Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 37


Mỗi khi cô cầm chiếc hộp nhạc này lên cô liền nhớ đến mẹ của mình từ đó mà nước mắt không làm chủ được mà rơi xuống gò má.

Bây giờ cô khóc thì còn có ý nghĩa gì chứ? Ước mơ của cô là trở thành một luật sư giỏi giống mẹ của mình,kể từ lúc mẹ cô rời khỏi trần gian cô đã hứa với bản thân phải trở nên mạnh mẽ
Gạt đi nước mắt còn đọng lại trên khoé mắt cô , sắp xếp lại chiếc hộp nhạc về lại chỗ cũ tiện thể tắt đèn nhanh chóng lên giường nằm nghỉ ngơi để chuẩn bị dậy sớm chuẩn bị cho công việc vào ngày mai
“ Nào em ngồi xuống đây đi”
“ Em nói cho anh biết nhé em không đồng ý với cách làm của anh lúc nãy đâu đấy, anh mau mạnh dạng ép giá đi em thấy nguồn vốn của họ đang chắc chắn là có vấn đề đó” người phụ nữ ngồi trên ghế bất bình nêu ý kiến
“ Tiểu Mạn em cũng nhìn ra được họ có vấn đề sao”
“ Tất nhiên em là ai chứ? Là luật sư riêng của anh đó” cô chỉ tay lên ngực của người đàn ông đứng kế mình “ Lúc nói đến vấn đề nguồn vốn sắc mặt của họ bỗng nhiên có phần thay đổi, đúng là trong việc làm ăn bọn họ cũng phải có chuẩn bị gì đó để phòng thủ chứng tỏ công ty bọn họ là đang rất sợ còn nữa trong quá trình trao đổi với anh ánh mắt của cậu ta không dám nhìn thẳng vào anh”
Người đang ông đứng bên cạnh nghi ngờ cô “ Em chắc chứ? Chỉ có một số chi tiết nhỏ như vậy mà đã làm cho em nhìn ra được không phải là quá dễ sao?”

“ Em cũng đã từng xem qua một vài bài báo nước ngoài vụ việc cũng tương tự như anh nhưng người đàn ông ở trong báo lại không làm gì ngoại trừ quan sát đối thù mà âm thầm ra tay, anh hiểu em nói chứ”
Người đàn ông gật đầu xem như là đã hiểu “ Được vậy thì chúng ta lần này cược một ván”
Tiểu Mạn cùng với người đàn ông của mình từ văn phòng đi đến phòng họp.

Mọi người thấy anh ta liền nhanh chóng đứng dậy chào hỏi
“ Tề Tổng”
Anh ta gật đầu “ Dương Tổng giá tiền ông đưa ra lúc nãy vẫn không thay đổi?”
Ông ta nhìn Lão Tề như đang suy nghĩ gì đó “ được nếu anh không đổi vậy thì tôi sẽ ra giá 100 triệu ý các ông như thế nào ?”
Dương Thanh lập tức sững người, ông ta có nghe nhằm chứ “ Tề Tổng anh là đang không coi tôi ra gì có phải vậy không?”
Anh ta mỉm giễu cợt “ Ông đừng nóng vội chẳng phải lúc nãy tôi ra giá cao hơn ổng cũng chẳng chịu sao bây giờ lại quay sang trách chúng tôi?”

Lúc này Tiểu Mạn ngồi bên cạnh lên tiếng “ Hay như vậy nhé chúng tôi cho các ông 10 phút để suy nghĩ nếu các ông không đồng ý chúng tôi sẽ tự minh quyết định”
Dương Thanh ông ta mặc dù khó để chấp nhận với gia thấp như vậy nhưng làm sao đây? Người trước mặt của ông ta là Lão Tề người có tiếng trong lĩnh vực làm ăn làm sao ông ta có thể đối đầu lại được chứ
Sau một hồi suy nghĩ ông ta cũng quyết định chấp nhận với cái giá của Tề Tổng đưa cho mặc dù không thoã mãn nhưng ngoài mặc ông ta phải tỏ ra vui vẻ với Tề Chí Tinh
“ Dương Thanh hợp tác vui vẻ”
“ Được tôi còn có hẹn đi trước nhé Tề Tổng”
Ông ta nói xong liền bỏ đi, Tề Chí Tinh quay sang nhìn Tiểu Mạn đứng bên cạnh mỉm cười khen ngợi
“ Làm tốt lắm”
“ Em đã nói tin em chẳng bao giờ sai mà, em đói rồi chúng ta mau đi ăn thôi” cô tiến tới khoác tay của Chí Tinh kéo đi
Sáng giờ chẳng thấy hắn tới làm tưởng hôm nay cô thoát khỏi Lục Tử Hàn nào ngờ hắn thản nhiên bước vào phòng họp
“ Cứ họp tiếp đi đừng quan tâm tới tôi”
Cô cũng mặc kệ hắn tiếp tục phần cô vừa nói lúc nãy
“ Lần này công ty của chúng ta đã làm đối chiếu phân tích chi tiết hướng tới các giới thương mại và các loại hình kinh doanh mà đó giờ bên Chu Thị đã đầu tư”.

Bình Luận (0)
Comment