cho sự mất tích trước kia của thiếu chủ Âu Dương gia. Đó là do bá phụ hắn Âu Dương Ngạc giở trò, hại chết cả gia đình ba người và một vài trưởng bối thân cận.

Nếu Âu Dương Ngạc là một gia chủ tốt, một người vì con dân ở Huyền Vĩnh Thành mà cống hiến thì nhiều người đã không theo gót chân thiếu chủ trở về. Tên gia chủ tại vị quá hung ác, quá tham quyền. Ở Huyền Vĩnh Thành hắn là độc tôn, là người có quyền sinh sát, không một ai dám đứng lên đối kháng. Có thể xem như là một tên ác bá người người oán hận.

Lúc này, khí thế Âu Dương Sinh bộc phát khiến bọn họ có thêm sức mạnh đi theo sau để mà cùng thiếu chủ Âu Dương gia đòi lại công đạo.

Khi Âu Dương Sinh cùng Dương Tâm Nhi và nhiều người dân trong Huyền Vĩnh Thành đến bên ngoài Âu Dương Phủ. Bọn họ đã thấy đại môn mở ra chào đón.

Bên trong chính là một sân rộng lớn, hai bên lối vào là diễn võ trường có thể chứa hơn hai nghìn người.

Ở bên phía đối diện chính là thân ảnh Âu Dương Ngạc trong bộ trường bào gia chủ. Hai bên hắn có hai thân ảnh trong y phục đệ tử Thiên Võ Tông với vai đeo hai thanh Bán Nguyệt Đao.

Bọn họ không bộc phát ra tu vi, nhưng vẻ mặt điềm tĩnh coi thường người khác cũng nói lên bọn họ là cao thủ.

Âu Dương Ngạc nhìn thân ảnh tuấn lãng, cao ráo của Âu Dương Sinh. Hắn cười hắc hắc nói “Không ngờ rằng tiểu oa tử ngươi vẫn còn sống, đúng là mệnh lớn!”

Âu Dương Sinh bình thản xuất ra trường thương cắm xuống mặt đất. Hắn tay chắp sau lưng, lãnh đạm nói “Xem ra bá phụ sống rất ung dung, nhàn nhã!”

Hắn đưa ánh mắt về hai tên đệ tử Thiên Võ Tông bên cạnh, chậm rãi nói “Việc này không liên quan đến hai vị, có thể rời đi!”

Một tên đệ tử Thiên Võ Tông nhíu hàng chân mày. Hắn vừa rồi thoáng bạo phát ra tu vi Tứ Phẩm hòng áp đảo đối phương, áp chế tinh thần đối phương. Thay vì hoảng sợ, đối phương lại cảnh cáo ngược lại. Việc này đối với người tu đạo chính là một sự sỉ nhục.

Hắn lơ đãng nói “Chỉ là một con kiến hôi cũng dám trước mặt bọn ta giương oai…”

Hắn nói xong, tên đệ tử Thiên Võ Tông còn lại xuất ra Bán Nguyệt Đao lao về phía Âu Dương Sinh. Hắn muốn một chiêu miểu sát đối phương.

Âu Dương Sinh với tay thu lấy trường thương, một kích đâm ra.

Thương phát ra lưu quang, bắn trực diện tên đệ tử Thiên Võ Tông khiến hắn hoảng hốt né sang một bên.

Luồng lưu quang tưởng chừng vô cùng đơn giản, không hung hiểm lại khoét một lỗ thủng to lớn phía sau tòa chính điện Âu Dương Phủ khiến tên còn lại biến đổi sắc mặt.

Âu Dương Ngạc mặc dù bình tĩnh, nhưng nội tâm cũng bắt đầu nhảy dựng.

Tên đệ tử Thiên Võ Tông vừa tấn công, hắn đáp xuống một bên. Ánh mắt bắt đầu thăm dò đối phương.

Hắn ngờ vực “Ngươi là người của Vô Thượng Tông?”

Âu Dương Sinh mỉm cười, lắc mình một cái chính là thay đổi diện mạo với một thân bạch y trắng buốc.

Y phục này chính là một đệ tử nội viện của Đạo Viện.

Tên đệ tử Thiên Võ Tông lúc này mới phá lên cười lớn. Hắn xem như biết được thân phận của đối phương. Chỉ là một chi viện thấp kém, nội tình không đủ sâu để bọn chúng e sợ.

Hắn dõng dạc nói “Đệ tử Đạo Viện cũng dám giương oai với bọn ta? Ngươi thật sự chán sống? Ngươi không nghĩ tới hậu quả đối đầu với Thiên Võ Tông bọn ta sao?”

Âu Dương Sinh nhàn nhạt cười, tay siết chặt cán thương nói “Nếu không sớm rời đi, chắc chắn chỉ lưu lại hai cái thi thể mà thôi!”

Tên đứng bên cạnh Âu Dương Ngạc lập tức bạo hỏa, hắn xuất ra hai thanh Bán Nguyệt Đao phóng lại gần tên đồng bọn. Cả hai nhanh chóng hợp lại thành hai thanh Loan Đao rồi dàn trận tạo thành thế Song Tuyệt Loan Đao, sát khí bừng bừng.

Âu Dương Sinh thấy vậy nhanh chóng phóng lại gần hai tên đệ tử Thiên Võ Tông. Chân vừa chạm mặt đất, trường đao cắm xuống.

Hắn quát lên “Hỗn Thiên Cang Khí!”

Tức thì một dư chấn bạo phát ra xung quanh, lấy vị trí Âu Dương Sinh làm trung tâm bắn ra một loại kình lực tách hai tên đệ tử Thiên Võ Tông ra hai bên.

“Hỗn Thiên Cang Khí” là một loại tuyệt kỹ, có xuất xứ từ Thương Thần Tông ở Thần Vực được tiên tổ Dương gia lưu giữ cho đến thời điểm hiện tại.

Từ lúc rời khỏi Thương Thần Tông, tiên tổ Dương gia phát thệ không vận dụng tuyệt kỹ bổn tông đối với ngoại nhân. Bởi vì bản thân tiên tổ sớm rời khỏi tông môn, nên không được phép vận dụng.

Trước đó Âu Dương Sinh thoáng nhìn qua nhưng không dám tu luyện, nhưng vì để đề phòng rủi ro. Dương Tâm Nhi âm thầm đọc lớn tâm pháp để cho Âu Dương Sinh tu luyện.

Vốn là một người chuyên tu thương pháp, nên Âu Dương Sinh dễ dàng tiếp nhận và thấu hiểu được “Hỗn Thiên Cang Khí”. Bản thân hắn chỉ mới tiếp cận được một hai thành, nhưng ý nghĩa của “Hỗn Thiên Cang Khí” mang lại cực kỳ to lớn. Đó là nhờ vào “Cang Khí” mà hắn ngộ ra một loại hàm ý của thương pháp. Tiên tổ Dương gia gọi là Thương Ý.

Chính vì thế uy lực thương pháp của Âu Dương Sinh tăng lên đáng kể. Hơn nữa, thương pháp ngoài công ra còn có một loại thủ đoạn thủ. Đó là “Hỗn Thiên Cang Khí”.

Khi “Hỗn Thiên Cang Khí” được vận dụng. Khí tức nguy hiểm bạo phát đi ra, đẩy lùi hai tên đệ tử Thiên Võ Tông khiến hai tên này bắt đầu dè chừng.

Hai tên này tay cầm Loan Đao vận dụng thân pháp, thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện tấn công Âu Dương Sinh từ hai hướng.

Âu Dương Sinh cầm chặt trường thương chống đỡ. Mỗi đợt tấn công vào đều bị Âu Dương Sinh đánh bật trở ra. Bọn chúng vận dụng thủ đoạn mặc dù nhanh nhưng vẫn khó lòng tiếp cận được Âu Dương Sinh.

Bên ngoài, người dân Huyền Vĩnh Thành theo sau quan sát. Người nào người nấy đều mang một tâm trạng lo lắng. Lần này theo thiếu chủ Âu Dương gia đến nơi này đòi lại công đạo, thành tức thành nhân còn bại tức là đồng nghĩa với cái chết kề cận. Bởi vì Âu Dương Ngạc sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Về phần Âu Dương Ngạc, nội tâm hắn lúc này thật sự hoảng sợ.

Hai tên đệ tử Thiên Võ Tông chính là nhờ mối quan hệ, cũng như chi trả một gia tài không nhỏ mới mời được đến trợ giúp Âu Dương gia. Sự trợ giúp này dùng cho việc khác, không ngờ đúng dịp Âu Dương Sinh đến gây sự liền tiện tay nhờ vả.

Không nghĩ tới, cả hai hợp sức lại vẫn không thể nào làm đối phương thất thế. Đôi chân của hắn không biết từ lúc nào đã tiếp cận Dương Tâm Nhi.

Về phần hai tên đệ tử Thiên Võ Tông, bọn chúng thấy không thể nào tiến vào vòng an toàn của Âu Dương Sinh. Cả hai quyết định vận dụng tuyệt kỹ mạnh nhất, đó là “Phiên Vũ Loan Đao”. Một người sử dụng chính là vận dụng bộ pháp “Lưu Quang Điệp Ảnh” kết hợp với Loan Đao tạo thành từng đợt phong nhận cắt xé đối phương. Trường hợp này cả hai đồng loạt vận dụng nên uy lực tăng lên đáng kể.

Bên ngoài, bọn chúng suy đoán Âu Dương Sinh chỉ có thể dựa vào trực giác để né tránh sát chiêu, bởi vì cả hai phối hợp vô cùng tốt. Bọn chúng không biết, Âu Dương Sinh từ đầu chưa rời khỏi khu vực phát ra “Hỗn Thiên Cang Khí”, đây chính là mấu chốt khiến Âu Dương Sinh có thể dễ dàng né tránh mà không chú ý quá nhiều sát chiêu của đối phương.

Về mặc công pháp, “Hỗn Thiên Cang Khí” chính là một loại công pháp phụ trợ. Công pháp này khiến bản thân sinh ra một loại niệm lực cực kỳ mạnh cũng như gia tăng uy lực chiêu thức của bản thân.

Khi hai tên đệ tử Thiên Võ Tông lấy thế, chuẩn bị vận dụng chiêu cuối cùng quyết sống mái với Âu Dương Sinh. Bọn chúng lao đến, chính là với một ý nghĩ duy nhất diệt sát cho bằng được Âu Dương Sinh.

Âu Dương Sinh cũng không do dự, hắn cầm trường thương chỉ thiên, khí thế bạo phát ra xung quanh. “Hỗn Thiên Cang Khí” cũng bạo phát khiến toàn thân hắn trong phút chốc phát ra quang mang màu hoàng kim.

Hắn một kích đâm tới, rồi quát lên “Diệt Thần Thương, sát!”

Không gian lập tức bị kích động, vặn vẹo. Trong sát na, một loại áp lực bắn về phía hai tên đệ tử Thiên Võ Tông. Bọn chúng chỉ có thể trơ mắt nhìn từng thương kích đâm tới.

Trong phút, cả hai bị trúng chiêu thức, toàn thân đầy lỗ thủng và bị treo lơ lửng trên không trung.

Khóe miệng bọn chúng rỉ máu, miệng không ngừng đe dọa “Đạo Viện các ngươi gặp đại họa rồi!”

Nói rồi, cả hai quẹo đầu, ngã nghiên ra mà chết không kịp chửi rủa thêm được nữa.

Phần Âu Dương Sinh, hắn lúc này chìm trong đốn ngộ. Chiêu thức “Diệt Thần Thương” đã biến hóa ra một loại hình thức khác. Sát chiêu tuyệt luân, uy lực quá bạo liệt.

Hắn không ngờ “Hỗn Thiên Cang Khí” lại lợi hại như vậy. Hắn không thể nào kìm nén được xúc động “Tuyệt kỹ Thương Thần Tông quá nghịch thiên, ta nhất định phải đến đó tu luyện!”

Ánh mắt hắn bắt đầu chuyển hướng về phía Âu Dương Ngạc.
Bình Luận (0)
Comment