Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 369

Hồ Linh Tử buông tay, tức thì mũi tên lôi điện bắn thẳng về phương hướng tông chủ Vương Siêu Việt. Tốc độ cực kỳ nhanh nhưng trong tầm mắt tông chủ Vương Siêu Việt thì động tác này cực kỳ chậm.

Lão nhìn mũi tên đang lao đến, nội tâm không ngừng nhảy dựng.

Trước đó lão còn tự tin cho rằng bản thân không sợ bất kỳ thủ đoạn nào. Chỉ là tình huống lúc này đã khác hoàn toàn.

Lão không dám đánh cược, nếu đánh cược lão chắc chắn sẽ bị “Khử Tà Diệt Ma Trận” thôn phệ. Khi đó lão chắc chắn phải chết.

Trong ánh mắt đen huyền của lão dần dần chuyển về trạng thái bình thường. Chỉ là trạng thái có phần mơ hồ.

Từ vị trí mi tâm thình lình trồi ra bên ngoài một sợi chỉ màu đen huyền có chiều dài chừng ba gang tay.

Sợi chỉ ngoe nguẩy thoát ly ra khỏi thân thể tông chủ Vương Siêu Việt rồi lao vút lên khoảng không trên bầu trời, thoát ly khỏi “Khử Tà Diệt Ma Trận”.

Đây là cách duy nhất có thể thoát khỏi “Khử Tà Diệt Ma Trận”.

Thân thể tông chủ Vương Siêu Việt tiếp nhận mũi tên lôi điện, toàn thân như được thanh tẩy. Lôi quang không ngừng lóe lên.

Sau một hồi, tông chủ Vương Siêu Việt tỉnh lại. Từ ánh mắt mơ hồ dần trở nên có hồn hơn.

Lão thở dốc một hồi rồi đánh giá tình huống xung quanh.

Đây chính là cảm giác lần thứ hai gặp lại. Lần trước khi mở mắt ra, xung quanh chỉ toàn là thi thể tộc nhân tóc đỏ, không một người sống sót. Lần này mở mắt ra, lão nhận ra bản thân đang bị khóa chặt bên trong một lôi trận.


Lão nhận ra Đàm Thu Nguyệt, Hồ Linh Tử đang nhìn về phía lão thăm dò.

Lão yếu ớt nói “Ta… về lại rồi!”

Lúc này, sợi Ma Niệm thoát ly khỏi cơ thể tông chủ Vương Siêu Việt. “Nó” ở vào trạng thái tự do nhưng cần phải có sự cộng sinh. Nếu không “nó” chắc chắn sẽ bị quy tắc thiên địa thanh trừ.

Sợi Ma Niệm ở vào trạng thái vô cùng suy yếu.

Sợi Ma Niệm bắt đầu phát ra một loại hấp dẫn giống như thủ đoạn đặc thù của tộc U Linh.

Sức hấp dẫn này lan tỏa ra xung quanh, càng lúc càng xa.

Cùng lúc đó, cách vị trí giao tranh chừng hai dặm. U Linh trước đó thoát ly khỏi thân xác Phạm Huyền Chân đang lấp ló ở một vị trí vô cùng kín đáo. Về lai lịch, có thể U Linh này là trường hợp đặc biệt. Đặc tính là biến dị mới không bị lực hấp dẫn từ Ám Dụ Vương dẫn dụ.

U Linh này đang rình một con mồi. Nó chuẩn bị tấn công một con Bạch Hổ để tạm thời ẩn nhẫn thì phát hiện một lực hấp dẫn vô cùng khác biệt cách nơi này hai dặm.

Theo bản năng, U Linh này tò mò tìm đến nơi phát ra lực hấp dẫn.

Khi đến nơi, trước mặt U Linh là một sợi Ma Niệm có màu đen huyền. Từ sợi Ma Niệm phát ra một loại hấp lực cực kỳ khủng khiếp, kèm theo là lực lượng vô cùng hùng mạnh.

Trước đó, Ám Dụ Vương vận dụng thủ đoạn vẫn không chinh phục được nó, nhưng sợi Ma Niệm này lại khác biệt. Từ bên trong ẩn hiện một loại lực lượng mà nó luôn thèm khát.

Thế là nó quyết định lao đến muốn thôn phệ sợi Ma Niệm đó.


Sợi Ma Niệm tùy ý để U Linh tiếp xúc, thăm dò rồi thôn phệ. Chỉ là khi sợi Ma Niệm vào bên trong hạch tâm của U Linh. Thay vì bị U Linh thôn phệ, sợi Ma Niệm lại hấp thụ hạch tâm của U Linh.

Hồ Linh Tử nhận ra sự nguy hiểm cho nên hắn nhanh chóng cầm Khốn Ma Tiên tấn công với ý định bắt lấy U Linh đang bị dẫn dụ đó. Chỉ là xung quanh U Linh lúc này xuất hiện một lớp phòng hộ, không thể tiếp cận được.

Sợi Ma Niệm bắt đầu thôn phệ hạch tâm U Linh, bắt đầu quá trình cải tạo lại bản thể.

Từ hình dạng vô thực như một bóng ma, hình dáng mảnh mai như một nữ nhân với mái tóc dài bạc trắng bắt đầu chân thực hơn. Ngũ quan có phần sắc sảo hơn. Mái tóc dài bạc trắng chuyển dần sang một màu đen khoác lên một y phục trắng muốt.

Bộ dáng này gần giống với chân dung một giống loài bị nguyền rủa là Dạ Xoa. Chỉ là mái tóc dài của chủng loại Dạ Xoa thường có một màu trắng như tuyết.

Thanh âm từ U Linh cất lên “Dung hợp cực kỳ hoàn mỹ!”

Loại âm thanh này gây ra cảm giác gợn tóc gáy, đây chính là một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

U Linh đưa ánh mắt nhìn dáo dác xung quanh, đôi mắt đỏ ngầu không ngừng đảo qua đảo lại thăm dò.

U Linh vung vai một cái rồi ưỡn ngực lấy hơi. Hai tay U Linh bất ngờ bung ra thể hiện ra cảm giác vô cùng sảng khoái.

U Linh há to miệng ra gầm thét, thanh âm lúc này càng thêm bạo liệt, càng thêm chát chúa.

Bất ngờ, một loại áp lực bạo phát đi ra trên một phạm vi rộng lớn.


Từ phía sau lưng U Linh xuất hiện một bóng đen, bóng đen này càng lúc càng lớn dần cho đến khi chiều cao đạt năm mươi trượng thì dừng lại.

Lúc này chiếc bóng hiện chân thực là một Ma Tướng khổng lồ. Thân ảnh Ma Tướng được khoác một bộ chiến giáp cực kỳ dũng mãnh.

Diện mạo hung ác với đôi mắt mang một màu đen thăm thẳm.

Ma tướng thở ra một hơi hỏa khí rồi thình lình với tay về phía Hồ Linh Tử tấn công. Hồ Linh Tử nhanh chóng thoát ly khỏi trụ đá, thân ảnh thoái lui về khu vực Đàm Thu Nguyệt.

Thân thể tông chủ Vương Siêu Việt vẫn còn treo lơ lửng bên trong “Khử Tà Diệt Ma Trận”, trạng thái của lão vẫn còn mơ hồ.

Ma Tướng với tới “Khử Tà Diệt Ma Trận”, chộp lấy cột trụ cao nhất rồi nhổ lên khỏi mặt đất. Trận Pháp mất đi một cột trụ nhanh chóng mất đi tác dụng, lôi điện cũng lập tức tắt hẳn.

Đàm Thu Nguyệt thấy vậy liền dịch chuyển đến vị trí lão sư huynh rồi mang theo lão rút lui.

Ma Tướng cầm cột trụ trong tay, cột trụ lúc này chỉ là một đoản côn nhỏ so với chiều cao của Ma Tướng.

Ma Tướng ngã người về sau lấy thế rồi phóng cột trụ về phương hướng Vô Thượng Tông với tốc độ cực nhanh cũng như uy lực cực kỳ to lớn.

Bốn vị trưởng lão cùng đệ tử Vô Thượng Tông đang dọn dẹp tàn cuộc thì nhận ra một lưu quang đang bay về Vô Thượng Tông. Khi luồng lưu quang này càng đến gần thì người ở Vô Thượng Tông nhận ra vật đang bay đến là một cột trụ to lớn.

Tam trưởng lão, ngũ trưởng lão chưa kịp phản ứng thì cột trụ đã lao thẳng vào Tháp Vô Lượng. Vụ va chạm gây ra âm thanh chấn động, đồng thời đánh sập tòa Tháp Vô Lượng trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

Toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phương hướng xuất phát của cột trụ đá vừa phá hủy một tòa tháp. Bọn họ mới nhận ra thân ảnh Ma Tướng khổng lồ cao lớn như một tòa sơn phong.

Tam trưởng lão thấy vậy liền hướng ngũ trưởng lão dặn dò “Nơi này giao cho ngũ trưởng lão xử lý. Ta trước xem tình hình thế nào rồi báo lại…”

Nói xong, tam trưởng lão đạp lên phi hành kiếm lập tức rời đi.


Lúc này, Đàm Thu Nguyệt, Hồ Linh Tử, Phương Triết và Hoàng Mập đều thể hiện sắc mặt sửng sốt. Tất cả đều không thể tin được với một động tác nhỏ của Ma Tướng đã phá hủy đi một tòa tháp ở Vô Thượng Tông.

Hồ Linh Tử thấy vậy liền thu hồi năm cột trụ còn lại.

Thanh âm U Linh lại vang lên.

“Các ngươi đã phạm sai lầm khi khu trục ta ra khỏi thân thể lão già kia. Không nghĩ rằng ở một nơi hạ đẳng thế này lại tìm được một cơ thể vô cùng phù hợp...”

Trong giọng nói đắc ý còn kèm theo một sự rung động không hề nhỏ. Bởi vì chỉ vừa mới vận dụng một thủ đoạn nhỏ đã có thể thành công tạo ra Ma Tướng to lớn. Dù thực lực hắn lúc này chỉ bằng một phần nhỏ so với bản thể cũng đã có thể tạo ra Ma Tướng, điều mà trước kia khi còn bên trong tông chủ Vô Thượng Tông không làm được. Bởi vì không thể hoàn mỹ dung hợp, chỉ ký túc tạm bợ cho nên không thể khống chế được thần hồn. Cho nên không thể khởi tạo ra một Tướng Thân như trạng thái lúc này được.

Sắc mặt Hồ Linh Tử có phần ngưng trọng. Hắn buột miệng “Rốt cuộc… ngươi là ai?”

“Ta?”

U Linh dừng lại, câu hỏi này khiến hắn giật mình nhìn lại chính mình. Bởi vì ngay cả bản thân hắn là ai, hắn cũng không rõ ràng.

Hắn trầm ngâm một hồi rồi tự nói với chính mình “Ta chính là… một loại tồn tại hoàn toàn khác biệt với bản tôn. Trước kia ta là một sợi Ma Niệm, giờ ta đã có một thân thể hoàn toàn tách biệt… vậy ta là ai?”

“Ta đã không còn phụ thuộc vào bản tôn… vậy ta là ai?”

“Ta không còn phụ thuộc vào bản tôn, vậy vai trò của ta là gì?”

Sau một hồi tự vấn chính mình, nó mới đưa ra quyết định “Ta là… Ma Linh. Ma của Ma Niệm, Linh của U Linh”

Nó tìm ra được một tên gọi phù hợp. Tiếp theo, ánh mắt đỏ ngầu của hắn nhìn về phương hướng Hồ Linh Tử cùng Đàm Thu Nguyệt.

Gương mặt hắn bắt đầu sáng lạn, hớn hở. Hắn nở một nụ cười quỷ quyệt “Vai trò sau này mới nói, trước mắt chính là xóa bỏ toàn bộ con người ở đây…”

Bình Luận (0)
Comment