Thiếp Thân Đặc Công

Chương 91

Phương Dật Thiên đưa Hạ Băng lên xe cánh tay vẫn lưu luyến không muốn rời vòng eo mềm mại mảnh khảnh của nàng, xoay người trở về cửa lái đằng trước, mở cửa xe ngồi xuống.
Vừa mới ngồi xuống ghế, Hạ Băng liền hung hăng véo vào cánh tay phải, trừng mắt đầy vẻ tức giận nhìn hắn.
Phương Dật Thiên không khỏi kinh ngạc nói: "Ngươi,đây là sao vậy? Không lẽ nào là muốn dùng hành động chứng minh cho câu " Đánh là thương mắng là yêu" đấy chứ?"
"Đi chết đi, ai cho ngươi vừa rồi chiếm tiện nghi của ta? Hừ, ngươi tên hỗn đản này, sớm đã nhìn ra, tâm địa hoàn toàn đen tối!" Hạ Băng thở phì phò nói.
Phương Dật Thiên lắc lắc đầu không khỏi cười khổ trong long, lái xe rời khỏi Kim Khải đại tửu điếm lúc sau mới thản nhiên nói: "Này, mỹ nữ, sao ngươi có thể nói ta chiếm tiện nghi của ngươi chứ , trước hết ngươi hãy nhớ lại xem, rốt cuộc là ai chiếm tiện nghi của ai trước đây?"
"Ngươi có ý gì? Rõ ràng chính là ngươi chiếm tiện nghi của ta, ai, ai cho ngươi …ôm eo của ta lâu như vậy?" Hạ Băng đúng là hợp tình hợp lý chất vấn.
"Vậy thì, ai cho ngươi khoác tay của ta? Nói cho biết ,cánh tay này ngoài dành cho vợ ta ra thì vẫn chưa để nữ nhân khác thân thiết khoác đâu, ngươi nói ta ủy khuất hay không ủy khuất đây, hơn nửa đêm vô duyên vô cớ bị ngươi lôi ra ngoài đường, chẳng những không có thù lao gì mà ngay cả sự trong sạch của mình cũng không giữ được, Ài..…" Phương Dật Thiên cảm thán nói. (Ta phục nv9 quá, da mặt hắn thật dầy)
Hạ Băng ngẩn ra, không ngờ tên hỗn đản này nói đi nói lại một hồi, làm như có thật, kết hợp cùng thần sắc, giống như là sự trong sạch của hắn đều bị hủy hoại trong tay nàng vậy.
Hạ Băng liền cảm thấy buồn bực, rõ ràng chính mình là người bị chiếm tiện nghi chịu thiệt thòi, như thế nào mà bây giờ đảo ngược lại thành hắn là người bị hại trong tay nàng.
"Ta nói ngươi còn chút chút lương tâm không vậy? Sự trong sạch của ngươi như thế nào mất trong tay ta chứ? Còn ngươi thì lại chiếm tiện nghi của ta!" Hạ Băng tức giận nói.
"Ách….cái đó, ngươi tại trước mặt vị khách kia khẳng định nói là đợi bạn trai của ngươi tới đón ngươi phải không ? Nói cách khác, lúc trước ngươi nói với bọn họ ta chính là bạn trai của ngươi đúng không? Ta hỏi ngươi, ta thật là bạn trai của ngươi sao? Vậy không phải là làm nhục sự trong sạch của ta thì là gì?" Phương Dật Thiên cười cười, không nhanh không chậm hỏi ngược lại.
"Ta, ta…" Hạ Băng nhất thời nghẹn họng không nói lên lời, tất cả cả những điều Phương Dật Thiên nói đều đúng sự thật, là lúc trước nàng nói với những người kia là bạn trai nàng tới đón nàng, nhưng mà, nếu không nói như vậy có thể thoát khỏi sự dây dưa của Lý tiên sinh sao?
Nàng chỉ là không nghĩ ràng được là đến bây giờ lại bị cái tên hỗn đản đáng ghét này nắm được nhược điểm, nàng không có lời nào có thể giải thích nổi, trong long hơi run sợ.
Bất quá tính cách quật cường nổi lên nàng hừ một tiếng nói: "Vậy thì đã làm sao? Không phải mang ngươi ra mà nói thành bạn trai của ta thôi sao, cũng chính là bạn trai giả thôi mà, không thể sao? Vậy có gì là hủy đi sự trong sạch của ngươi chứ?"
"Ta nói Hạ Băng,cô đây là không hiểu hay cố tình không hiểu vậy?Phương gia ta đến ta thời này đã là ba thế hệ độc đinh (mấy đời chỉ có một con trai) , ngươi thử nghĩ mà xem, nếu thân phận ta là bạn trai của ngươi bị tung ra ngoài thì sao ta có thể tìm bạn gái chứ? Nếu ta thật sự là bạn trai của côi, nhìn bộ dáng mặt mũi cũng xinh, eo nhỏ mông to, có tướng sinh con trai bụ bẫm. Nhưng vấn đề ở đây là là ta cũng không phải là …" Phương Dật Thiên còn chưa kịp nói ra hai từ "Bạn trai", bởi vì lúc này Hạ Băng đã đùng đùng nổi giận dùng nắm tay hết sức đánh vào cánh tay phải hắn.
Trên mặt hơi hơi ửng hồng, nhìn qua Hạ Băng quyến rũ khêu gợi ,một giơ tay đánh xuống cánh tay phải Phương Dật Thiên một bên thở phì phì nói: "Ngươi, ngươi vừa rồi nói gì? Cái gì mà sinh con trai bụ bẫm? Ta khinh, ai sinh con trai bụ bẫm cho ngươi? Ngươi nói chuyện cẩn thận chú ý một chút cho ta!"
"Ta cũng chỉ là giả thiết thôi mà, cũng không nói ngươi phải sinh con cho ta, bất quá nếu như cô nguyện ý theo lời nói của ta thì ta cũng không ngại, nếu đồng ý cũng là không có trở ngại gì lớn." Phương Dật Thiên thản nhiên nói.
"Đồng ý? Ngươi, ngươi hỗn đản, cũng không lấy gương mà soi lại bộ dáng chính mình đi, bổn tiểu thư nếu như ở cùng một chỗ với ngươi thì ngươi mới là người nói từ "đồng ý" nhé! Thế nhưng để ta đồng ý, thì ngươi còn chưa xứng đâu!" Hạ Băng hừ nhẹ, nói.
"Ài …Ta thừa nhận cô cũng là một mỹ nữ, vấn đề là cô xinh đẹp như vậy mà ngay cả bạn trai cũng không có a? Lúc quan trọng lại gọi cho ta một người miễn cưỡng chịu đựng đồng ý giả mạo làm bạn trai của cô.Cô không sợ làm mất mặt mũi của mình sao? Phương dật Thiên hứng thú hỏi.
"
Ta…ta là chướng mắt xung quanh toàn nam nhân dối trá, một đám bề ngoài biểu hiện ra thì quân tử thân sĩ giống nhau, bên trong thì lòng lang dạ thú! Về phần gọi ngươi đến đón chủ yếu là do thân thủ của ngươi, nếu sẩy ra chuyện gì còn có ngươi bảo vệ ta, đúng không?" Hạ Băng nói đến đây nhịn không được giảo hoạt cười, nói.
Phương Dật Thiên nhất thời xấu hổ, khẽ thở dài, nói: "
Gặp tình huống đặc biệt ta còn phải động thân bảo vệ ngươi,cái nà y cũng tính là phạm vi chức trách của một tên bạn trai giả à?"
"
Đương nhiên tính toán rồi, người khác thấy ngươi chính là bạn trai của ta sao? Nào có thể trơ mắt nhìn bạn gái gặp nguy hiểm mà không dũng cảm ra tay bảo vệ chứ?" Hạ Băng hỏi ngược lại.
"
Được rồi, vậy ta muốn biết, chức trách này bạn trai cùng với chức trách khác có thể hay không cũng có thể thực hiện vậy?" Phương Dật Thiên nói.
"
Chức trách gì ?" Hạ Băng vẻ mặt tò mò hỏi.
Ví dụ như là khoác tay, ôm eo, hôn môi…về nhiệm vụ trên giường nha, tạm thời chưa cần lo lắng! Đương nhiên, nếu ngươi muốn mà nói cũng có thể!"
Phương Dật Thiên đạo lý rõ ràng nói.
"¥%#¥¥※※............" Sắc mặt Hạ Băng nhất thời trở nên đỏ bừng, ngực đập phập phồng mãnh liệt, cặp tuyết phong cao vút sung mãn cũng bắt đầu làn sóng nhô lên lặn xuống.
"Phương Dật Thiên ngươi tên sắc lang!"
Hạ Băng nói xong hai tay nắm chặt, mục tiêu Phương Dật Thiên thẳng tiến.
Bình Luận (0)
Comment