Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1692

- Vận số của ngươi rất không tốt, đã gặp phải Giản Sát ta.

Huyền tiên mặc áo vải thô này vừa lên đã lạnh lùng nhìn Diệp Mặc một cái, sau đó một cặp búa rìu khổng lồ màu xanh ngọc đã phóng ra.

Căn bản là không cho Diệp Mặc cơ hội nói chuyện, vừa lên đến liền ra đòn sát thủ.

Hai ánh búa thậm chí xé rách không khí chung quanh, tạo thành hai đường màu đen, trực tiếp hình thành nên một khe hở hình chữ thập giao nhau, trong nháy mắt liền đến trước người Diệp Mặc.

Sau khi hai đường búa rìu màu đen phát ra, người ở dưới đài mới biết là đã bắt đầu đánh nhau, bất kỳ ai nhìn vào hai cái bóng chữ thập giao nhau đó đều có một loại cảm giác, chính là hai đường búa rìu đó là đang bổ về phía mình vậy. Một vài Hư tiên tu vi thấp càng mồ hôi lạnh đầy đầu, thậm chí một số người còn phun ra một ngụm máu tươi.

Từ Ki sớm đã rời khỏi võ đài trong lòng trầm xuống, gã không biết Diệp Mặc làm thế nào mà tránh được, hai đường búa rìu này thì gã tuyệt đối là tránh không được rồi. Theo quỹ đạo của chiếc búa thì thấy, hai đường búa này không chỉ tốc độ cực nhanh, còn mang theo sự trói buộc về mặt không gian.

Gã càng biết ơn Diệp Mặc, nếu lúc này là gã đứng trên đài đối diện với Giản Sát thì gã đã chết rồi.

Diệp Mặc tỏ ra cực kỳ vội vàng, trong lúc vội vội vàng vàng, chỉ có thể phóng ra một pháp bảo lá chắn, miễn cưỡng ngăn trở hai đường búa này.

Răng rắc...

Hai đường búa bổ trúng lá chắn, pháp bảo lá chắn kia cũng trong nháy mắt là đã bị chém toác ra. Diệp Mặc bay ngược ra xa mấy chục thước, rồi mới miễn cưỡng dừng lại, khuôn mặt lộ ra một chút sắc trắng.

Tử Vũ Tiên tử và Từ Ki trong lòng trầm xuống, bọn họ hình như là đã đánh giá cao Diệp Mặc rồi. Một chiêu vừa nãy đích xác là cực kỳ lợi hại, giả như cái cách mà đường búa kia xé rách, bọn họ muốn ngăn trở, e rằng có chút khó khăn, nhưng Diệp Mặc xém chút nữa là đỡ không được, lại là ngoài dự liệu của hai người.

Diệp Mặc đã rõ năng lực của Giản Sát. So với Huyết y tiên, thì Giản Sát mạnh hơn rất nhiều. Cho dù là vậy, hắn cũng phải giết Giản Sát, cũng không mất nhiều thời gian lắm. Bây giờ hắn quyết tâm muốn giết Quan Phi Kiếm. Vào lúc này giết Giản Sát rất dễ dàng, đợi lát nữa giết Quan Phi Kiếm thì không dễ dàng như vậy đâu.

Quan Phi Kiếm kia trông có vẻ rất là ngả ngớn và bộp chộp, trên thực tế Diệp Mặc có thể nhìn ra, người này không phải là loại người giống như gã đang biểu hiện ra. Một khi gã cho rằng không phải là đối thủ của mình thì gã rất có khả năng là sẽ nhận thua trước, có lẽ là sẽ xuống lôi đài. Có thể nói Quan Phi Kiếm còn xa mới ngạo mạn bằng Trang Cữu, tính cách của Quan Phi Kiếm là tính cách giả kiêu ngạo, mà Trang Cữu thì lại là tính cách thực sự kiêu ngạo, điều này hoàn toàn không giống nhau.

Một khi Quan Phi Kiếm gắng gượng chạy xuống lôi đài, hắn cũng chẳng có cách nào giết đối phương. Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, hắn lại càng không có cơ hội. Cho dù là có cơ hội, hắn cũng không thể vì một Quan Phi Kiếm mà ở lại Nguyễn Nhạc Thiên.

Biểu hiện vụng về của Diệp Mặc, lập tức khiến cho rất nhiều người dưới đài bắt đầu bàn tán. Một vài người dự thi không giành được cơ hội phi lên lôi đài trước trong lòng đã tràn đầy hối tiếc.

Nếu lúc này người đối chiến với Diệp Mặc chính là Quan Phi Kiếm. Đối phương nhất định sẽ mỉa mai Diệp Mặc vài câu kiểu như lần trước là gian lận mới thắng được. Nhưng Giản Sát lại một câu cũng không nói. Sát khí trên người càng điên cuồng tuôn ra, căn bản là không đợi Diệp Mặc phóng ra pháp bảo, hai đợt búa rìu cực lớn lại lần nữa đập tới.

Lúc này đây hai đợt búa rìu cực lớn, cán búa nối liền nhau tạo thành một cái bánh xe gió màu xanh ngọc, khắp trên lôi đài toàn bộ đã là hình ảnh búa rìu.

Diệp Mặc sau khi lần nữa lại bị đánh vỡ vụn mấy cái khiên tròn. Lại một lần nữa từ trong búa ảnh tránh ra được, lúc này mới sắc mặt tái nhợt phóng ra pháp bảo của mình, là một thanh trường đao.

- Tiên khí thượng phẩm...

Trường đao của Diệp Mặc vừa phóng ra, hầu như tất cả mọi người đều sáng mắt lên. Cho dù là những người đến đây tham gia thi đấu đều là tinh anh của các Thiên Vực lớn, nhưng người có tiên khí thượng phẩm thì lại không hề nhiều. Cho dù là có, thì cũng là tông môn có nội tình

Mà lúc này Diệp Mặc một Huyền tiên trung kỳ, lại lấy ra một thanh tiên khí thượng phẩm, điều này thật sự là khiến người ta có hơi ngoài sức tưởng tượng. Bởi vì tiên khí thượng phẩm của Diệp Mặc, người hâm mộ Giản Sát lại càng nhiều.

Keng keng keng...

Trường đao của Diệp Mặc liên tiếp đỡ được búa của Giản Sát, vậy mà không có bất kì dư lực phản công nào. Giản Sát cực kỳ chuyên tâm một lòng muốn chém chết Diệp Mặc, Diệp Mặc lùi lại một bước, gã xông lên một bước. Pháp bảo của Diệp Mặc tuy là tiên khí Thượng phẩm, nhưng dưới cái nhìn của Giản Sát, tiên nguyên của Diệp Mặc thực sự là quá thấp, dưới áp lực của mình thậm chí còn không cách nào phóng ra được đao khí trong tay. Mà cặp búa rìu của gã sớm đã vây khốn Diệp Mặc, vô số búa ảnh xông lên, muốn chém chết Diệp Mặc chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi.

Phần lớn người của Tông Phiêu Thiên nhìn thấy đều thầm lo lắng, Tử Vũ tiên tử trong lòng càng sốt ruột lo âu không gì bằng. Cô hận không thể đi nhận thua một câu hộ Diệp Mặc, sau đó xuống khỏi lôi đài. Có thể hoàn toàn không ngờ Mạc Ảnh ở vòng đấu thứ nhất và vòng đấu thứ hai lợi hại như vậy, đến vòng đấu thứ ba sao lại trở nên không lợi hại hơn cô là bao nhiêu.

Giản Sát cũng phiền muộn vô cùng, gã vốn là định tốc chiến tốc thắng, Nhưng gã phát hiện đối phương tuy bị gã dồn đánh, nhưng muốn chém chết đối phương lại không thể chém được.

- Mau chóng nhận thua đi, bằng không cái mạng nhỏ sẽ được tống tiễn đi đấy...

Dưới lôi đài có người vận đủ Tiên Nguyên kêu lên một câu, trông như là đang giúp Diệp Mặc.

Mấy người Từ Ki và Tử Vũ tiên tử trong lòng lại càng thầm kêu không xong, Diệp Mặc rơi vào tình huống như vầy, nếu hắn có thể kịp thời nghĩ đến việc nhận thua ngược lại có thể sẽ không việc gì. Một khi người khác nhắc nhở, đó chính là nhắc nhở Giản Sát nên dùng đòn sát thủ rồi, bằng không đối phương nhận thua, cho dù là gã có thể tiếp tục ra tay, cũng không thể kéo dài được bao lâu.

Sở dĩ người này nói là để cho Diệp Mặc nhận thua, nhưng tuyệt đối không phải là giúp Diệp Mặc, mà là đang bảo Giản Sát sớm ra đòn sát thủ một chút.

Ba tiên vương của Tông Phiêu Thiên cũng thầm thở dài, bọn họ không thể tưởng tượng được đấu đá đơn độc, Diệp Mặc lại kém sức chịu đựng như vậy.

Chỉ có Huyết y tiên Tiết Thịnh Hiên khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lẽo, gã biết rõ bản lĩnh của Diệp Mặc, tuyệt đối là lớn hơn so với Giản Sát, đến bây giờ khối đá giống như ngọn núi nhỏ kia còn chưa có lấy ra. Còn về phần Diệp Mặc tại sao phải làm bộ kinh sợ, gã không rõ lắm, nhưng gã sẽ không nhắc nhở Giản Sát. Giản Sát, người này ỷ là mình lợi hại hơn so với gã, trước giờ đều không coi gã ra gì, bây giờ gã lại càng sẽ không nhắc nhở đối phương. Còn chuyện bản thân gã bại bởi Diệp Mặc, chuyện đó càng không thể tùy tiện nói đi ra.

Giản Sát đang giết rất vui vẻ, chợt nghe người khác bảo Diệp Mặc nhận thua, lập tức trong lòng cả kinh. Gã tỉnh ngộ lại, nếu như đối thủ muốn nhận thua, gã không thể giết chết đối phương. Nhưng gã đã được tiên vương Hách Dịch dặn dò, nhất định phải giết chết Huyền Tiên Tông Phiêu Thiên xếp thứ hạng cao, đặc biệt là Mạc Ảnh trước mắt đây.

- Giết!

Giản Sát bỗng nhiên hét to một chữ 'Giết', chữ 'Giết' này vừa hét lên, Huyền tiên tu vi hơi thấp trên quảng trường đều cảm giác được thức hải chợt trĩu xuống, giống như một thanh chùy sắt to lớn đánh trúng trán của mình vậy, tại thời điểm này liền bị dại ra.

Mà bọn họ còn cách lôi đài xa như vậy, thậm chí còn có cấm chế ngăn cách. Cho dù là vậy, vẫn có loại lực rúng động như này, một khi tới gần, thì còn đến mức nào nữa?

Diệp Mặc biết Giản Sát trước khi giết người đều có một chữ 'Giết', thần thức vực của hắn đã sớm mở rộng ra, chỉ là vẫn chưa có động thủ mà thôi, bây giờ Giản Sát quả nhiên nói một chữ 'Giết'.

Ngay trong khoảnh khắc nghe thấy Giản Sát hét một chữ 'Giết', Diệp Mặc cũng cảm giác được thần thức vực của mình run lên, từng dòng Tiên Nguyên ngưng tụ thành làn sóng âm vực tập kích tới, nếu như hắn không có thần thức vực, con sóng âm vực này đã trực tiếp ảnh hưởng tới thần hồn thức hải của hắn rồi, khiến cho hắn trì trệ trong chốc lát.

Lợi hại, Diệp Mặc vừa cảm giác được làn sóng âm vực của chữ 'Giết' này, trên thân của Giản Sát đã bay ra vô số búa ảnh, chi chít chằng chịt. Thọat nhìn, những búa ảnh này có hơn vạn thậm chí mấy vạn, những búa ảnh này hoàn toàn bao phủ lấy Diệp Mặc, tạo thành một lốc xoáy chết chóc.

Diệp Mặc trong lòng thất kinh, lúc này đừng nói là người đã bị âm vực của chữ 'Giết' này quấy nhiễu, cho dù là không có bất kỳ quấy nhiễu nào thì đối mặt với lốc xoáy chết chóc này của búa ảnh, cũng là lành ít dữ nhiều, tên Giản Sát này quả nhiên là có chút bản lĩnh.

Đáng tiếc người mà gã phải đối mặt là Diệp Mặc, gần như ngay trong nháy mắt khi Giản Sát kêu lên chữ 'Giết', thần thức vực của Diệp Mặc đã phát động, đồng thời hơn mười thần thức đao, không chút do dự chém về phía thần thức bên ngoài cơ thể của Giản Sát. Hắn không sợ Giản Sát biết bí mật của hắn, hắn tin là sau trận chiến đấu này, Giản Sát chắc chắn sẽ không nói ra bí mật của mình.

Sau khi Thần thức vực phát động, đã chặn âm thanh chết chóc của Giản Sát lại, hơn mười thần thức đao đồng thời khiến cho những búa ảnh chi chít chằng chịt mà Giản Sát khống chế kia chậm lại. Mà lúc này trường đao của Diệp Mặc bổ ra, Huyễn Vân Vực Sát Đao.

Đao Vực lại thêm vào trong thần thức vực, trực tiếp bổ hai bánh xe gió màu xanh tạo bởi hai chiếc búa rìu cực lớn ra, đồng thời xé tan vô số búa ảnh, bổ về phía Giản Sát.

Keng keng keng...

Lại là tiếng va chạm dày đặt liên tiếp, trường đao tiên khí thượng phẩm của Diệp Mặc mang theo vô số ánh đao đã ngăn trở toàn bộ búa ảnh đã bị chậm lại, không một cái nào lọt lưới. Ánh đao và búa ảnh va chạm vào nhau, giống như là có thực thể, khơi dậy thanh âm liên miên không dứt.

Cho dù Diệp Mặc không đỡ những búa ảnh này thì những búa ảnh này trong thần thức vực và thần thức đao cùng với Huyễn Vân Vực Sát Đao của hắn cũng sẽ bị làm suy yếu đi, cũng không cách nào làm hắn bị thương dù chỉ nửa phân. Nhưng Diệp Mặc không muốn để lộ chuyện hắn là Tiên Niết Thể, vẫn cứ ngăn chặn những búa ảnh này.

Khi Giản Sát phát ra chữ ‘Giết’, sau khi phóng ra vô số búa ảnh, liền biết Diệp Mặc chết chắc rồi. Nhưng trong nháy mắt gã liền cảm giác là không đúng, tốc độ của búa ảnh hình như không được nhanh như trong tưởng tượng của gã.

Còn chưa đợi gã phát giác ra chuyện gì, gã đã nhìn thấy một đao ảnh xé rách màn búa ảnh chi chít chằng chịt kia của gã rồi, trong nháy mắt liền đến trước mắt gã.

- Không...

Giản Sát phát ra một tiếng thét chói tai, gã cảm thấy thức hải của mình lại có từng trận từng trận đau đớn, giống như là thần thức bị đứt đoạn vậy. Gã rất muốn phóng pháp bảo ra, hoặc là triệu hồi cặp búa rìu về ngăn chặn đao ảnh này, nhưng gã lại phát hiện thần thức của mình không đủ để dùng.

Gã có thể dùng ánh mắt lạnh như băng, không có bất kỳ rung động tâm tình gì khi chém giết người khác. Nhưng chính bản thân gã lại không muốn chết, gã sắp sửa thăng cấp lên đại tiên, sao có thể chết được? Rõ ràng là mình đã chiếm được ưu thế, đối phương ngay cả năng lực động thủ cũng không có, sao khi quyết định hạ xuống chữ 'Giết', đối phương còn có thể đánh trả ư?

Đây không phải là sự thật, tuyệt đối không phải là thật.

Phụt...

Thanh trường đao tiên khí thượng phẩm đã bổ xuống trán của gã, Nguyên thần của Giản Sát vẫn còn trong trạng thái hỗn độn thậm chí chưa có thoát ra đã bị tiên khí trường đao của Diệp Mặc chém chết, đồng thời hai cây búa rìu cực lớn kia và một chiếc nhẫn trong nháy mắt đã bị Diệp Mặc thu vào.

Đừng nói những tiên nhân đang quan sát dưới đài, ngay cả một vài Tiên vương trên chủ đài cũng không hiểu rõ, vì sao trong nháy mắt lại thay đổi bất ngờ, đây quả thực là rất cổ quái.

Trong quá trình tỉ thí trên lôi đài, thần thức của Tiên vương và Đại tiên cũng không thể quét vào trong lôi đài, bằng không sẽ bị cho là quấy nhiễu trận đấu. Mà thần thức của thiên tiên thông thường, cho dù là quét vào được, lại há có thể nhìn thấy được thần thức vực và thần thức đao của Diệp Mặc sao?

Tiên nhân ở dưới đài quan sát đều là vẻ mặt đầy khó hiểu nhìn Diệp Mặc đã đi xuống, vì sao người chết lại là Giản Sát? Người đứng thứ sáu trong bảng Thiên tiên của Nguyễn Nhạc Thiên, lại dễ dàng bị giết như vậy sao?
Bình Luận (0)
Comment