Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1814

Tại lối vào một sơn cốc, đang có mấy Tiên nhân tu vi không cao đang đứng bàn bạc cái gì đó với nhau.

- Giang sư muội, anh không muốn đến Tử Sương Tiên tông của Ma Di Thiên, anh Diệp nói sẽ đến Cung Hoa Thiên, anh muốn cùng anh Diệp lưu lạc một chuyến.

Một trang nam hán cực kỳ rắn chắc cau mày nói.

Đứng cạnh trang nam hán này còn có một nữ tu đen gầy, nữ tu này nghe thấy trang nam hán đó nói vậy, lập tức cũng nói:

- Chị dâu, em muốn cùng Duẫn đại ca ở lại Cung Hoa Thiên đợi Diệp đại ca, chị muốn đến Ma Di thiên thật sao?

Người bị nữ tu đen gầy này hỏi là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, thân hình vô cùng hoàn mĩ, cô nghe thấy trang nam hán kia và nữ tu đen gầy này nói vậy lập tức nói:

- Duẫn đại ca, A Xu, chị đương nhiên sẽ không một mình đến Ma Di thiên, Diệp đại ca có ân với chúng ta, nếu như chúng ta đã đến đây rồi, đương nhiên phải đợi Diệp đại ca.

- Diệp đan sư có ân chỉ giáo với tôi, hơn nữa tôi và vợ tôi liều mạng chạy trốn khắp nơi, cũng là do Diệp đan sư cưu mang chúng tôi. Bây giờ vợ chồng tôi cũng như Duẫn đại ca vậy, ở lại đây đợi Diệp đan sư. Nếu như không phải Diệp đan sư, thì bây giờ tôi vẫn còn giẫm chân ở Kim Tiên rồi.

Một người đàn ông nho nhã tu vi cũng đã đến Huyền Tiên sơ kỳ cao giọng nói.

Mấy người đó chính là Duẫn Ưng, Đồng Xu, Giang Cận cùng với tổ sư sáng lập Tiên dược cốc ở Bắc Vọng Châu Liễu Trung Yên và vợ của ông là Liễu Mạn mà ngày trước Diệp Mặc quen biết ở Hắc Lô trấn.

Nghe xong mấy người đó nói, một người đàn ông hơi mập mạp đứng bên cạnh âm trầm một lúc lâu, lúc này mới lo lắng nói:

- Chúng ta ở lai đây cũng không sao, nhưng Giang Cận sư muội trong vòng thứ nhất khảo thí đã bị Tử Sương tiên tông nhắm trúng, nếu như lần khảo thí thứ hai này mà không đến, tôi e rằng sẽ khiến Tử Sương tiên tông tức giận đấy.

- Đúng vậy, tôi nghe thấy vị trưởng lão đó của Tử Sương Tiên tông nói Giang Cận sư muội là thiên sinh mị thể gì dó, chẳng may chọc giận đại tông môn như này, chúng ta đoán chừng chết cũng không biết mình chết thế nào.

Nữ tu đứng cạnh người đàn ông mập kia cũng lo lắng bổ sung thêm một câu.

Giang Cận thở dài nói:

- Sớm biết vậy chúng ta đừng đi khảo thí nữa.

- Chuyện này chỉ có thể trách tôi không điều tra rõ ràng, tôi thấy Tử Sương Tiên tông thu nhận đệ tử, vậy mà không hỏi Tử Sương Tiên tông là của thiên vực nào. Không ngờ Ma Di thiên đến Cung Hoa Thiên thu nhận đệ tử. Chuyện này cũng là rất hiếm thấy…

Duẫn Ưng cau mày nói.

Duẫn Ưng còn chưa nói xong, lập tức bị ngắt lời, đồng thời cung kính nói:

- Tiền bối.

Chẳng những là Duẫn Ưng, mấy người còn lại cũng cung kính chào một câu tiền bối, lúc này trước mặt mấy người đột nhiên xuất hiện một Tiên nhân trung niên hơi gầy mặc bộ quần áo xanh.

- Mấy người có phải là Duẫn Ưng, Đồng Xu, Giang Cận. Liễu Trung Yên và Liễu Mạn không?

Diệp Mặc mặc trang phục áo bào xanh ngữ khí bình thản hỏi. Một nam một nữ khác thì Diệp Mặc căn bản không quen biết.

Trên thực tế Diệp Mặc cũng rất tin tưởng mấy người này, nhưng chuyện hắn trở thành Tiên Vương liên lụy quá nhiều, cho dù có tin tưởng mấy người này, cũng không thể nào tùy tiện bại lộ thân phận được.

- Vâng, tiền bối, đúng là mấy người vãn bối.

Duẫn Ưng vội vàng nói.

Mặc dù trong này tu vi của Liễu Trung Yên là cao nhất, nhưng Liễu Trung Yên không giỏi nói chuyện, bình thường, đều là Duẫn Ưng đứng ra nói chuyện.

Mấy người đứng sang một bên, trong lòng đều lo sợ bất an. Tu vi của Diệp Mặc bọn họ căn bản không nhìn rõ, rất có thể là một Đại Tiên, chẳng may vị Đại Tiên này là người của Tử Sương Tiên tông, thì những gì bọn họ vừa mới nói cũng rất không thích hợp.

Diệp Mặc gật đầu nói:

- Tôi là sư huynh của Diệp Mặc, Diệp Mặc bây giờ đang bế quan, giao phó cho tôi đến Cung Hoa Thiên thành lập một tông môn cho nó, nó cố ý nhắc đến mấy người với tôi. Hơn nữa còn đưa cho tôi hình ảnh của mấy người. Vốn dĩ tôi cũng định đến Hắc Lô trấn tìm mọi người, không ngờ lại có thể gặp được mọi người trong Cung Hoa Thiên này, tôi đỡ phải đi một chuyến…

- Hả…

Mấy người Duẫn Ưng nhất thời ngây ngẩn cả người, bọn họ đến Cung Hoa Thiên chính là vì tìm Diệp Mặc. Nhưng mấy chục năm trôi qua rồi, bọn họ cũng không có chút tin tức gì. Mấy người đều không cho rằng Diệp Mặc đi rồi, bây giờ xem ra, chắc chắn là tu vi của bọn họ quá thấp, không có cách nào tìm khắp Cung Hoa Thiên được, nên chưa tìm thấy Diệp Mặc. Không ngờ Diệp Mặc lại phái người đến tìm bọn họ.

- Vị tiền bối này, ông đúng là do Diệp đại ca phái đến đấy chứ?

Đồng Xu sợ hãi rụt rè đứng bên hỏi.

Diệp Mặc mỉm cười nói:

- Đương nhiên, Diệp Mặc nói mấy người chắc hẳn đang ở Hắc Lô trấn hoặc sẽ ở Cung Hoa Thiên, không ngờ quả nhiên là như vậy. Nó muốn thành lập một môn phái, để cho toàn bộ tu sĩ phi thăng từ Lạc Nguyệt đại lục lên có nơi tập trung. Môn phái này cũng gọi là Mặc Nguyệt tiên tông, mọi người nếu như muốn vào trong Mặc Nguyệt tiên tông, thì cùng tôi đi tìm nơi làm căn cứ môn phái. Nếu như không muốn, tôi đương nhiên cũng không miễn cưỡng.

- Tôi tin, tôi cũng muốn vào Mặc Nguyệt Tiên tông.

Duẫn Ưng là người đầu tiên nói, Diệp Mặc lúc trước cũng đã từng đề cập đến chuyện thành lập một tiên tông tên Mặc Nguyệt với anh ta, bây giờ tiền bối này đến đây, hơn nữa còn nói như vậy, thì chắc chắn là sự thật.

Huống chi, nếu như là giả, ai mà ăn no rồi rảnh việc, mờ mịt đến lập một tông môn? Hơn nữa tư cách của mấy người bọn họ cũng không đủ, trên người lại nghèo kiết xác, cũng không cần gì phải lừa bọn họ.

- Tôi cũng bằng lòng…

Ngoài hai người Diệp Mặc không biết ra, những người còn lại ai ai cũng đồng ý. Diệp Mặc rất hài lòng, hắn cảm giác chỉ có những người bạn lúc ban xơ mới là tình bạn chân thành nhất. Mấy người Duẫn Ưng không chút do dự đồng ý rồi, là vì tình bạn lúc trước mà hắn thành lập cùng bọn họ.

- Các anh cũng không phải gọi tôi là tiền bối gì đâu, cứ trực tiếp gọi tôi là Lạc sư huynh là được rồi. Sau này công pháp mà mọi người tu luyện, cũng chính là do bên tôi truyền thụ lại.

Sau này thân phận của mình mọi người cũng sẽ biết hết, Diệp Mặc cũng không muốn để thân phận của mình cao hơn chút.

Nghe thấy Diệp Mặc nói muốn truyền thụ lại công pháp mới, ngoài Duẫn Ưng ra, những người còn lại đều rất phấn chấn.

Duẫn Ưng vội vàng nói:

- Vâng, Lạc sư huynh, chỉ có điều Giang Cận sư muội bị Tử Sương Tiên tông nhắm trúng rồi, e rằng …

Diệp Mặc mỉm cười, khua tay nói:

- Mọi người nói chuyện tôi cũng nghe thấy hết rồi, Giang Cận sư muội chỉ là tiến vào vòng khảo thí thứ nhất, còn chưa tiến vào vòng khảo thí sau, cũng chưa coi là người của Tử Sương Tiên tông được.

Trong hạ thiên vực, Tử Sương Tiên tông nhiều lắm cũng chỉ là một tông môn Tiên vương mà thôi, cho dù là một tông môn tiên vương, Diệp Mặc cũng sẽ không để ý bọn họ sẽ đến cửa tìm phiền phức.

- Lạc sư huynh, Trác Dược Thâm và Tiết Mi Dư cũng luôn đi cùng một đội với chúng tôi, không biết bọn họ có thể vào Mặc Nguyệt Tiên tông được không?

Duẫn Ưng lại lần nữa chỉ hai người đứng bên mà Diệp Mặc chưa từng nhìn qua hỏi.

Diệp Mặc thấy Trác Dược Thâm và Tiết Mi Dư một người là Kim Tiên hậu kỳ, một người là Kim Tiên trung kỳ, còn Duẫn Ưng bây giờ cũng chỉ là Kim Tiên viên mãn, đây là còn do Duẫn Ưng lấy được truyền thừa của Đằng Thắng Thiên nữa, còn Đồng Xu và Giang Cận lại càng vừa mới tiến vào Kim Tiên sơ kỳ.

- Đương nhiên, môn phái chúng ta mới thành lập, còn phải tuyển nhiều đệ tử nữa, nếu như hai người đồng ý vào môn phái chúng ta, thì tôi đương nhiên hoan nghênh.

Diệp Mặc nhìn Trác Dược Thâm và Tiết Mi Dư cười nói.

- Mọi người đều gia nhập Mặc Nguyệt Tiên tông, chúng tôi cũng đồng ý vào Mặc Nguyệt Tiên tông.

Trác Dược Thâm và Tiết Mi Dư đồng thanh nói.

Diệp Mặc thầm gật đầu, bạn bè mà Duẫn Ưng kết giao coi như cũng không tệ. Nếu là người bình thường, nói không chừng còn đợi chờ, dù sao chuyện của Tử Sương Tiên tông cũng còn chưa kết thúc. Nếu biết chuyện của Tử Sương Tiên tông còn chưa kết thúc, thấy mấy người Duẫn Ưng vào Mặc Nguyệt Tiên tông, cũng lập tức gia nhập, chứng tỏ cũng có chút tình nghĩa đấy.

- Được, vậy mọi người sau này chính là người của một tông môn rồi, tôi coi như là sư huynh, quy hoạch của Mặc Nguyệt Tiên tông sơ kỳ đều do chúng ta cùng quyết định.

Diệp Mặc nói xong, trực tiếp lấy ra hơn mười kiện Tiên khí ra nói:

- Số tiên khí này mỗi người chọn ba loại, là người khai phá của Mặc Nguyệt Tiên tông, không thể không có pháp bảo tốt được.

- Tiên khí tấn công thượng phẩm? Tiên khí phi hành thượng phẩm, còn có cả Tiên khí phòng ngự thượng phẩm nữa?

Ngoài Diệp Mặc ra bảy người còn lại đều nhất thời hít một hơi lạnh, những thứ này đều là đồ của người trong đại tông môn dùng, từ lúc nào lại có thể đến lượt bọn họ? Huống chi cho dù là đưa cho bọn họ dùng, bọn họ cũng không dám dùng, những thứ này vừa lấy ra, lập tức sẽ có người muốn cướp đi.

Nhưng càng khiến cho bọn họ kinh ngạc lại chính là ở phía sau,được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y...y Diệp Mặc trực tiếp ném ra bảy nhẫn trữ vật nói:

- Những thứ trong nhẫn trữ vật này đều có đan dược tu luyện, bao gồm cả Thái Ất đan thăng cấp lên Đại Tiên, mọi người mỗi người một cái.

Nghe thấy mấy chữ Thái Ất đan này, bảy người hoàn toàn bị ngây dại, loại đan dược này cho dù là Tiên môn cao cấp ở hạ thiên vực, cũng là đệ tử nòng cốt, hoặc là những đệ tử thiên tài có cống hiến đặc biệt lớn đối với tông môn mới có được. Còn Lạc sư huynh trước mặt họ đây, không ngờ trong chốc lát lại lấy ra nhiều như vậy. Cộng thêm những pháp bảo này còn chưa bị luyện hóa, tản ra các loại tiên linh quang chóng mặt, bọn họ quả thực cũng hoa hết cả mắt rồi.

- Những thứ này cứ thu lại trước đã, sau này Mặc Nguyệt Tiên tông ta còn thành lập Tiên môn trong thượng thiên vực nữa, chút thứ này quả thực cũng không là cái gì.

Diệp Mặc thấy vậy đành nhắc nhở một câu.

Duẫn Ưng lúc này mới dẫn đầu, mọi người thu lại những pháp bảo và nhẫn trữ vật này. Lúc này lại càng trông đợi vào Lạc sư huynh của Mặc Nguyệt Tiên tông này, một Tiên nhân có thể lấy ra nhiều thứ tốt như này, làm sao có thể là một Đại Tiên bình thường được? Có lẽ Mặc Nguyệt Tiên tông sau này quả thật có thể thành lập một tông môn trong thượng thiên vực rồi.

Thấy tất cả mọi người thu lại pháp bảo, Diệp Mặc lúc này mới lên tiếng:

- Bây giờ bước đầu tiên của chúng ta là đi tìm nơi đóng quân cho tông môn, thời gian các anh ở lại Cung Hoa Thiên cũng lâu rồi, biết nơi nào sông núi dựa nhau, hơn nữa Tiên linh khí tương đối nồng đậm không?

Trác Dược Thâm sau khi thu lấy nhẫn trữ vật và ba pháp bảo lại, tim vẫn đập thình thịch, gã có một cảm giác không thật, những thứ này, cho dù gã có qua mấy nghìn năm nữa cũng chưa chắc có thể mua được, còn bây giờ không ngờ lại bất ngờ có được trong tay.

Trước kia gã gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông chỉ là vì nói chuyện cùng với mấy người Duẫn Ưng, tính nết hợp nhau, bây giờ xem ra đầu quân vào Mặc Nguyệt Tiên tông đúng là sự lựa chọn sáng suốt rồi.

Nhận được nhiều đồ tốt như này, đương nhiên là muốn nhanh chóng lập công vì tông môn, Diệp Mặc vừa hỏi đến nơi đóng quân của tông môn, thì Trác Dược Thâm lập tức đứng ra nói:

- Lạc sư huynh, tôi cũng biết một nơi, nơi đó chẳng những diện tích vô cùng rộng lớn, Tiên linh khí còn vô cùng nồng đậm, sơn thủy tương giao, cảnh sắc vô cùng đẹp.

- Là nơi nào?

Diệp Mặc trong lòng sung sướng, lập tức hỏi.

Trác Dược Thâm nhanh chóng nói:

- Chỗ đó tốt thì tốt, chỉ có điều nơi đó từng xuất hiện một con Tiên yêu thú cấp bảy. Hơn nữa trong đó đâu đâu cũng là sương mù độc quanh quẩn, cho dù là Đại La Tiên cũng không dám đơn giản mà đi vào. Tôi nghe người ta nói sương mù độc kia, có thể dùng trận pháp dẫn đi, chỉ có điều không biết là giả hay thật…

- Anh Trác, nơi mà anh nói chẳng lẽ là Thượng Lai tiên sơn sao?

Duẫn Ưng lập tức hỏi.
Bình Luận (0)
Comment