Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 403

Sáng sớm.

Cố Thiệu Dũng nghiêm mặt ngồi tại vị trí chủ vị trong phòng họp, ánh mắt đảo qua Cố Thiệu Phong, Cố Họa Y, Lý Phàm cùng mấy người quản lý cấp cao.

“Việc xây dựng nhà máy mới phải đẩy nhanh tiến độ lên, Y Họa cô là người phụ trách, nhất định trong vòng ba ngày phải triển khai việc xây dựng nhà máy, nếu trong ba ngày không làm được thì cô đến cơ sở rèn luyện đi.”

Cố Thiệu Dũng lạnh lùng nói.

Tối hôm qua sau khi trở về, Cố Thiệu Dũng dùng mối quan hệ hỏi thăm một chút thì nhận được tin tức cánh đồng đó bị cảnh sát lấy danh nghĩa hiện trường vụ án tiến hành phong tỏa, thời gian gỡ bỏ phong tỏa tùy vào tiến triển vụ án.

Có tin tức này, Cố Thiệu Dũng cảm thấy mình có thể nắm thóp Cố Họa Y, cũng không thể địa vị trong công ty của Cố Họa Y ngày càng vững chắc được.

Không ít quản lý cấp cao đều kinh ngạc nhìn Cố Thiệu Dũng, cảm thấy yêu cầu này của ông ta đúng là ép người.

Giám đốc xây dựng do dự một chút, cảm thấy mình phải nói gì đó, nếu không ba ngày sau Cố Y Họa không giải quyết được thì chính mình cũng bị liên lụy.

“Cố tổng, ba ngày căn bản không thể làm được, tôi đã liên lạc người quen bên phía cảnh sát, căn bản không có khả năng bỏ niêm phong.”

“Không có khả năng? Công ty nuôi mấy người đều để làm cảnh à? Khó khăn không giải quyết được chính là không thể làm được! Mấy người không muốn đi làm nữa sao? Lần này liên quan đến việc phát triển công ty, ai cũng không thể rớt lại phía sau được! Họa Y, cô nêu ý kiến ra cho tôi!” Cố Thiệu Dũng quát.

Giám đốc xây dựng vẻ mặt đau khổ cúi đầu, cảm thấy lần này xong đời rồi.

Cố Họa Y nhìn Lý Phàm, trong lòng vẫn cảm thấy không thể tin được, mặc dù hôm qua Lý Phàm nói đã liên hệ xong nhưng cảnh sát bên kia vẫn chưa có hành động, cánh đồng vẫn đang trong trạng thái bị niêm phong.

Lý Phàm cười gật đầu với Cố Họa Y: “Văn kiện gỡ bỏ phong tỏa sẽ nhanh chóng đưa đến.”

Lông mày Cố Thiệu Dũng nhăn lại, ánh mắt khinh thường nhìn Lý Phàm, cảm thấy Lý Phàm đang nói nhảm.

“Cậu đang nói đùa sao, tôi mới gọi điện xác nhận, cảnh sát bên kia nói phải kết án xong mới gỡ bỏ phong tỏa, vụ án lớn liên quan đến sáu mạng người không phải nói kết là kết được, cậu mẹ nó ngồi đây nói mê sảng cái gì vậy, muốn ảnh hưởng đến tiến độ thi công của công ty à?”

Cố Thiệu Dũng ngữ khí ngày càng lạnh, cuối cùng vỗ bàn quát: “Cậu tên phế vật này không có tư cách ngồi ở đây, cút ra ngoài cho ta! Họa Y, về sau cô không được mang cậu ta vào công ty dù chỉ một bước!”

“Bác cả, vì sao bác không tin Lý Phàm, trong ba ngày chắc chắn chúng cháu có thể khởi công, hi vọng trước đó bác sẽ không chỉ trích anh ấy, nếu ba ngày sau chúng cháu không thể khởi công, đến lúc đó bác muốn giải quyết như thế nào cũng được.”

Cố Họa Y bảo vệ Lý Phàm, mạnh mẽ nói với Cố Thiệu Dũng.

Cố Thiệu Dũng tức đến độ tí thì lên cơn đau tim, chỉ vào Cố Họa Y mãi không nói nên lời.



Két.

Thư ký đẩy cửa phòng họp, nhỏ giọng nói: “Đội trưởng Chương đội trưởng đội cảnh sát tới.”

“Ồ?”

Cố Thiệu Dũng thay đổi nét mặt, trên mặt nhanh chóng lộ ra nụ cười, đi về phía cửa phòng họp nói: “Nhanh mời đội trưởng Chương vào.”

Đội trưởng Chương tiến vào phòng họp, Cố Thiệu Dũng vươn tay ra muốn bắt tay đội trưởng Chương, kết quả đội trưởng Chương không thèm bắt tay ông ta.

Cố Thiệu Dũng cười xấu hổ: “Đội trưởng Chương mời ngồi, không biết đội trưởng Chương hôm nay đến đây có chuyện gì?”

Đội trưởng Chương đưa mắt khắp phòng, lúc nhìn thấy Lý Phàm cười sau đó đi đến chỗ anh.

“Cậu Lý, văn kiện gỡ bỏ phong tỏa cánh đồng đã xong, tôi đến để đưa cho ngài, về sau ngài có chuyện gì cứ trực tiếp gọi điện cho tôi, mặt khác tôi cũng đã sắp xếp cảnh sát đến công trường của mọi người để bảo hộ việc xây dựng.”

Tư thái đội trưởng Chương vô cùng nhỏ bé, khác hẳn dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo ban nãy.

Cố Thiệu Dũng ngây người, ngơ ngốc nhìn đội trưởng Chương lấy lòng Lý Phàm, cả người đều cảm thấy không ổn.

Đây đây là chuyện quái gì vậy, ông ta tốn chín trâu hai hổ cũng không thể lấy lòng đội trưởng Chương, sao đội trưởng Chương lại đi lấy lòng Lý Phàm?

Cố Thiệu Phong và quản lý cấp cao trong công ty đều tròn mắt, không nghĩ đội trưởng Chương lúc nào cũng trưng vẻ mặt người sống chớ lại gần, xưa nay chưa từng nể mặt ai lại khiêm tốn với Lý Phàm như vậy.

Lý Phàm cầm văn kiện đọc qua một lượt, hài lòng nói: “Vất vả cho anh rồi, làm tốt lắm.”

“Về sau ngài có việc gì chỉ cần phân phó, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực để thực hiện.”

Đội trưởng Chương cười nói.

“Được, có việc nhất định tìm anh, anh mau đi đi.”

Lý Phàm thản nhiên nói.

“Dạ dạ.”

Đội trưởng Chương đáp ứng vài tiếng, lúc đứng thẳng lên sắc mặt trở nên lạnh lùng, giống như tất cả những chuyện vừa xảy ra ban nãy là ảo giác.



Mấy người Cố Thiệu Dũng đưa mắt nhìn đội trưởng Chương rời đi, không biết nên nói gì cho phải.

Lý Phàm cầm tài liệu đập lên bàn khiến mấy người Cố Thiệu Dũng hồi thần lại.

“Giấy tờ gỡ bỏ phong tỏa cánh đồng ở chỗ này, các người còn câu hỏi nào không?”

Lý Phàm nhìn về phía Cố Thiệu Dũng.

Mặt Cố Thiệu Dũng đỏ bừng, biết Lý Phàm đây là đang tát vào mặt mình, hai hàm răng cắn chặt lại, hận không thể nhào lên giết chết Lý Phàm.

“Xem ra không cần đến ba ngày, hôm nay có thể khởi công xây dựng rồi, Họa Y, liên hệ Vương Tông Huyền, nói anh ta cho người đến thi công.”

Lý Phàm khí thế mười phần nói.

Nhìn Lý Phàm phong độ ngời ngời, đám người Cố Thiệu Dũng trong lòng đều có cảm giác khó chịu, đây đã từng là một phế vật, sao bây giờ lại có thể khí thế như vậy được? Loại khí thế này Cố Thiệu Dũng cũng không làm được.

Trong mắt Cố Họa Y có chút thay đổi, lúc nhìn Lý Phàm thì nở một nụ cười ngọt ngào, ôn nhu nói: “Được, để em gọi anh ta.”

Gọi điện trao đổi với Vương Tông Huyền một lúc, sau khi cúp điện thoại Cố Họa Y nói: “Mười hai giờ trưa chính thức khởi công, nếu mọi người có câu hỏi gì có thể đến công trường tham quan.”

“Đúng là hậu sinh khả úy, Họa Y ngày càng tài giỏi, đúng là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, chúng ta đều dạt hết lên bờ rồi.”

“Lý Phàm cũng không tôi, tôi nghĩ ngày trước chúng ta đã hiểu lầm Lý Phàm, vừa rồi nhìn điệu bộ cung kính của đội trưởng Chương tôi còn tưởng mình đang nằm mơ nữa.”

Mấy người có quan hệ không tệ với Cố Họa Y đều nhao nhao lên tiếng nịnh nọt.

Sắc mặt Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong cực kỳ khó coi, Cố Thiệu Dũng buồn bực nói: “Tan họp!”

Cố Họa Y nắm tay Lý Phàm đi ra khỏi phòng họp, nhóm quản lý cấp cao cũng nhao nhao rời đi.

Sắc mặt Cố Thiệu Phong âm trầm nói: “Đây là chuyện gì, đội trưởng Chương sao lại cung kính với tên phế vật kia như vậy chứ!”

“Ai mẹ nó biết chuyện gì xảy ra!”

Cố Thiệu Dũng buồn bực tựa vào ghế, lôi thuốc lá ra.

“Đại ca, tiếp tục như vậy không được đâu, nhất định phải ngăn bọn họ lại!”
Bình Luận (0)
Comment