Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1165



Trần Cường kinh ngạc, anh ta kích động vươn tay với Lý Phàm: “Nhãi con, cậu lại có thể trở thành bạn của Tuyết Hàn, sao cậu làm được cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.”
Trần Cường lơ đãng trêu chọc, khiến tất cả mọi người không kìm được bật cười.

Ai cũng có suy nghĩ chê nghèo yêu giàu, nên sau khi nhìn thấy trang phục này của Lý Phàm bộ, bọn họ vẫn cho rằng Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn chắc chắn không phải người một đường, đây hoàn toàn tương đương với người của hai thế giới.

Hơn nữa Lý Phàm nghèo như vậy, lại có thể có quan hệ tốt với Tần Tuyết Hàn, trong lòng đám cậu ấm đó chắc chắn đều không cân bằng lắm.


“Trần Cường, anh quá đáng rồi đấy.” Tần Tuyết Hàn không nghe nổi nữa, vỗ bàn một cái, phẫn nộ trừng mắt với Trần Cường.

Cô tưởng đối phương nói chuyện sẽ khách khí chút, nào ngờ đối phương lại có thể vô lễ với Lý Phàm như thế.

Trần Cường dừng lại đúng lúc bật cười lớn: “Ha ha, tôi chỉ trêu chọc cậu nhóc này một chút thôi, chưa có gì quá đáng lắm.”
Tần Tuyết Hàn tức giận liếc nhìn Trần Cường, đối phương dùng điểm yếu của người khác để làm nổi bật ưu điểm của mình, cô đã gặp khá nhiều người có thủ đoạn như vậy, và đó chính là loại người cô ghét nhất.

Trần Cường liếc nhìn Lý Phàm, nói: “Có phải không người anh em, cậu sẽ không để ý như thế chứ?”
Lý Phàm thản nhiên nói: “Tất nhiên tôi sẽ không để ý, giống như chó cắn tôi một cái, tôi còn có thể cắn lại con chó một miếng sao?”
Nghe vậy, Tần Tuyết Hàn âm thầm duỗi ngón tay cái ra vì Lý Phàm.

Mới đầu Trần Cường không cảm thấy có gì, sau khi suy nghĩ cẩn thận, sắc mặt anh ta lập tức trở nên lạnh như băng, lúc này anh ta mới hiểu ra, đối phương coi anh ta là chó.


“Nhóc con, cậu nói lại cho tôi lần nữa xem.” Trần Cường không kìm được lập tức nổi nóng, một người bình thường cũng nói chuyện với anh ta như thế, anh ta làm sao có thể nhịn được, anh ta bất giác túm lấy cổ áo Lý Phàm.

Trần Cường chợt phát giác phía sau lưng mình lành lạnh, lúc này anh ta mới nhìn thấy Tần Tuyết Hàn vẫn luôn lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, anh ta cảm thấy áp lực, nên đành buông Lý Phàm ra.

Trần Cường trở mặt rất nhanh, anh ta mỉm cười nói: “Này cậu, tôi rất hân hạnh được biết cạu, tôi còn chưa biết tên cậu, tôi tên Trần Cường, chủ tịch công ty nhà họ Trần, ba tôi là Trần Bạch Kiến.”
Để lên mặt, Trần Cường không quên giới thiệu chức vụ bản thân, thậm chí còn nói cả tên ba mình ra, giống như sợ không ai biết thân phận của anh ta.

Người đang cười nhạo Trần Cường lập tức sửng sốt, bọn họ biết địa vị công ty nhà họ Trần ở Hán Thành, nổi danh vang dội, ba đối phương lại còn là Trần Bạch Kiến, vậy thì càng không đơn giản rồi.

Trần Cường nhếch miệng, vẻ mặt tự tin nhìn Lý Phàm, anh ta xem đối phương còn so với mình như thế nào, riêng về mặt thân phận, đối phương chắc chắn đã thua mình rồi.

Lý Phàm nở nụ cười: “Tôi tên Lý Phàm.”

Nghe xong, mọi người đều nhếch miệng, tên gọi đơn giản, cũng không có thân phận, bọn họ cũng chưa từng nghe nói qua.

Nhưng Tần Tuyết Hàn lại sức nặng phía sau cái tên này, người quen của đối phương thế nhưng có Sở Trung Thiên, Ngài Võ, còn có người nhà họ Đế của Võ Thành, thậm chí là đội trưởng Chương.

Người không biết Lý Phàm, chắc chắn sẽ không quan tâm đến tên của Lý Phàm.

Nhưng người hiểu rõ Lý Phàm chắc chắn sẽ biết rốt cuộc cái tên này có sức nặng cỡ nào.

Trần Cường cười nhạo nói: “Tên là gì, tôi chưa từng nghe nói đến, khi nào Hán Thành bỗng xuất hiện một tên vô dụng như cậu thế?”.


Bình Luận (0)
Comment