Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 432

Trung Chính Điện, Thiên Ý Sơn.Thiên Chủ La Thiên Bảo vẫn như thường lệ ngồi ở vị trí chủ tọa. Hai bên hàng ghế gồm tám vị trí là cao tầng Thiên Sư Đường.

Vị trí đầu tiền là trưởng lão Giới Đường La Tân Phong có đạo hiệu Vô Nhiễm Tôn Giả, vẻ ngoài sáu mươi với mái tóc bạc và chòm râu đen huyền. Lão chưởng quản quy tắc Thần Vực cùng Giới Vực. Địa vị có thể nói là đứng đầu chỉ sau Thiên Chủ.

Ngồi ở vị trí thứ hai là trưởng lão Chấp Sự Đường La Chính Nghĩa, đạo hiệu là Quang Minh Tôn Giả ngoài bốn mươi với gương mặt cương trực. Người này là phụ thân La Sung và La Ngọc Yến.

Ngồi ở vị trí thứ ba là nữ trưởng lão Bảo Khí Các La Toàn Cơ, đạo hiệu Cơ Vận Tôn Giả. Nàng ta ngoài ba mươi với khí chất lãnh đạm. Nàng ta là một trong hai nữ trưởng lão Thiên Sư Đường.

Ở hàng ghế đối diện là bốn vị trưởng lão trưởng lão Âm Phong Các La Chấn, đạo hiệu Phong Vân Tôn Giả, trưởng lão Dược Phòng La Thập ngoại hiệu Dược Tiên, trưởng lão Thiên Vệ Quân La Thiên Ưng đạo hiệu Chiến Thiên Tôn Giả, trưởng lão Hộ Sơn Quân La Quốc Bảo đạo hiệu Đại Lực Tôn Giả.

Trong đó trưởng lão Dược Tiên đã ngoài tám mươi, râu tóc bạc phơ toát lên khí chất tiên phong đạo cốt. Lão coi sóc toàn bộ dược điền, đan phòng của toàn bộ Thiên Ý Sơn.

Trưởng lão Thiên Vệ Quân Chiến Thiên Tôn Giả có vẻ ngoài cương mãnh, đóng vai trò giữ gìn trật tự Thần Vực cũng như các giới vực.

Trưởng lão Hộ Sơn Quân dáng người to lớn mạnh mẽ nên lấy Đại Lực làm tôn hiệu, nhiệm vụ chủ yếu là bảo vệ tòa tiên sơn.

Lần họp bàn chính sự này tập hợp hầu hết cao tầng Thiên Sư Đường nhằm đối phó biến cố sắp tới ở Thần Vực.

Trưởng lão Âm Phong Các bước ra khỏi hàng ghế, hướng thiên chủ La Thiên Bảo báo cáo “Bẩm Thiên Chủ, kế hoạch Thần Chiến đang tiến hành thuận lợi. Hầu hết các thế lực từ Thất Kiếm Môn, Thương Thần Tông, thậm chí là một vài đệ tử phật môn ở Vạn Phật Chi Địa đều muốn tham gia. Theo như tính toán để hoàn thành Thất Thập Nhị Kiếm cùng Chí Tôn Kiếm cần hai năm, cho nên sáu tháng sau sẽ tiến hành khảo hạch Thần Chiến. Phần thưởng, Vô Nhiễm Tôn Giả cũng đã có đề xuất…”


Trưởng lão Giới Đường Vô Nhiễm Tôn Giả nghe đề cập đến tên mình. Lão bước ra chắp tay lại, chậm rãi hướng thiên chủ La Thiên Bảo nói “Lão suy nghĩ đơn giản, phần thưởng là cho một Giới Vực cấp hạ giới bỏ hoang nếu đệ tử thế lực nào đó chiếm một vị trí trong Thất Thập Nhị Kiếm. Riêng đệ tử nào chiếm vị trí Chí Tôn Kiếm sẽ được bàn giao một Giới Vực phẩm cấp Trung Giới…”

Vô Nhiễm Tôn Giả đề xuất phần thưởng xong, toàn bộ trưởng lão có mặt đều nhướng hàng chân mày lên. Nội tâm có phần rung động, bọn họ cũng muốn có một phần trong đó bởi vì phần thưởng quá sức tưởng tượng.

Thiên chủ La Thiên Bảo mỉm cười, nhàn nhạt nói “Nếu vậy ta bổ sung thêm một phần thưởng đặc biệt đi. Đệ tử trong thất thập nhị kiếm được tặng một thanh Bán Thần Khí, còn người đạt danh hiệu Chí Tôn Kiếm một thanh thần khí đi…”

Trưởng lão Thiên Vệ Quân nghe phần thưởng, tâm tính bốc đồng không tự chủ được liền bước ra. Vẻ mặt có phần chán nản nói “Phần thưởng mà Vô Nhiễm lão đầu đề xuất quá mức cho phép đi. Bản thân ta cảm giác như mất đi chính mình… Làm vậy, sợ rằng đám thuộc hạ ta không cam tâm…”

Trưởng lão Giới Đường Vô Nhiễm Tôn Giả nghe Chiến Thiên Tôn giả phàn nàn. Lão cười hắc hắc nói “Ta chính là thích thái độ của ngươi… Hơn nữa ta không có cấm thuộc hạ của Chiến Thiên tiểu tử ngươi tham gia. Cho nên, không có gì là không công bằng…”

Chiến Thiên Tôn Giả nhìn Vô Nhiễm Tôn Giả một hồi lâu, sau một lúc mới bực bội nói “Có phải lão đầu ngươi nhặt ta từ bãi rác về. Vì cớ gì cứ thích trêu chọc ta?”

Thiên chủ La Thiên Bảo nhìn hai phụ tử đồng cấp nói chuyện. Bản thân là người đứng đầu Thiên Sư Đường cũng có cảm giác nhức đầu.

Thiên chủ La Thiên Bảo khẽ tằng hắng một tiếng rồi nói “Thất Thập Nhị Kiếm cùng Chí Tôn Kiếm là một kiếm trận mạnh nhất do tiên sư Thiên Sư Đường lưu lại để đối phó với tai họa cấp Giới Vực. Cho nên phần thưởng phải tương xứng. Nếu tai họa không giải trừ, Thần Vực không còn là Thần Vực nữa xem như có sở hữu bao nhiêu tài bảo, quản hạt bao nhiêu Giới Diện cũng chẳng có ý nghĩa gì…”

Thiên chủ La Thiên Bảo ngẫm nghĩ một lúc rồi nói tiếp “Trưởng lão Âm Phong Các phải chú ý thân phận từng thành viên tham gia. Tránh để bọn xấu trà trộn vào phá hoại. Bọn chúng thình lình xuất hiện không đơn thuần chỉ nhìn chúng ta múa vẽ. Về phần nhiệm vụ tăng cường phòng vệ Thiên Ý Sơn, trưởng lão Hộ Sơn Quân tuyệt không để kẻ lạ xâm nhập...”

Phong Vân Tôn Giả cùng Đại Lực Tôn Giả bước ra khỏi hàng ghế, chắp tay lại hướng thiên chủ trình diện.


Đúng lúc này, La Chính Hành từ bên ngoài đi vào.

Bộ dáng có phần gấp rút.

La Chính Hành hướng thiên chủ La Thiên Bảo chào hỏi rồi nói “Bẩm thiên chủ, nhiệm vụ thăm dò hoàn thành!”

La Chính Hành hướng một vài vị trưởng lão có mặt gật đầu chào hỏi một tiếng rồi hướng thiên chủ La Thiên Bảo nói tiếp “Đúng như diễn toán của thiên chủ. Chiến Trường Thần Tích quả thật có gốc gác cổ vật. Đồng thời nơi đó phát sinh dị biến…”

Thiên chủ La Thiên Bảo nghe La Chính Hành trình báo, sắc mặt có phần trầm lại.

Thiên chủ đứng phất dậy, quay người về sau nhìn tiên kính to lớn.

Thiên chủ phất tay một cái, tiên kính chấn động, mặt kính gợn lên một cơn sóng rồi dần dần hóa thành một khung hình, bên trong hiện ra hình ảnh toàn cảnh Chiến Trường Thần Tích.

Lúc này, cả một vùng rộng lớn được che phủ bởi một đám mây Tử Quang Vân Lôi rõ ràng. Từng đám mây cuồn cuộn che kín cả một khu vực rộng lớn.

Thiên chủ phất tay thêm một lần nữa, lần này tiên kính xuyên qua tầng mây hiển thị rõ ràng hơn hình ảnh tòa hắc sơn.


Xung quanh tòa hắc sơn trong phạm vi hai mươi dặm xuất hiện “Tứ Trụ” liên kết với nhau bởi lôi điện chằng chịt. Ở vị trí trung tâm có một thanh kiếm trôi nổi nhấp nháy, từ xa có thể phán đoán đó là một loại kiếm trận.

Trong khu vực hắc sơn, ba vạn hắc y nhân giữ thay phiên trấn thủ.

Ở những ngõ ngách khác thì có vô số Địa Quỷ Tiếu Binh tụ tập thành từng nhóm canh gác. Thái độ bọn chúng vô cùng hiếu chiến.

Ở phần đỉnh ngọn hắc sơn lộ ra một hố sâu hun hút, bên trong hố sâu đôi khi phát ra một hơi thở nặng nề của một con hung thú.

Thứ gây chú ý hơn cả là một khối hắc thạch bia với nhiều dòng chữ trắng ngoằn ngoèo.

Sau vài hô hấp quan sát thì hình ảnh bên trong tiên kính chập chờn cho đến khi bị cưỡng ép dập tắt.

Thiên chủ La Thiên Bảo nhíu hàng chân mày lại, rồi phất tay thêm một lần nữa. Lần này tiên kính chấn động nhưng không thể phát ra bất kỳ hình ảnh nào.

La Chính Hành thấy vậy mới nói “Theo lời của tên kia, đó là Giao Ước Cổ Nhân…”

“Tên kia?”

“Giao Ước Cổ Nhân?”

Toàn bộ cao tầng Thiên Sư Đường đều thốt ra câu ngạc nhiên. Bọn họ sớm nghe nhắc đến “Giao Ước Cổ Nhân” trong điển tịch, không ngờ rằng “Giao Ước Cổ Nhân” là một tấm bia đá.

Còn “Tên kia” mới chính là mấu chốt, bởi vì thân phận của đối phương hoàn toàn không được ghi chép lại. Hơn nữa, phương thức đối phương xuất hiện cũng vô cùng đặc biệt.


Trong ánh mắt của đối phương hoàn toàn không để tâm đến những người xung quanh. Đây là tâm thái của một người đã quá mạnh.

La Chính Hành dừng lại một hồi rồi nói tiếp “Ta còn điều tra được tin tức. Nhóm người Hắc Thiên Địa dày công bố trí cạm bẫy chủ yếu bắt một nữ Dạ Xoa có hình dáng như một tiểu cô nương. Điều đáng nói, danh tiếng của tiểu cô nương đó trong khoảng ba năm nay khá tốt, thường thay Thiên Sư Đường vì dân trừ hại…”

Thiên chủ La Thiên Bảo nhìn nhóm trưởng lão đang chăm chú lắng nghe. Thiên chủ hướng đến trưởng lão Âm Phong Các dò hỏi “Phong Vân sư thúc thấy thế nào?”

Phong Vân Tôn Giả bước ra đáp “Dù không biết lai lịch tiểu cô nương kia thế nào, đã là địch nhân của Hắc Thiên Địa chắc chắn là người tốt. Nhiệm vụ này để ta sai đệ tử điều tra…”

La Chính Hành cười hắc hắc nói “Phong Vân sư thúc đúng là thích đùa. Một tên hộ pháp Kim Nhật cùng một tên tổng quản trực tiếp nhúng tay vào. Một vạn đồ đệ của sư thúc cũng như lấy trứng chọi đá. Nhiệm vụ này xem như ta thay Âm Phong Các nhận đi…”

Thiên chủ La Thiên Bảo gật đầu nói “Nếu quả là tên quỷ dị [Linh] kia trực tiếp tham gia. Lai lịch cũng như vai trò tiểu cô nương kia vô cùng quan trọng. Cho nên, để La Chính Hành sư huynh làm đi…”

La Chính Hành nghe thiên chủ chấp thuận, hắn chắp tay lại tạ lễ rồi xoay người rời đi.

Hắn đi được vài bước thì sực nhớ ra một chuyện, hắn khẽ quay đầu hướng thiên chủ La Thiên Bảo nói “Cái tên cùng sở thích với sư đệ… cũng tới. Tên đó rất thú vị…”

Thiên chủ La Thiên Bảo suy nghĩ một hồi mới nhớ tới một tên tiểu tử có cùng sở thích. Theo lời hai tên tiểu bối La Sung cùng La Ngọc Yến thuật lại, hắn rất đặc biệt. Tư chất không cao nhưng ngộ tính không thể dùng lời lẽ nào để miêu tả.

Thiên chủ thoáng cười nhạt, dùng tay ngoắc lấy La Chính Hành rồi nói “Ta đã lâu không có tới lui thư giãn gân cốt… việc này hay để ta làm đi…”

La Chính Hành không phản đối mà cười ha ha rời đi, hắn biết thiên chủ La Thiên Bảo luôn nhàm chán. Không việc gì có thể khiến thiên chủ La Thiên Bảo hứng thú bằng đi gặp một vị tri kỷ có cùng sở thích Ngự Kiếm.

Bình Luận (0)
Comment