Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 416

Từ Vân Vân bị câu nói của Lý Phàm chọc tức phát khóc, cô ta đổi cho Cố Họa Y ngồi vào ghế lái tiếp tục lái xe.

Lần này trong xe trở nên yên tĩnh, Từ Vân Vân im lặng không nói lời nào, bầu không khí trong xe tốt hơn rất nhiều.

Xe BMW dừng ở bãi đỗ xe bên ngoài trang trại rượu, lúc này trong bãi đỗ xe đã có các loại xe sang được đỗ từ trước, BMW 5 series của Từ Vân Vân hoàn toàn thuộc loại hạng chót ở nơi này.

Sau khi xuống xe, Từ Vân Vân nhìn những chiếc xe sang trọng xung quanh bằng ánh mắt mơ màng: “Porsche, Ferrari, Lamborghini, còn có Bugatti Veyron nữa, trời ạ!”

Nhìn những chiếc xe sang trọng này, Từ Vân Vân như nhìn thấy được những anh chàng con nhà giàu sặc mùi tiền, tâm trạng cô ta lập tức bừng bừng, lật đật lấy kính trang điểm từ trong túi xách ra soi.

Nhìn thấy mí mắt mình hơi sưng đỏ, Từ Vân Vân trừng Lý Phàm, cảm thấy đều do Lý Phàm gây nên.

“Tôi dặm lại lớp trang điểm đã, chờ chút nha.”

Từ Vân Vân nói xong thì vào xe lại, bắt đầu vội vàng dặm lại lớp trang điểm.

Lý Phàm và Cố Họa Y đứng cùng nhau nhìn những chiếc xe sang trọng xung quanh, trong lòng không hề gợn sóng.

“Lát nữa anh bớt nói chuyện với Vân Vân lại, đừng làm cô ấy tức khóc nữa, dù sao chúng ta cũng đến đây để giúp đỡ.”

Cố Họa Y vừa nói, vừa chỉnh lại quần áo cho Lý Phàm.

Tiếng động cơ xe thể thao vọng lại, hai chiếc Porsche 911 đỗ ở vị trí trống bên cạnh.

Hai anh chàng nhà giàu nhìn có vẻ vô lại xuống xe, hai người tùy ý nhìn sang Lý Phàm và Cố Họa Y, sau đó bị sắc đẹp của Cố Họa Y hấp dẫn, ánh mắt họ như viên sắt gặp nam châm, chỉ ước có thể kề sát vào Cố Họa Y để nhìn cho kỹ.

“Đờ mờ, cái nơi tồi tàn Hán Thành mà cũng có một cô nàng cực phẩm thế này, lần này đến không uổng công đâu.”

“Đi, qua đó bắt chuyện với người đẹp. Với vẻ đẹp trai, trẻ tuổi, nhiều tiền của anh em chúng ta, chúng ta còn xứng với cô ấy hơn tên nhà quê bên cạnh vô số lần.”

Hai anh chàng nhà giàu ngang ngược bước tới trước mặt Cố Họa Y.

“Người đẹp, cô đừng chỉnh quần áo cho tên giẻ rách nghèo nàn này, lại đây chỉnh quần áo cho tôi để cảm nhận trái tim ấm áp của tôi, còn có cơ bắp cứng rắn như nham thạch này, chắc chắn nó có thể mang tới cho cô cảm nhận khác đó nha.”

Anh chàng nhà giàu vô lại nở nụ cười bỉ ổi, cố ý ưỡn ngực lên, chiếc áo vốn bó sát người lập tức lộ ra cơ bụng và cơ ngực.

Trong mắt Cố Họa Y hiện lên vẻ chán ghét, Lý Phàm tiến lên một bước chắn trước mặt Cố Họa Y.

“Muốn chỉnh quần áo? Tôi có thể giúp cậu.”

Lý Phàm lạnh giọng bảo.



“Đậu phộng, mày là cái thá gì? Một thằng nhãi nghèo kiết xác như mày muốn tới đây tham dự tiệc tối, thật con mẹ nó làm tao cười chết, những người tham dự tiệc tối phải là người đẹp hoặc là người có thân phận, mày mẹ nó là cái thá gì?”

Chát!

Lý Phàm tát vào mặt anh chàng nhà giàu một phát khiến cậu ta nghiêng người va vào xe bên cạnh.

“Miệng sạch sẽ một chút.”

Lý Phàm lạnh lùng nói.

Tên con nhà giàu còn lại lùi về sau một bước, nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt cảnh giác: “Mày mẹ nó dám đánh chúng tao, mày biết chúng tao là ai không hả?”

“Không có hứng thú biết, cút.”

“Đậu xanh rau má, đệch mẹ mày!”

Anh chàng bị tát một bạt tai phẫn nộ vung nắm đấm về phía Lý Phàm.

Lý Phàm khinh thường lắc đầu, đá một phát vào bụng anh chàng nhà giàu khiến cậu ta văng ra ngoài.

Tên còn lại hoàn toàn luống cuống, biết mình chắc chắn không phải là đối thủ của Lý Phàm, cậu ta cuống quýt đỡ anh chàng bị đá văng đứng dậy bỏ chạy: “Mày con mẹ nó hãy đợi đó, chờ lát nữa ông nội mày sẽ gọi người tới xử mày!”

Từ Vân Vân đã ngơ ngác ngồi trong xe nhìn, chờ khi hai tên con nhà giàu chạy mất bóng dáng, cô ta mới như mèo bị giẫm đuôi xông ra ngoài.

“Lý Phàm!”

Từ Vân Vân tức giận khua tay: “Anh biết họ là ai không mà dám đánh họ vậy? Anh đã gây rắc rối lớn rồi đó!”

“Họ là ai? Trước giờ tôi chưa gặp, không hề quen biết.”

“Anh bị mù hả? Họ là cậu hai cậu ba của nhà họ Tần! Nhà họ Tần ở tình lị đấy!”

Từ Vân Vân giận dữ quát.

Chọc phải con trai nhà họ Tần ở tỉnh lị là chuyện mà Từ Vân Vân hoàn toàn không dám tưởng tượng, đến cả con ông cháu cha ở Hán Thành gặp con trai nhà họ Tần cũng phải cúi đầu khom lưng lấy lòng.

“À, vậy thì không có gì phải lo lắng.”

Lý Phàm thản nhiên đáp.

Từ Vân Vân kinh ngạc nhìn Lý Phàm, cô ta nghĩ có phải Lý Phàm đã ngu rồi không, không ngờ anh lại có thể nói không có gì phải lo lắng, tên này thật sự coi mình là vua là trời hay gì!

“Anh còn không lo lắng? Anh có biết nhà họ Tần tỉnh lị có thế lực lớn cỡ nào không? Nhà họ Tần giậm chân một phát, cả Hán Thành phải rung chuyển đó!”



“Vân Vân, cậu đừng lo cho anh ấy, anh ấy gây rắc rối thì để anh ấy tự giải quyết.”

Cố Họa Y an ủi Từ Vân Vân.

Từ Vân Vân cạn lời nhìn Cố Họa Y: “Cậu vô tâm thật đấy, đợi lát nữa thật sự xảy ra chuyện thì các cậu mới biết hối hận.”

Lý Phàm nhún vai, xoay người lại nói: “Đi thôi, đi xem thử tiệc tối như thế nào, cũng để chúng ta có thêm kiến thức.”

Cố Họa Y kéo Từ Vân Vân và Lý Phàm ở phía sau, ba người đi về phía trang trại rượu.

Sau khi kiểm tra thiệp mời ở cổng, ba người thuận lợi bước vào trong trang trại rượu.

Bên trong trang trại rượu hoàn toàn được thiết kế theo phong cách cổ điển, nhìn như ở Giang Nam cầu nhỏ nước chảy, mùi rượu nồng đượm bay bổng trong không khí.

Các người đẹp mặc đủ loại trang phục lộng lẫy, làm nổi bật lên dáng người xinh đẹp của mình, đi qua đi lại trong sân, thường có thể nhìn thấy cảnh tượng ba đến năm người đẹp vây quanh một anh chàng giàu có.

Đêm nay, nơi đây là thiên đường của đàn ông, nói là thiên đường của những người đàn ông giàu có thì đúng hơn.

Cố Họa Y cau mày, cô không quá quen với cảnh tượng như thế này.

Từ Vân Vân thì đã quen với điều này, chỉ là lúc này cô ta không rảnh chú ý tới những thứ khác, mà là hơi lo sợ nhìn đoàn người đang đi lại từ phía xa.

“Người, người nhà họ Tần!”

Từ Vân Vân sợ hãi nói một câu, cô ta buông tay đang nắm tay Cố Họa Y ra, lùi về sau nói: “Họa Y, chúng ta mau tránh ra đi, để ông chồng vô dụng của cậu tự giải quyết.”

Cố Họa Y lắc đầu, lúc này bỏ đi để Lý Phàm lại một mình, cô không thể làm được.

Từ Vân Vân giậm chân, xoay người đi về phía xa, cô ta lẻn vào đám đông hóng chuyện mới dừng chân lại.

“Điên rồi, điên hết rồi, Cố Họa Y ngốc quá đi, giờ này mà còn ở lại với tên vô dụng đó.”

Từ Vân Vân nhỏ giọng lẩm bẩm.

Cậu hai và cậu ba nhà họ Tần mời cậu cả Tần Kế Nghiệp ra ngựa.

Tần Kế Nghiệp vốn đã chuẩn bị giúp em họ trả thù xong xuôi rồi, nhưng khi nhìn thấy kẻ thù mà hai đứa em họ chỉ từ phía xa là Lý Phàm, trong lòng Tần Kế Nghiệp chỉ biết mắng con mẹ nó.

Nếu những câu chửi đó có thể lao ra khỏi lòng Tần Kế Nghiệp, anh ta nhất định sẽ để chúng đè chết hai tên em họ hại anh của mình.

“Anh cả, là thằng chó nghèo nàn này đây, anh ta dám tát em, sau đó còn đạp em một phát. Anh nhất định phải giúp em xử anh ta, rồi cướp người đẹp bên cạnh anh ta về chơi!”
Bình Luận (0)
Comment