Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 393

Sở Trung Thiên ngẩn ra một lúc, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Cậu Lý, cậu thật sự đồng ý tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế ư? Nhưng, nhưng đó là giải đấu rất nguy hiểm, mỗi năm đều sẽ có rất nhiều quyền thủ bỏ mình! Ý tôi là cậu đừng đưa ra quyết định vì chuyện của con trai tôi, tôi có thể tìm cách khác cứu nó.”

Lúc này Sở Trung Thiên cực kỳ lo lắng, mặc dù Lý Phàm đồng ý đi thi, nhưng Sở Trung Thiên lại lo lắng Lý Phàm sẽ xảy ra chuyện.

Nếu Lý Phàm gặp bất trắc gì trong giải đấu, Sở Trung Thiên nghĩ cả gia đình mình cũng gặp xui xẻo theo.

Sở Trung Thiên hơi phiền muộn vỗ trán, hai tay nắm chặt quần: “Cậu Lý, là do tôi nghĩ sai rồi, không nên để cậu bất chấp nguy hiểm cuốn vào chuyện này, tôi liên hệ với bạn tôi bên Hồng Môn xử lý vậy.”

Lý Phàm vỗ vai Sở Trung Thiên: “Lão Sở, lời ông nói bây giờ mới sai đó, chưa kể ông từng liều mình cứu tôi, nói đơn giản hơn, họ làm vậy không phải vì nhằm vào tôi sao?”

“Hình như là nhằm vào cậu.”

Sở Trung Thiên rối như tơ vò, nghĩ mãi không hiểu ý của Lý Phàm.

“Chẳng phải vậy là xong rồi sao? Nếu chúng nhằm vào tôi thì đương nhiên tôi phải đi đối mặt. Cho dù không làm vậy với ông, chúng cũng sẽ đi tìm lão Vương, lão Lý gì đó để gài bẫy hại tôi. Vì vậy, dù thế nào đi chăng nữa tôi cũng phải đứng ra.”

Lúc này Sở Trung Thiên mới hiểu được hàm ý trong lời nói của Lý Phàm, nhưng cũng biết Lý Phàm đang làm mình yên tâm.

Nếu ông là Lý Phàm, ông nghĩ chắc chắn mình sẽ ngồi yên không quan tâm, dù sao nguy hiểm khi tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế quá lớn.

“Cảm ơn cậu Lý, sau này cậu có ra lệnh gì, Sở Trung Thiên tôi sẵn sàng thịt nát xương tan hoàn thành mệnh lệnh của cậu!”

“Không cần phải nói nghiêm trọng vậy đâu, ông trả lời với họ đi, tôi cũng muốn xem rốt cuộc là ai đang ngấm ngầm giở trò sau lưng.”

Lý Phàm không nghĩ ra là ai chủ mưu bắt mình tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, lẽ nào là mấy bị Long Vương khác? Hay là âm mưu của Trương Đức Võ sau khi ông ta không cam lòng bỏ đi?

Lý Phàm nhìn ra ngoài cửa sổ xe, thấy Cố Họa Y đang đi ra thì lập tức vứt hết suy nghĩ trong đầu ra ngoài.

“Được rồi, ông mau trả lời chúng đi, tôi phải đi làm với vợ rồi.”

Lý Phàm mở cửa xuống xe, mỉm cười bước về phía Cố Họa Y.

Cố Họa Y thấy Sở Trung Thiên lái xe đi bèn nhỏ giọng hỏi: “Là Sở Trung Thiên? Anh có cảm ơn người ta đã cứu anh không?”



“Cảm ơn rồi, em đừng quan tâm mấy chuyện này, mau tới công ty đi.”

Lý Phàm lo lắng Cố Họa Y sẽ hỏi Sở Trung Thiên tìm mình có chuyện gì, vì thế lập tức đổi chủ đề.

Cố Họa Y thở dài, lắc đầu nói: “Không biết bác cả nghe ai nói mà lại mời thầy tới công trường xem phong thủy, hình như còn muốn sửa lại bản thiết kế xây dựng, thật không biết ông ấy nghĩ gì nữa.”

“Ồ, nghe thú vị đó, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi?”

Lý Phàm cười bảo.

“Bác cả bắt em qua đó, chúng ta không muốn đi xem cũng phải đi thôi, chỉ hy vọng ông thầy phong thủy đó sẽ không quá quá đáng.”

Trong lòng Cố Họa Y có chút lo âu, nếu thầy phong thủy sửa lại hoàn toàn bản thiết kế xây dựng, e rằng sẽ rất phiền phức cho việc lắp đặt dây chuyền sản xuất sau cùng, dù sao thì thiết kế của nhà máy cũng dựa trên dây chuyền sản xuất, sửa quá nhiều chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.

Hai người lên xe, Cố Họa Y lái xe đi đến công trường.

Không lâu sau xe chạy đến công trường rồi dừng lại ở lối vào, Lý Phàm và Cố Họa Y cùng nhau xuống xe.

Cố Thiệu Phong đang đứng chắp tay cách đó không xa, xung quanh ông ta còn có rất nhiều lãnh đạo bên phía xây dựng, cả đám vây quanh Cố Thiệu Phong cười nói.

“Họa Y đến rồi à, mau lại đây, bác cả cháu đi đón thầy Trương rồi. Thầy phong thủy này là một người có lai lịch lớn, lát nữa hai đứa phải cẩn thận một chút, đừng nói những lời không nên nói.”

Cố Họa Y khẽ cau mày: “Đã thời đại nào rồi mà còn tin vào mấy thứ mê tín phong kiến này thế ạ?”

“Ha ha, Họa Y, cháu đừng nói lung tung, thầy Trương không phải người bình thường đâu, bí thuật mà nhà họ Cố xem phong thủy được truyền thừa hơn nghìn năm, đó là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong giới phong thủy, nghe nói thầy Trương rất lợi hại. Sếp Vương à, các ông nói cho đứa cháu gái của tôi biết sự lợi hại của thầy Trương đi.”

Cố Thiệu Phong ra vẻ người bề trên nói, sau đó ông ta và đám người sếp Vương, người của bên nhận xây dựng, lần lượt hào hứng kể về câu chuyện của thầy Trương.

“Gia thế của thầy Trương cũng không cần nói nhiều, gia tộc của ông ấy là thế gia phong thủy nghìn năm, phải nói là đứng số một trong giới phong thủy. Chúng tôi sẽ nói về những chuyện thầy Trương đã làm, cô Họa Y hẳn đã nghe nói về đại chiến phong thủy Hương Giang rồi nhỉ?”

“Lối thiết kế mũi đao vô song của tòa nhà ngân hàng Trung Đạo là kiệt tác của thầy Trương, nó đã phá vỡ phong thủy của ngân hàng đối diện, việc kinh doanh của ngân hàng đó giảm nhanh chóng, cuối cùng họ phải mời thầy phong thủy đến sửa lại mới xua đuổi được xui xẻo.”

Cố Họa Y nở nụ cười khinh thường, cảm thấy tất cả chỉ là tin đồn.



Nhìn thấy vẻ mặt khinh thường của Cố Họa Y, sếp Vương tiếp tục nói: “Ví dụ như ở Hán Thành chúng ta, chắc hẳn cô Họa Y cũng đã nghe nói về bố cục phong thủy Quy Tuy Thọ của khách sạn Thanh Tùng, trải qua sự thay đổi phong thủy của thầy Trương, giờ khách sạn đó làm ăn phát đạt, ngày càng đi lên.”

Sếp Vương kể ra một đống ví dụ dài dòng, Lý Phàm coi như đang nghe chuyện xưa, anh cảm thấy rất thú vị.

Cố Họa Y thở dài, nhìn thấy dáng vẻ say mê của đám người sếp Vương cũng không nói gì, dù cô có nói nhiều hơn nữa cũng không thay đổi được quan điểm của họ.

Một chiếc Hummer chạy nhanh tới, sau nó là một hàng xe nối đuôi nhau.

Hummer lao thẳng đến chỗ mọi người, không hề có ý định giảm tốc độ.

Cố Thiệu Phong và đám người sếp Vương nhanh chóng lùi lại, Lý Phàm cũng lạnh mặt kéo Cố Họa Y lùi về sau mấy bước.

Trong lòng Lý Phàm rất khó chịu với cách làm kiêu ngạo như vậy của xe Hummer.

Hummer trượt bánh sau một phát rồi dừng lại làm khói bụi bay mù mịt.

Một người trẻ tuổi mặc Hán phục xuống xe rồi nhìn đám người Lý Phàm bằng ánh mắt khinh bỉ.

“Thầy Trương đến mà các ông không biết xếp hàng ngay ngắn chào đón hả? Các ông tụ tập nói ra nói vào cái gì, có phép tắc hay không?”

Cố Thiệu Phong và đám người sếp Vương hơi khom lưng, cười ngượng ngùng đứng thành hàng.

“Sơ suất, sơ suất thôi, chúng tôi đứng thành hàng ngay đây.”

Lý Phàm và Cố Họa Y lạnh lùng đứng bên cạnh nhìn, không hề có ý định xếp hàng chào đón.

Thanh niên mặc Hán phục nhìn hai người, sau đó đảo mắt nhìn Cố Họa Y hai lượt.

“Sao hai người không xếp hàng chào đón? Anh nhanh vào hàng đi, người đẹp kia đi qua đây mở cửa xe cho thầy Trương.”

Thanh niên Hán phục vênh mặt hất cằm sai khiến.

Trong mắt Lý Phàm hiện lên tia sáng lạnh, anh cười khẩy: “Nằm mơ.”

“Lý Phàm! Cậu ăn nói kiểu gì đó! Mau làm theo lời cậu ấy đi!”
Bình Luận (0)
Comment