Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1918

Nếu như nói câu nói trước đó của Diệp Mặc chỉ là muốn tất cả mọi người cảm kích và muốn tiến vào nhanh một chút, thì câu nói sau cùng của Diệp Mặc quả thực là một quả bom tấn ném vào giữa đám đông. Tuy rằng trước đó Diệp Mặc cũng đã quảng cáo rồi, nhưng ở đây cũng có rất nhiều thương hội muốn thu mua Tiên linh thảo, cũng không phải chỉ có một mình Diệp Mặc, cho nên ai lại thừa thời gian đi xem từng cái biển quảng cáo chứ.

Thực tế thì ở Tiên Giới này Tiên linh thảo không phải là thứ khó kiếm được nhất, vì tuy là Tiên linh thảo cao cấp rất quý hiếm, nhưng dù sao thì cũng có thể tìm được. Đối với Tiên Giới mà nói, thì thứ khó có thể có được nhất chính là Tiên đan cao cấp.

Hiện tại Diệp Mặc nói dùng Tiên đan để đồi lấy Tiên linh thảo, thì lập tức đã khiến những tên Đại La Tiên cùng Tiên Vương phải động tâm. Một số người còn hận không thể lập tức tiến vào 'Bí cảnh' dốc sức liều mạng mà thu thập Tiên linh thảo, sau đó đi ra ngoài đổi lấy Tiên đan của Diệp Mặc.

Những tông môn và một vài thương hội xung quanh cũng chỉ có thể im lặng lắc đầu. Tuy cũng có một số thương hội cùng Đế tông dẫn theo tông sư Tiên đan bát phẩm đến, nhưng không thể nào quảng cáo một cách quang minh chính đại như Diệp Mặc được, càng không dám tuyên bố rằng có thể đổi lấy bất cứ loại Tiên đan nào từ Tiên đan cấp chúi trở xuống như Diệp Mặc. Luyện đan cũng có tỷ lệ, ai mà biết được một lò có thể luyện chế thành công được mấy viên chứ? Việc mấy lô đan dược bị hủy hết trong việc luyện đan cũng chỉ là chuyện bình thường mà thôi.

Mặc kệ mọi người nghĩ gì, nhưng hiện tại nhóm người thứ nhất đã tiến đến lối vào 'Bí cảnh'. Còn Diệp Mặc lại đưa chính xác 100 miếng ngọc bài đến tay của 100 người kia.

Theo nhóm thứ hai tiến vào, thì nhóm thứ ba liền nhao nhao tiến tới. Ngọc bài Diệp Mặc đưa ra cũng không hề gián đoạn chút nào, mỗi lần trăm người không một ai thiếu sót. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, thì đã có mấy ngàn người tiến vào.

- Diệp Mặc, vì sao đệ tử của Cửu Kiền Đế tông ta lại không được phát ngọc bài?

Trí Tông Tiên Đế thấy vài tên đệ tử của Cửu Kiền Đế tông không được Diệp Mặc phát ngọc bài, thì lập tức tức giận hỏi một câu.

Diệp Mặc dứt khoát dừng lại việc cấp phát ngọc bài, thản nhiên nói:

- Ta không dám phát ngọc bài cho Cửu Kiền Đế tông của ngươi.

Trí Tông Tiên Đế thấy Diệp Mặc nói với vẻ yếu thế, thì giọng nói càng trớ nên âm lãnh:

- Có gì không dám? Ta muốn tìm ngươi, thì đã sớm tìm ngươi rồi, sao có thể chờ tới

bây giờ. Ta không đi tìm ngươi, đã nói rằng sự kiện đó ta không thèm để ý.

Tên Trí Tông Tiên Đế này quả thật là da mặt dầy. Diệp Mặc khinh thường:

- Ngươi không để ý, nhưng mà ta để ý. Mặc Nguyệt Tiên tông ta cũng không phải là tông môn không có mặt mũi. Đệ tử của ngươi hủy trận pháp của ta, bổn Vương còn phải chủ động luyện chế ngọc bài để bợ đít ngươi chắc? Lão tử còn chưa đến mức hèn mạt như thế!

Nếu như mấy câu đầu Diệp Mặc nói còn tính là khách khí, thì những câu sau gần như đã là giẫm thẳng lên mặt Trí Tông Tiên Đế rồi.

- Được, bổn Đế liền tới thử một chút xem ngươi có phải là hèn mạt như vậy hay không?

Trí Tông Tiên Đế là một Tiên Đế đỉnh, bị một tên Tiên Vương trung kỳ chỉ thẳng vào mũi mà nói như vậy, thì đâu còn có thể chịu được nữa. Những lời này nói xong thì đã lập tức chuẩn bị lấy pháp bảo của mình ra.

Diệp Mặc liền ôm quyền nói với mọi người xung quanh:

- Tất cả mọi người đã nhìn thấy rồi chứ, không phải là ta chủ động tìm việc trì hoãn mọi người tiến vào 'Bí cảnh', mà là có người cho rằng thần thông của mình cái thế, muốn giáo huấn ta. Bất quá ta thì lại chẳng sợ cái thần thông cái thế ấy. Muốn giáo huấn ta, thì ta xin được tiếp.

- Trí Tông huynh dừng tay.

- Trí Tông Tiên Đế bớt giận.

- Trí Tông…

Diệp Mặc vẫn chưa lấy Tử đao của mình ra, nhưng thanh âm khuyên bảo Trí Tông Tiên Đế đã vang lên không dứt. Tất cả các tông chủ của các đại tông môn cùng các Tiên Đế đều nhao nhao tiến lên yêu cầu Trí Tông Tiên Đế dừng tay.

Điều này là hiển nhiên thôi. Hiện tại 'Bí cảnh' đã mở ra, như vậy thì khi Diệp Mặc và Trí Tông Tiên Đế đánh nhau, người còn lại sao có thể tiến vào được? Cho dù là có thể tiến vào, thì cũng phải chờ hai người họ đánh nhau xong đã, vậy thì lại càng mất thời gian. 'Bí cảnh' vừa mới mở ra, cho nên đương nhiên là đi vào càng sớm thì càng tốt.

Nếu như bản lãnh của Diệp Mặc không cao, và Trí Tông Tiên Đế có thể tiện tay là giết Diệp Mặc thì cũng thôi, chỉ cần đoạt lấy ngọc bài của hắn là được. Nhưng bản lãnh của Diệp Mặc lợi hại thế nào chứ? Trí Tông Tiên Đế cùng với Diệp Mặc đánh nhau thì căn bản không phải là chút thời gian có thể kết thúc được.

Trí Tông Tiên Đế thấy như vậy, thì sắc mặt lập tức trầm xuống. Y lúc này đã biết rằng một khi đánh nhau, thì căn bản là sẽ không có người nào nguyện ý đứng ra giúp cả.

Sau khi hiểu được đạo lý này, thì Trí Tông Tiên Đế lập tức hừ lạnh một tiếng:

- Vậy rốt cuộc ngươi muốn thế nào?

Một số Tiên Đế đứng ngoài lúc này đã hiểu được, lý do mà Diệp Mặc luyện chế ngọc bài có ít nhất là hai điểm đã rõ ràng. Thứ nhất chính là để cho các Đế tông phải nhận một ân tình của hắn, thứ hai chính là giáo huấn Cửu Kiền Đế tông. Còn có mục đích nào khác nữa không, thì hiện tại còn chưa rõ ràng.

Ta muốn thế nào? Là ai động vào trận pháp của ta, thì đưa y tới đây.

Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng rồi nói, sau đó lại nói với Vô Ảnh:

- Vô Ảnh, chuẩn bị ăn điểm tâm.

Vô Ảnh đã sớm vội vã chạy tới, khóe miệng chầy đầy nước miếng nhìn chằm chằm vào Sắc Hà Tiên Vương của Cửu Kiền Đế tông.

Động tác này của Vô Ảnh thì đừng nói là Sắc Hà Tiên Vương phải tức giận đến phát run, mà ngay cả Trí Tông Tiên Đế cũng tức giận vô cùng.Bạn đang đọc truyện lấy tại TruyenGG.c om

Trong lòng Thông Chấn Tiên Đế của Nguyệt Thành Đế tông lúc này thầm cảm thán rằng Diệp Mặc quả nhiên là người không đắc tội được. Lúc này mới qua bâu lâu, nhưng sự báo thù đã lập tức được bắt đầu rồi. Trước đó hắn nói rằng cho dù là không đi nhận tội, hắn cũng không so đo, nhưng quả nhiên là không thể nào tin tưởng được.

Tất cả mọi người đều giật mình. Khó trách vì sao mà Diệp Mặc không đi tìm Cửu Kiền Đế tông, hóa ra mỗi thời khắc hắn đều muốn trả thù đấy. Diệp Mặc đúng là muốn biểu hiện ra ngoài cho tất cả đều thấy rằng không ai có thể đắc tội với hắn được. Nếu như lúc này hắn nhịn, thì tuyệt đối là sẽ có lúc khác, có lần thứ nhất, thì sẽ có lần thứ n. Tại Tiên Giới, thì loại chuyện này tuyệt đối là không thể nào nhẫn nhịn được. Lúc trước hắn không tiêu diệt Tiên Khuyết Thương Hội, thì Mặc Nguyệt Tiên tông của hắn sẽ có chỗ đứng ở đây sao?

- Nằm mơ...

Trí Tông Tiên Đế quát lạnh một tiếng, không thèm để ý tới lời khuyên can của những người khác nữa. Một thanh trường cung màu vàng lập tức hiện ra ở trong tay y. Sau một khắc, thì một mũi 'Cốt tiễn*' màu vàng cũng hiện ra bên tay kia của y.

(*Mũi tên làm bằng xương)

Cung còn chưa kéo ra, thì khí tức đáng sợ tê thiên liệt địa đã bắt đầu nổi lên. Giờ khắc này Diệp Mặc cũng cảm giác được một loại nguy hiểm cực độ đang vây quanh mình. Mỗi tấc trên da thịt hắn cũng cảm giác được sự lạnh lẽo, từng cảm giác khó chịu bực bội liên tiếp sinh ra trong lòng hắn. Gần như tùy thời là hắn có thể biến thành vong hồn dưới mũi 'Cốt tiễn' màu vàng kia.

- Vô Ảnh, đưa Bắc Vi đi xa một chút.

Sau khi nói xong thì Diệp Mặc cũng lập tức lấy ra Từ đao của mình. 'Bát cực già đỉnh' cũng xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn.

'Bát cực già đỉnh' của hắn sau khi bị hư hao, hắn đã tu bố nó lại trở thành một Tiên khí cực phẩm. Thực ra vẫn chưa hoàn toàn tu bổ được, nhưng dưới loại cung tiễn đáng sợ kia, thì hắn không dám có nửa phần sơ ý nào.

- Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung...

Vài tên Tiên Đế kinh hãi kêu lên, hiển nhiên là họ đã biết được đại danh của cây cung kia.

- Đúng thế, chính là Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung.

Trí Tông hừ lạnh một tiếng, sau đó đưa mũi 'Cốt tiễn' màu vàng kia lên dây cung, đồng thời đại cung màu vàng trong tay cũng được kéo ra.

Giờ khắc này không gian trong vòng ngàn dặm xung quanh đã hoàn toàn bị cây đại cung kia khiến cho hỗn loạn, dường như Trí Tông Tiên Đế kéo ra không phải là đại cung, mà chính là cả bầu trời xanh vậy, muốn đem toàn bộ sát cơ trong không gian này tụ tập lại bắn ra trong một phát này.

Không gian xung quanh lập tức trở nên âm trầm, thậm chí ngay cả ánh nắng trong sáng của bầu trời cũng bị loại sát khí kia kéo mây đen tới ngăn trở lại. Người xem xung quanh đã sớm lùi ra thật xa. Bọn họ căn bản cũng không dám dùng thần thức để xem, vì biết rằng khi đối mặt với loại uy thế của cây cung này, thì chỉ sợ là sẽ lành ít dữ nhiều.

Diệp Mặc cho dù là có bản lãnh thông thiên, thì không chết cũng sẽ phải trọng thương. Mà một khi trọng thương trước mặt một tên Tiên Đế đỉnh phong, thì đâu còn lý do gì để giữ lại cái mạng nữa?

Sắc mặt Diệp Mặc vô cùng nghiêm túc. Không gian xung quanh hắn lúc này đã hoàn toàn bị cây đại cung màu vàng kia trói buộc lại, thậm chí là bao phủ toàn thân hắn. Nếu như không phải là hắn có 'Thần thức vực', cùng với Lĩnh vực Tiên Tôn cực kỳ cường hãn, thì lúc này hắn ngay cả động một cái thôi cũng không thể được.

Lúc này trong lòng Diệp Mặc vô cùng rõ ràng. Hắn không có cách nào để tránh thoát một mũi tên này. Điều hắn muốn bây giờ chính là lợi dụng sau khi đối phương bắn ra một tên này, thì hắn sẽ liều mạng chịu thương tích, nhưng cũng sẽ để cho Trí Tông Tiên Đế phải nuốt trở về. Dù là phải xuất ra cả Hạo Thiên cổ, thì hắn cũng sẽ không tiếc.

Hạo Thiên cổ là đồ vật của Hạo Thiên Đại Đế, cho nên không phải là trường hợp vạn bất đắc dĩ, thì hắn sẽ không lấy ra sử dụng.

- Trí Tông huynh, không thể bắn ra một mũi tên này. Nơi này là lối vào 'Bí cảnh', một khi huynh bắn mũi tên này ra, thì không gian nơi này thậm chí sẽ bị sập xuống, 'Bí cảnh' cũng sẽ biến mất theo đó.

Lúc này có một tên Tiên Đế ở bên lo lắng mà khuyên bảo.

- Đúng thế, Trí Tông huynh. Sau khi Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung bắn ra, thì ở đây sẽ có bao nhiêu đệ tử tu vi Tiên Vương trở xuống phải chết đây?

Đối diện với mấy lời khuyên bảo của các Tiên Đế kia, thì Trí Tông cũng không có chút cảm giác nào, hoặc có thể nói rằng y căn bản là không nghe thấy. Cho tới nay vẫn luôn luôn cường thế, tại Tiên Giới là một tồn tại nhất ngôn cửu đỉnh. Cho dù là mấy tên Đại Đế cũng phải để mặt mũi cho y. Chính vì sự kiêu ngạo này, cho nên y mới khinh thường việc phải đi xin lỗi một tên Tiên Vương như Diệp Mặc.

Y cho rằng y không đi gây sự với Diệp Mặc, đã là cho Diệp Mặc mặt mũi cực lớn rồi. Nhưng không ngờ Diệp Mặc lại không thừa nhận sự rộng lượng của y, hơn nữa còn dám trước mặt mà mỉa mai, thì y sao có thể nhịn được nữa?

Với y mà nói, thì đây quả thực là chà đạp vào tôn nghiêm của y rồi. Chà đạp thẳng vào tôn nghiêm của một Tiên Đế cao cấp, cho nên nếu như tùy tiện mà bỏ qua chuyện này, thì sau này y còn lập uy thế nào được nữa?

Vị Phong Tiên Đế không hề đứng ra khuyên bảo. Y quyết định rằng ngay khi Trí Tông Tiên Đế bắn trúng Diệp Mặc, thì y sẽ lập tức ra tay với Diệp Mặc. Y tuyệt đối sẽ không để Diệp Mặc cho Trí Tông Tiên Đế xử lý. Bí mật trên người Diệp Mặc nhất định là rất nhiều, cho nên Vị Phong y sao có thể buông tha được? Vốn là y định sau này chậm rãi mà chế trụ Diệp Mặc, nhưng hiện tại đã có Trí Tông Tiên Đế làm chim đầu đàn, vậy thì y cũng chỉ có thể làm một tên ngư ông vậy.

Thấy rằng đã không có cách nào khuyên bảo Trí Tông Tiên Đế nữa, thì những Tiên Đế còn lại lập tức lùi ra phía sau. Những Đại La Tiên cùng Tiên Vương thì đã sớm tránh đi thật xa rồi, không một ai dám đối mặt với khí thế của một mũi tên kia cả.

Vô Ảnh càng nhanh chóng đưa Bắc Vi đến một chỗ thật xa, sau đó lại đem Bắc Vi giao cho Mịch Vân Thánh Nữ của Phiêu Miễu Tiên Trì rồi quay trở lại. Sự lợi hại của Trí Tông nó cũng đã cảm thụ được. Cũng không phải là do tên Trí Tông Tiên Đế kia lợi hại thế nào, mà là do cái cây cung kia của y quá mức đáng sợ.

Diệp Mặc nhìn chằm chằm vào mũi tên màu vàng kia của Trí Tông Tiên Đế, 'Thần thức vực' cùng Lĩnh vực cũng không tùy ý khuếch tán ra mà chỉ tạo thành một đường thẳng tắp, chậm rãi vươn dài ra. Lúc này thì hắn chẳng thể làm được gì, chỉ có thể lấy tĩnh mà chế động.

Đối phương đã kéo Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung ra, nhưng hiện tại vẫn đang tụ tập sát cơ, chưa bắn mũi tên kia ra, và cũng là đang cố gắng tìm sơ hở, chờ thời cơ. Một khi tinh thần của y có một chút nào đó phân tâm, thì mũi 'Cốt tiễn' như ngọn châm của một con ong vàng kịch độc sẽ trực tiếp xuyên thấu tới.

Dưới sự tụ tập sát cơ khủng bố, một mảnh không gian vốn bừng bừng sinh cơ lập tức trở thành một vùng tử địa. Bốn phía không hề còn chút sự sống nào. Mảnh không gian tử địa này cùng với sát cơ xung quanh hình thành sát thế, điên cùông tụ lại.

Lúc này đầu óc Diệp Mặc ngược lại trờ nên cực kỳ kỳ ảo, trong mắt của hắn không còn tồn tại bất cứ thứ gì khác. Tất cả mọi vật xung quanh cùng với sự sống hay cái chết, đều không có bất cứ quan hệ nào với hắn cả. Trong mắt hắn lúc này, chỉ còn có mũi 'Cốt tiễn' kia, một mũi 'Cốt tiễn' màu vàng.
Bình Luận (0)
Comment