Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1793

Lúc này Diệp Mặc vừa mới bố trí trận kỳ xong, đã bắt đầu kéo dòng tiên linh mạch cực phẩm này đi. Nhưng ngay lúc này một luồng sóng không gian cực kỳ hung ác truyền đến, thậm chí ngay cả không gian chung quanh đều phát ra thanh âm ken két.

Diệp Mặc sắc mặt đại biến, hắn lập tức liền nghĩ đến lời nói của Tiểu Băng Sâm là sự thật.

Khí tức hung ác càng ngày càng nặng, thậm chí còn mang theo từng chút từng chút không gian sụp đồ. Diệp Mặc cũng không dám ở lại bên ngoài nữa, thiêu đốt Tiên Nguyên, gượng ép mang theo cái tiên linh mạch kia cùng tiến vào trong Thế Giới Trang Vàng.

Uỳnh...

Khi Diệp Mặc tiến vào Thế Giới Trang Vàng chưa đến ba hơi thở sau, tiếng nổ mạnh đáng sợ liền vang lên, nơi Diệp Mặc vừa mới đứng đã thành một mảnh hư vô.

Thần thức của Diệp Mặc cẩn thận mở rộng ra, lại phát hiện bên ngoài Thế Giới Trang Vàng khắp nơi đều là không gian sụp đổ, không gian đảo lộn. Nếu như bây giờ hắn ở bên ngoài, cho dù là có bản lãnh đi nữa cũng sẽ bị xé toạc thành từng mảnh rồi. Đừng nói một người, cho dù là thần thức của hắn cũng bị bên vụ nồ đáng sợ ngoài kia nuốt chừng.

Diệp Mặc trong lòng thất kinh, nếu như không phải nhờ Tiểu Băng Sâm nhắc nhở, hắn cho dù là cảm thấy khí tức hung ác trong không gian, nói không chừng cũng sẽ do dự một chút xem có nên thiêu đốt Tiên Nguyên hay không, một khi hắn do dự, thì còn có thể tiến vào Thế Giới Trang Vàng hay không lại là hai chuyện rồi. Cho dù là tiến vào được, đoán chừng cũng là kết cục bị tàn tật.

Loại nổ tung đáng sợ này, Tiểu Thế Giới căn bản là không ngăn được, cho dù là Thế Giới Chân Linh, cũng sẽ bị loại nổ tung này xé toạc ra. Cũng may hắn còn có Thế Giới Hỗn Độn, nếu không lúc này hắn đã xong đời rồi. Người kiến tạo Tiểu Thiên vực thật sự là quá nham hiểm, tiểu Thiên Vực này nổ tung tuyệt đối là do những người kia đã tính toán kỹ lắm rồi. Thời gian ba ngày này quả thực là quá chuẩn rồi, thời gian ba ngày đến, những Đại La Tiên đó đi ra ngoài, Tiểu Thiên vực liền nổ tung, trước sau chi có gần hai canh giờ.

Lão đại, anh không sao chớ?

Vô Ảnh tranh thủ thời gian chạy tới nịnh hót hỏi, Tiểu Băng Sâm cũng chạy tới.

Ta không sao. Ngươi đem Băng Sâm đi chỗ khác, ta muốn bế quan tu luyện bên dưới Khổ Trúc.

Diệp Mặc trong lòng cũng có chút không chắc, hắn không biết lần này nổ tung sẽ đưa hắn đến nơi nào.

Cũng may hắn cũng thường xuyên ở trong hư không quen rồi, cho dù là lạc mất phương hướng, cũng không đến nỗi sợ hãi.

Lão đại, em muốn đi xem Hỗn Độn thụ.

Tiểu Băng Sâm tuy sợ hãi, vẫn rụt rụt rè rè đưa ra yêu cầu của mình. Cây Hỗn Độn thụ là tổ tiên của các loại cây. Là một tiên linh vật đã thông linh, Tiểu Băng Sâm thật sự là không cách nào kiềm chế được ý nghĩ của mình.

Vô Ảnh trong lòng âm thầm khinh bi, Tiểu Băng Sâm này mà cũng dám vi phạm lời nói của nó, dám đưa ra yêu cầu muốn đi xem Hỗn Độn thụ trước mặt lão đại.

Diệp Mặc khoát khoát tay nói:

Ta muốn bế quan, ngươi có thể đi xem Hỗn Độn thụ, nhưng không cho phép phá hư dù chi một xíu.

Nghe thấy Diệp Mặc dễ dàng đồng ý như vậy, Tiểu Băng Sâm càng mừng rờ. Chi có Vô Ảnh cúi đầu, âm thầm oán trách lão đại một chút mặt mũi cũng không chừa cho nó.

Diệp Mặc cảm thấy thời gian cấp bách, sau khi tiến vào Thế Giới Trang Vàng lập tức đưa cái tiên linh mạch thượng phấm kia đến bên cạnh Khổ Trúc, hắn muốn thăng cấp tu vi của mình, Đại La Tiên sơ kỳ thật sự là chưa đủ. Tại Hạ Thiên Vực, Đại La Tiên có lẽ còn có thể coi là cao thủ cao cấp, ở Trung Thiên Vực Đại La Tiên còn có thể xem như không tệ. Nhưng ở Thượng Thiên Vực, Đại La Tiên chi có thể coi là bình thường.

Hắn đến Tiên Giới đảo mắt đã hơn mười năm trôi qua rồi, nếu như tiếp tục như vậy nữa, đối với hắn và những người từ thành Mặc Nguyệt thăng thiên lên mà nói cũng không phải là chuyện tốt.

Tốc độ thăng cấp của Nghiêm Cửu Thiên thật sự là quá nhanh, nếu như mình hơi chậm một chút, cũng sẽ bị y bỏ xa vạn dặm. Diệp Mặc biết rõ Nghiêm Cửu Thiên nhất định phải giết hắn, cũng giống như hắn muốn giết Nghiêm Cừu Thiên. Hắn có quá nhiều bí mật bị Nghiêm Cửu Thiên biết được, mà Nghiêm Cừu Thiên cũng có rất nhiều bí mật bị hắn biết được. Giữa hai người, nhất định phải có một kẻ bị giết.

Cái tiên linh mạch cực phẩm kia, Diệp Mặc chuẩn bị giữ lại để dùng khi trùng kích tiên vương, hiện tại hắn mới chỉ là Đại La Tiên sơ kỳ, dùng tiên linh mạch thượng phẩm hẳn là không tệ lắm.

Vô Ảnh đã sớm biết thanh thế khi Diệp Mặc tu luyện kinh người, ngược lại Tiểu Băng Sâm thì nhìn ngây ra. Dùng tiên linh mạch tu luyện, hơn nữa tốc độ hấp thu còn đáng sợ như thế, từng dòng từng dòng nước xoáy tiên linh khí cuộn lên, biểu lộ ra tốc độ hấp thu đáng sợ của Diệp Mặc. Nhiều tiên linh khí bị hấp thu như vậy, thì tu vi nâng cao lên chẳng

Trên quảng trường của Tiên thành Hồng Vũ, tất cả những người lấy được Bồng Việt Tiên Quả cũng không phải chỉ có đám người cùng lấy với Diệp Mặc kia. Bồng Việt Tiên Quả trong Tiểu Thiên Vực cũng không ít, tuy người đi vào chi tìm thấy chưa tới một phần mười của Tiểu Thiên vực, nhưng thu hoạch vẫn rất là khả quan.

Một số tiên linh thảo quý giá bị luyện chế thành các loại tiên đan ngay tại chỗ, đang được đấu giá ngay tại quảng trường Hồng Vũ. Trong này thậm chí còn có đấu giá 'Y Vương Đan'.

Những Đại La Tiên lấy được Bồng Việt Tiên Quả, cũng có thể dùng Bồng Việt Tiên Quả mà mình được chia để đổi lấ Vương Đan’, nhưng một quả cũng chi có thể đồi lấy một viên 'Y Vương Đan' trung đẳng.

Những tông môn không có tông sư tiên đan thất phấm kia, gần như những người lấy được Bồng Việt Tiên Quả đều dùng Bồng Việt Tiên Quả của mình để đồi lấy ‘Y Vương Đan’, chi có Kế Khôn và thánh nữ Mịch Vân là ngoại lệ.

Kế Khôn đem toàn bộ những thứ còn lại nộp hết lên trên rồi, để lại hai quả Bồng Việt Tiên Quả. Hai quả Bồng Việt Tiên Quả này, cô lại nộp lên trên một quả cho tông môn, tự mình để lại một quả khác, lại không hề muốn 'Y Vương Đan'. Đối với cô mà nói, tiếp theo chuyện đầu tiên là phải tìm Diệp Mặc, Diệp Mặc là đại sư tiên đan thất phẩm, cô trực tiếp kêu Diệp Mặc luyện đan thì tốt rồi. Cho dù là Diệp Mặc luyện đan thất bại, cũng sẽ để cho Diệp Mặc có thêm một lần kinh nghiệm luyện chế 'Y Vương Đan'.

Đại hội trên quảng trường Hồng Vũ đã diễn ra được sáu ngày, tuy rất nhiều tông môn đều không vừa ý chuyện mấy tiên đế giấu diếm chân tướng sự thật. Nhưng những người còn lại trên quảng trường, lại vô cùng hài lòng đối với mấy vị tiên đế. Cho dù đều là những người không lấy được, cũng rất là tôn kính đối với chuyện mà đám người tiên đế Vị Phong làm.

Sau khi thu hồi một số tiên linh thảo quý giá ở Tiểu Thiên vực lại xong, còn không hề giữ làm của riêng, thậm chí luyện chế thành đan dược bán ra cho mọi người, chuyện tốt như vậy ai mà không thích? Đối với người khác mà nói cũng chi có dưới sự dẫn dắt của Táp Không Đại Đế và Long Hà Đại Đế, mới có chuyện tốt như thế này.

Đại hội Bồng Việt Tiên Quả đã chấm dứt, rất nhiều người đều đi theo tiên thuyền của môn phái mình trở về, cũng có vài người vẫn ngồi tiên thuyền ban đầu trở về.

Tiên môn hiện giờ của Kế Khôn là thuộc về đế tông, đương nhiên cũng có tiên thuyền của mình. Nhưng Kế Khôn lại không hề có ý muốn trở về, vì cô không có chút tin tức gì của Diệp Mặc.

Chẳng những là Kế Khôn, mà ngay cả mấy người Quý Thư và Tề Bắc Thương cũng đều rất là thất vọng, Diệp Mặc đi ngay cả chào cũng không chào bọn họ một cái.

Mịch Vân cũng rất là nghi hoặc, Diệp Mặc đã nói rõ với cô, một khi chuyện Tiểu Thiên Vực chấm dứt, Diệp Mặc sẽ gởi thư báo tin cho cô. Nhưng bây giờ chuyện Tiểu Thiên Vực đã xong, ngay cả buổi đấu giá lớn nhất ở quảng trường Hồng Vũ cũng đã xong, cô vẫn chưa nhận được bất kỳ tin tức gì của Diệp Mặc.

Nếu như nói Diệp Mặc đang gạt cô, cô tuyệt đối sẽ không tin, bởi vì công pháp ấn dấu mà Diệp Mặc cho cô là thật. Cô đã từng giao dịch với Diệp Mặc, biết rõ người như Diệp Mặc sẽ không dễ dàng chịu thiệt. Công pháp ẩn dấu kia đã cho cô rồi, Diệp Mặc sao có thể vô duyên vô cớ không xuất hiện?

Mắt thấy tiên thuyền của Phiêu Miểu Tiên Trì sắp phải đi khỏi tiên thành Hồng Vũ, thánh nữ Mịch Vân lại có chút lo lắng. Nếu đã nói với Diệp Mặc, cô cũng không muốn nuốt lời. Chỉ có cô và Kế Khôn là giống nhau, đều giữ lại một quả Bồng Việt Tiên Quả. Quả tiên này, đương nhiên là thứ để giao dịch với Diệp Mặc.

Không được, phải đi hỏi thừ Hi Nguyệt tiên tử - chị của Diệp Mặc. Thánh nữ Mịch Vân vừa nghĩ tới đây, cũng cảm giác được cấm chế ở cửa bỗng nhúc nhích. Cô mở cấm chế ra, lại phát hiện Kế Khôn đã đứng ở cửa.

Hi Nguyệt bái kiến Mịch Vân thánh nữ.

Quan hệ giữa Mịch Vân và Kế Khôn còn kém xa tít tắp mới tốt như quan hệ giữa Ninh Nga và Kế Khôn, ở đây không có người nào khác, Kế Khôn ngược lại càng thêm khách khí.

Chị Hi Nguyệt, mời ngồi. Em đang muốn tới tim chị đây, không ngờ chị lại đến

Mịch Vân thánh nữ vội vàng nói.

Em tìm chị?

Kế Khôn nghi hoặc hỏi.

Mịch Vân thánh nữ vội vàng nói:

Đúng vậy, chị có biết em trai của chị - Diệp Mặc đã đi đâu không? Em có một giao dịch với cậu ây, bây giờ đồ đạc của cậu ây đã cho em, đồ của em còn chưa đưa cho cậu ấy.

Hi Nguyệt lập tức kinh ngạc hỏi:

Em đã gặp em trai của chị, chuyện xảy ra khi nào? Cậu ấy có nói sẽ đi đâu không?

Nghe thấy Hi Nguyệt nói thế, Mịch Vân thánh nữ mới biết Kế Khôn cũng không biết Diệp Mặc đi hướng nào, cô chỉ có thể đem chuyện Diệp Mặc tim cô trước khi tiến vào Tiểu Thiên vực kể lại một lần.

Em trai chị gặp phiền toái? Có người muốn đuối giết cậu ấy?

Kế Khôn lập tức ngây ra, tại Thanh Vi Thiên kẻ mạnh nhiều như mây, tuy Diệp Mặc cũng không kém, nhưng tu vi chỉ có vậy ah.

Chị Hi Nguyệt, em đoán chừng em trai của chị không có tới, hẳn là biết rõ người nọ đang chờ cậu ấy ở tiên thành Hồng Vũ, với tính cách của em trai chị, cũng không đến mức chịu thiệt, chị cũng không cần lo lắng.

Mịch Vân cũng biết chuyện gì xảy ra, nhất định là Diệp Mặc không dám đến tiên thành Hồng Vũ nữa.

Kế Khôn nhẹ gật đầu, tâm trạng đang lo lắng đã hơi thả lỏng một chút. Thời gian Diệp Mặc ở cùng cô cũng không ngắn, hơn nữa rất nhiều bí mật cô cũng biết, cô hiểu Diệp Mặc đương nhiên so Mịch Vân còn sâu hơn một ít. Chi có điều quan tâm lo lằng thì sẽ rối loạn, Mịch Vân là đứng ở góc độ người xem, mà cô lại là dùng góc độ người chị để quan tâm.

Có lẽ em trai của chị biết rõ Thanh Vi Thiên nguy hiểm, sớm đã trở về cũng không chừng.

Mịch Vân thuận miệng an ủi một câu, lại lấy ra một quả Bồng Việt Tiên Quả đưa cho Kế Khôn, Đây là đồ vật em giao dịch với em trai của chị, chị gặp cậu ấy thì giúp em đưa cho cậu ấy nha.

Kế Khôn trông thấy Mịch Vân lấy Bồng Việt Tiên Quả ra, lập tức biết cô ấy nói đều là sự thật. Cũng không khách khí, thu hồi Bồng Việt Tiên Quả, cáo từ Mịch Vân.

Có lẽ Diệp Mặc đúng như Mịch Vân đoán, đi về trước. Mình chi cần đi Thường Dung Thiên trước, đợi Diệp Mặc trở về, nhất định sẽ đến Thường Dung Thiên tim cô.

Lúc này Diệp Mặc vẫn còn đang tu luyện trong Thế Giới Trang Vàng, mà lúc trước tiểu Thiên vực đã bị hủy diệt trong tiếng nổ mạnh kịch liệt kia một chút cũng không sót lại.

Thế Giới Trang Vàng cũng giống như những tàn tích còn lại sau vụ nổ của Tiểu Thiên vực, trôi nổi trong hư không, bị dòng chảy hỗn loạn trong hư không loạn mang đi lưu lạc tứ phía.

Mà lúc này đỉnh đầu Diệp Mặc lại toàn là lốc xoáy tiên linh khí, tiên linh khí như sương mù dày đặc hoàn toàn che lấp lên hắn và Khổ Trúc. Tiểu Băng Sâm sớm đã hết kinh hãi khi thấy chuyện quái dị này nữa rồi, tự đứng trước Hỗn Độn thụ nghĩ ngợi làm thế nào để làm cho Hỗn Độn thụ phát triển nhanh hơn.
Bình Luận (0)
Comment