Thiếp Thân Đặc Công

Chương 81

Phương Dật Thiên cuối cùng cũng ra khỏi bể bơi, bởi vì hắn mặc quần lót hoàn toàn làm bằng vải bông, vì vậy sau khi lên quần lót gắt gao dán chặt vào thân thể hắn, khiến bộ vị kia cũng sơ sơ hiện ra một đường cong.
Dù sao hắn mặc không phải là đồ bơi, nếu để người khác nhìn đấy hắn mặc quần lót đi bơi, thì quả thực là rất xấu hổ, bởi vì quần lót hoàn toàn dán chặt trên người, chỗ bộ vị đó đặc biệt rõ ràng khoe ra.
May mà giờ khắc này phía sau biệt thự cũng không có ai, đi ra khỏi bể bơi Phương Dật Thiên cũng chẳng vội vàng mặc quần áo, mà là đi đến ngâm nước nóng một lúc, dù sao có mà không dùng thì không phải là lãng phí sao.
Đợi cho thân thể mình ngâm nước nóng vô cùng thoải mái hắn mới lười biếng đứng lên, đi đến ghế dài cầm lấy quần áo của mình, đang định mặc vào.
Chợt nhớ, quần lót ướt sũng thế này mặc sao được quần áo? Nếu mặc vào sẽ cực kì khó chịu, mà tiếp theo, là điều quan trọng nhất, mặc vào chắc chắn sẽ hiện ra một mảng bị ẩm ướt, ai không biết lại nghĩ rằng hắn đi tiểu không khống chế được thằng em.
"Máy sấy tóc!" Phương Dật Thiên trong đầu nhất thời hiện lên ý niệm này trong đầu, hắn nhớ rõ ở dưới lầu trong buồng vệ sinh chung còn có một cái máy sấy, vừa lúc có thể dùng để làm khô quần lót, nhất thời, hắn có cảm giác đúng là trời không phụ mình.
Cứ như vậy trên tay cầm theo quần áo đi vào phòng khách trong biệt thự, dù sao, hình tượng của hắn trong đầu dì Tiêu với Lâm Thiên Tuyết đã là một lưu manh vô lại rồi, hắn cũng không cần để ý đến các nàng có nhìn thấy bộ dạng hắn mặc mỗi quần lót đi vào phòng khách hay không.
Bất quá, dì Tiêu cùng Lâm Thiên Tuyết cũng không có ở trong phòng khách, xem ra hai nữ nhân này đã đi lên lầu rồi, như thế rất tốt, Phương Dật Thiên trực tiếp đi vào buồng vệ sinh ở lầu một, đóng cửa lại, sau đó cầm lấy máy sấy trên mặt bàn.
Máy sấy tỏa ra mùi hương thoang thoảng, Phương dật Thiên suy đoán máy sấy này hẳn là Lâm Thiên Tuyết thường xuyên dùng, sau khi bơi lội Lâm Thiên Tuyết chắc là trong này dùng máy sấy sấy cho khô tóc.
Bất quá, lúc này máy sấy Lâm Thiên Tuyết dùng để sấy tóc lại bị Phương Dật Thiên cầm trong tay, rất là vô sỉ bỉ ổi thổi khô chiếc quần lót đỏ của mình, cũng không biết nếu Lâm Thiên Tuyết mà biết tình huống như thế này thì sẽ có cảm giác như thế nào. (DG: Chắc muốn túm lấy chiếc quần vứt đi quá)
Ước chừng sấy gần hai mươi phút, lúc này, hắn nghe thấy tiếng bước chân trên cầu thang, cùng thanh âm dì Tiêu và Lâm Thiên Tuyết nói chuyện, xem ra hai nữ nhân này sắp đi xuống đến đây.
Phương Dật Thiên lộn chiếc quần lót lại, cũng không sai biệt lắm đã khô được bảy tám phần, nói cách khác là có thể mặc vào, sau đó Phương Dật Thiên liền đem máy sấy cất đi, mặc quần lót, lại rất nhanh mặc quần áo vào, chải chải tóc, sau đó mới đi ra khỏi phòng vệ sinh.
Lâm Thiên Tuyết cùng dì Tiêu đang ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách, dì Tiêu trên người đã thay một chiếc váy màu đen bó sát người, váy ngắn đến đầu gối, chiếc váy được thiết kế ôm sát lấy bộ ngực chắc là do dì Tiêu tự mình thiết kế, gần như là tôn lên hoàn mỹ dáng người đầy đặn tinh tế của dì Tiêu.
Đặc biệt là hai gò tuyết phong, thật hoàn mỹ hiện ra, dáng người đó chỉ dùng hai chữ 'thành thục' cũng chưa đủ hình dung. Có thể khái quát một lời ngắn gọn, vóc dáng dì Tiêu thật ngạo nhân dung động lòng người, một nam nhân bình thường chỉ cần tưởng tượng một chút (tự sướng), sẽ nhịn không được lộ ra bản chất cầm thú trong người.
Chắc bởi là có xuất thân cao quý, dì Tiêu trên người còn có một loại khí chất thanh cao, cùng kết hợp với vẻ thành thục phong vận, tạo nên dì Tiêu một nữ nhân hoàn hảo, một cực phẩm thục nữ .
- Ngươi ở bên trong làm gì?
Lâm Thiên Tuyết nhìn thấy Phương Dật Thiên từ trong phòng vệ sinh đi ra sau nhíu mày hỏi.
- Lâm tiểu thư, cô nghĩ tôi ở trong phòng vệ sinh còn có khả năng làm việc gì? Đơn giản là giải quyết nỗi buồn hoặc là thay quần áo thôi.
Phương Dật Thiên lười nhác cười, nói. (DG: Trời không biết đất không biết, chỉ mình ta biết.)
-Ngươi......
Lâm Thiên Tuyết trong lòng oán khí tựa hồ còn chưa tiêu tán hết, ma xui quỷ khiến , ánh mắt của nàng nhìn từ đầu xuống chân Phương Dật Thiên, nói:
- Ngươi đi vào thay quần áo?
- Ách...... Có vấn đề gì sao?
Phương Dật Thiên nói.
Tiếp theo, Lâm Thiên Tuyết tựa hồ là nhớ ra cái gì, không nói một lời vội vàng đi vào trong phòng vệ sinh, ngay sau đó, Lâm Thiên Tuyết âm thanh giận dữ từ bên trong bùng nổ mà ra --
- Phương - Dật - Thiên!
Thanh âm giận dữ phát ra làm cho Phương Dật Thiên vừa mới ngồi xuống sô pha liền ngẩn ra, tiếp theo, hắn thấy Lâm Thiên Tuyết vẻ mặt tức giận hùng hổ đi ra.
- Lâm tiểu thư, lỗ tai tôi không điếc, cô không cần phải lớn tiếng như vậy kêu tôi, sẽ làm phổi cô hô hấp không kịp.
Phương Dật Thiên thản nhiên nói.
- Ngươi, ngươi mau nói, ngươi vào buồng vệ sinh lấy máy sấy để làm chi?
Lâm Thiên Tuyết đi hai ba bước đã đến trước mặt Phương Dật Thiên, lớn tiếng chất vấn.
Phương Dật Thiên lúc này mới nhớ tới máy sấy còn chưa rút điện ra, hiển nhiên là bị Lâm Thiên Tuyết đi vào thấy được, hắn cười, sắc mặt vẫn như cũ là bình tĩnh tự nhiên, nói:
- Tôi lấy máy sấy đương nhiên là sấy tóc, còn có thể làm gì khác chứ?
- Thật không? Vậy tại sao tóc ngươi vẫn còn ướt hả?
Lâm Thiên Tuyết cố nén lửa giận trong lòng, hỏi.
"......"
Phương Dật Thiên nhất thời nghẹn lời, đảo mắt nhìn về phía Tiêu Di, lại nhìn nhìn Lâm Thiên Tuyết, nói:
- Ách...... Cái này, là tôi chỉ sấy có một nửa mà thôi.
- Ngươi gạt ta, ngươi có phải là lấy máy sấy, sấy...... sấy quần lót của ngươi không?
Lâm thiển tuyết trực tiếp hỏi thẳng vào mấu chốt của vấn đề.
Lúc này, Phương Dật Thiên cũng tính là không thể gạt được nữa, mà cũng chẳng phải là chuyện to tát gì.
- Không thể không khen ngợi Lâm tiểu thư thật là mắt sáng như đuốc, trí tuệ hơn người, tôi bơi lội sau quần lót bị ướt, đành phải dùng máy sấy sấy một chút, đương nhiên, cũng sấy cả tóc, tôi cũng không gạt cô.
Phương Dật Thiên nói.
- Ngươi...... Ngươi quả thực là đáng giận, đó là máy sấy ta dùng sấy tóc của ta, ngươi, ngươi thế nhưng lại dùng để sấy ......của ngươi. Ghê tởm!
Lâm Thiên Tuyết thân thể mềm mại run rẩy, nàng không thể tưởng tượng, bộ dáng Phương Dật Thiên trong tay cầm máy sấy tóc của nàng để sấy quần lót, làm cho nàng cảm thấy cả người không được tự nhiên.
- Lâm tiểu thư, có lẽ cô còn chưa biết, máy sấy không chỉ có tác dụng là để sấy khô tóc, cũng có thể dùng để sấy khô quần áo và một số việc linh tinh nữa, cái này gọi là tận dụng hết khả năng đấy mà, không thể để lãng phí được, đúng hay không?
Phương Dật Thiên nói như máy sấy có nhiều tác dụng vậy.
Thấy Phương dật Thiên lộ rõ da mặt dày, Lâm Thiên Tuyết trong lòng rất tức giận cuối cùng không khống chế được, nàng đột nhiên có cảm giác muốn khóc, chính mình như thế nào lại gặp cái loại lưu manh, bỉ ổi, vô lại như vậy chứ?
- Ngươi là tên ghê tởm, lại dùng máy sấy để sấy khô quần lót của ngươi, ta...... ta muốn bóp chết ngươi!
Sau đó, Lâm Thiên Tuyết giống như là nổi điên, nhằm vào Phương dật Thiên, một quyền như trời giáng đánh tới.
Nhưng là, Lâm Thiên Tuyết vội vàng nên không chú ý đường đi dưới chân, thời điểm nàng tiến lên không ngờ Phương Dật Thiên lại bất ngờ duỗi chân phải ra, kết quả là, thân thể nhất thời mất thăng bằng, liền như vậy trơ mắt nhìn mình lao vào thân thể Phương Dật Thiên - kẻ mà nàng ghét nhất.
Bình Luận (0)
Comment