Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 59

Nhìn số hiển thị trên màn hình, là Tả Thủ gọi tới, Thường Nhạc áy náy cười với Vũ Thì Tình, xoay người ấn nút nhận điện thoại.

-Thiếu gia…

Giọng nói của Tả Thủ vẫn có vẻ rất tỉnh táo như trước, nhưng trong sự bình tĩnh lại lại mơ hồ lộ ra chút âu lo.

Thường Nhạc cắt đứt sự khách sáo của gã, nói:

-Nói ngắn gọn, chuyện gì? nguồn truyenggg.com

-Hành động vốn quyết định vào đêm nay có chút rắc rối, có một đám "khách" đột nhiên đến hỏi thăm…

Tả Thủ nói.

-Rất khó giải quyết?

Thường Nhạc nhíu nhíu mày.

-Quả thực rất cứng, bên phía bọn chúng có mấy quái nhân.

-Quái nhân?

Khóe miệng Thường Nhạc uốn lượn thành một độ cong.

-Vâng, loại rất kỳ lạ, đoán chừng lão Hổ ngốc cũng không chắc có thể xử lý.

Quái nhân mà Huyết Hổ cũng không thể thu phục, Thường Nhạc cười, người dị năng?

Vũ Thì Tình cách đó vài bước tin đập mạnh một cái, Thường Nhạc mặc dù đang cười nhưng trên khuôn mặt tà mị kia lại vô ý mà toát ra mùi máu tanh, cả người dường như bị bao vây trong một đám sương mù âm u lạnh lẽo.

Vũ Thì Tình nghĩ mà thấy hơi sợ, người này thật sự là tà ác như ma quỷ, vừa rồi mình còn dám hai khóc ba làm loạn đòi thắt cổ trước mặt hắn, thật sự là quá mạo hiểm rồi. Nghĩ đến đây, Vũ Thì Tình cảm giác lòng bàn tay mình toát mồ hôi lạnh, bộ ngực mê người không ngừng phập phồng.

Thường Nhạc thật ra không để ý những chuyện này, trong đôi mắt thâm thúy hiện lên chút ánh sáng cơ trí, dường như quyết định gì, trầm ngâm nói:

-Không cần lo lắng, làm như kế hoạch, trước 11 giờ tối tôi sẽ đi tìm anh, anh gọi Huyết Hổ về trước…

-Được!

Tả Thủ ở bên kia rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cúp điện thoại, Thường Nhạc lại bấm một dãy số khác:

-Cho tôi một vé máy bay đến Thành phố C, chín giờ đêm nay cất cánh.

Thời gian Thường Nhạc tính toán vô cùng chính xác, máy bay từ Thành phố J đến Thành phố C, bình thường bay hết 1 giờ 45 phút.

Vũ Thì Tình nghe được câu nói này thì thần sắc càng ngày càng ảm đảm, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ tuyệt vọng không che dấu được, ảm đạm cúi đầu.

Cô tuy không rõ Thường Nhạc vì sao đột nhiên phải bay về Thành phố C, nhưng cô biết, hôm nay Thường Nhạc có lẽ sẽ không mời cô ăn cơm nữa rồi. Lúc này Vũ Thì Tình đột nhiên kinh ngạc phát hiện mình có chút mâu thuẫn, chính mình không ngờ lại không có ý trách Thường Nhạc, chỉ có điều nội tâm rất mất mát, cảm giác mình giống như một người phụ nữ yên lặng kính dâng sau người đàn ông thành công.

Lúc này Thường Nhạc đột nhiên đi tới, rất có phong độ thân sĩ mà nâng cánh tay phải lên, làm cho bên phải giống như một hình tam giác cố định, sau đó nhã nhặn nói với Vũ Thì Tình:

-Mời.

Ý đồ này đã rất rõ ràng rồi, để Vũ Thì Tình như một thục nữ mà khoác tay hắn. Nhưng Vũ Thì Tình lại giật mình đứng ngay tại chỗ, dùng ánh mắt có chút u oán khó hiểu nhìn Thường Nhạc, si ngốc không nói ra lời.

Thường Nhạc mỉm cười hỏi:

-Trên mặt tôi có gì sao? Em nhìn tôi như vậy khiến tôi rất thẹn thùng.

Vũ Thì Tình không hề nhận thấy Thường Nhạc có ý thẹn thùng, trên mặt lại giống như may đen giữa trời quang, có chút không tiếp nhận được sự thật trước mắt, nhưng cũng không che dấu được niềm vui bất ngờ trên mặt,

-Anh… anh không phải là về Thành phố C sao?

-Về Thành phố C cũng phải mời em ăn cơm xong rồi nói, em cảm thấy tôi là người nói không giữ lời sao? Bây giờ còn chưa đến 6 giờ, vẫn sớm…

Vũ Thì Tình bây giờ chỉ có thể cố nén không để cho tim hoa của cô nở ra, trong thân thể có thứ gì đó bị Thường Nhạc chiếm đoạt chặt chẽ. Trên mặt hiện ra chút đỏ ửng, Vũ Thì Tình cúi đầu, cũng không dám khoác tay Thường Nhạc.

Thường Nhạc vô cùng thất vọng thở dài một tiếng khiến Vũ Thì Tình có chút áy náy, nhưng cô còn chưa kịp áy náy xong, Thường Nhạc đã vô cùng phối hợp ôm eo cô đi về phía chiếc Lamborghini Murcielago V12.

Trong khoảnh khắc xe khởi động, Thường Nhạc đột nhiên quay đầu nhìn Vũ Thì Tình, khuôn mặt giống như đứa trẻ chân thành nói:

-Em là người con gái đầu tiên ngồi trên chiếc xe này của tôi.

Thường Nhạc đương nhiên hiểu được việc dùng lời nói đơn giản để đả động trái tim con gái như nào. Đồng thời, Thường Nhạc cũng vô cùng hàm súc cho thấy mình là "người hiền hậu". Đúng vậy, Vũ Thì Tình là cô gái đầu tiên ngồi lên chiếc xe này của hắn, nhưng những chiếc xe khác đều là để những cô gái khác ngồi…

Quả nhiên, mặt Vũ Thì Tình đỏ như quả hồng, ngại ngùng cúi đầu, hoàn toàn không có thái độ điềm tĩnh tự nhiên, có lối suy nghĩ nhanh nhẹn nhanh mồm nhanh miệng của một MC, hai tay không ngừng bám lấy đai an toàn, lại không thể nào che dấu được vẻ thản nhiên ngọt ngào trên mặt.

Cô thậm chí suy nghĩ, cho dù những lời này là Thường Nhạc lừa cô, cô cũng cam tâm tình nguyệt bị lừa. "Con gái lâm vào tình yêu có chỉ số thông minh gần như bằng không" – nhân huynh nói ra lời này quả thật là người tốt.

Chiếc Lamborghini đen vô cùng phong cách đi xuyên qua các con đường phồn hoa của Thành phố J, dọc đường đi đều kéo theo vô số ánh mắt hâm mộ, vô số đàn ông nghĩ xem mình cần phấn đấu bao nhiêu năm mới có thể mua được chiếc xe như vậy, vô số phụ nữ thì lâm vào trạng thái si mê, mơ hồ mãi đến sau khi nhìn thấy Vũ Thì Tình phong tư trác tuyệt ở trong xe, các cô bắt đầu suy nghĩ xem mình có cần phải đi phẫu thuật thầm mỹ thành bộ dáng nào mới có thể gả được cho người đàn ông có chiếc xe siêu cấp như này…

Khi chiếc xe tao nhã dừng ở vạch đèn giao thông, những chiếc xe xung quanh lập tức trở nên ảm đạm không ánh sáng, trở thành chiếc lá tôn lên đóa hoa hồng này.

Chiếc Alto nhỏ ở bên phải xe của Thường Nhạc ngứa mắt, chủ xe Alto lập tức cảm thấy vô cùng tự ti, tuy rằng trên mông xe của gã viết "đừng đụng tao, tao là em họ Audi", nhưng cho dù "anh họ" của Audi đến đây, thì đứng trước mặt con quái vật Lamborghini Murcielago V12 cũng phải cảm thấy tự ti, trừ phi là ba chiếc mô hình xe thể thao Audi concept hạn chế sản xuất năm nay đến đây.

Đúng lúc này, chiếc Ferrari đỏ bên trái mở mui xe ra, như có ý định muốn đánh tan một chút dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của Thường Nhạc, không ngờ lại không nhìn đèn đỏ mà lao vụt qua chiếc Lamborghini màu đen, để lại một đường sáng màu đỏ trong không khí.

Mọi người chỉ nhìn thấy chiếc mắt điện tử ở gần đó chợt lóe lên, kinh ngạc không thôi, công nhiên sai quy định giao thông như vậy vẫn là rất ít gặp. Càng khiến người kinh ngạc chính là, chủ của chiếc Ferrari đỏ kia là một người con gái, trong giây phút chiếc xe tuyệt trần mà vượt qua, tóc dài mê người bắt đầu bay múa.

Thường Nhạc lại không hề có ý định lập tức đuổi theo chiếc xe kia, vô cùng lưu manh huýt sáo, còn rất thưởng thức nhìn qua chiếc Ferrari màu đỏ biến mất trong tầm mắt mọi người. Trong tình huống không nhìn thấy chính diện của chủ chiếc xe đó, Thường Nhạc không thể có hứng thú với em gái kia, mọi người đều biết, hiện tại có rất nhiều cô gái đều là "lưng quá nửa".

Thứ đáng để Thường Nhạc thưởng thức thật ra chính là chiếc xe kia, hắn liếc mắt nhìn thấy, đó là style mới của Ferrari 599GTBFioranoII, style mới của Ferrari này tuyệt đối là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, công suất lên tới 620 mã lực, nhiều hơn những chiếc Ferrari khác 200 mãn lực, hơn 40 mã lực so với chiếc Lamborghini 580 mã lực này của Thường Nhạc, có thể nói chính là một "siêu xe"!

Nhìn về xe thể thao trên toàn cầu, có thể có mã lực vượt qua chiếc xe siêu việt này cũng chỉ có "đệ nhất xe đua" Bugatti Veyron.

599GTBFiorano sản xuất năm 2007 có tạo hình kỳ thật khá xấu, thuộc loại siêu xe cao tốc, đời thứ II hiện này thoạt nhìn càng thêm dáng thuôn còn có mỹ cảm, nhưng trong mắt Thường Nhạc, chiếc xe phong cách như vậy rơi vào tay phụ nữ hơn phân nửa là bị chà đạp, trước mắt còn không có vài phụ nữ lái xe có thể phát huy toàn bộ tiềm năng của chiếc siêu xe thể thao này.

Bộ dáng huýt gió kia của Thường Nhạc lại khiến Vũ Thì Tinh luôn có vẻ căng thẳng nở nụ cười, trong mắt cô nhìn thấy Thường Nhạc không có vẻ phản nghịch giống những thiếu niên ở tuổi này, hơn nữa là một loại bất cần đời, hoặc là nói là một loại tự giễu không giải thích được.

Khi Vũ Thì Tình vẫn chưa hồi lại tinh thần, Thường Nhạc đã dẫm mạnh chân ga trong nháy mắt đèn xanh lóe lên. Lúc này Vũ Thì Tình cảm nhận được rõ ràng là tốc độ xe nhanh hơn, Thường Nhạc giống như đang đua với ai đó! Trên phố xá sầm uất, bất kể xe thể thao nhanh như nào cũng chỉ có thể là hổ giấy, cho dù người hoành tráng đến mức không nhìn đèn giao thông thì cũng không có cách để bỏ qua dòng xe cộ và người đi đường không ngừng xuất hiện, cho nên rất khó lái xe với tốc độ nhanh.

Nhưng giờ phút này, Vũ Thì Tình cảm thấy mình bay lên, Thường Nhạc cũng không phải là lái với tốc độ nhanh như bão tố, hiện giờ hắn đang thể hiện kỹ thuật né tránh linh hoạt, không ngừng lượn lách trong dòng người không ngừng qua lại, giống như các nhân vật chính hoành tráng trong phim "Taxi" của Pháp, không ngừng đi đường tắt, không ngừng vượt qua, rất nhanh chóng để lại tất cả ở phía sau, ngay cả cảnh sát giao thông cũng không thể làm gì.

Mà khuôn mặt Thường Nhạc lại rất bình tĩnh, thậm chí có chút nghiêm túc, giống như đang thể nghiệm vô số khoái cảm thoáng qua trong tốc độ nhanh như chớp này.

Khi trước mặt xuất hiện một khuôn hình màu đỏ, Vũ Thì Tình cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của Thường Nhạc. Trong lòng dâng lên cảm giác tự hào, lại mơ hồ có chút mất mát, càng nhiều hơn là cảm thấy lẫn lộn. Cô không thể giải thích được vì sao Thường Nhạc lại đoán chắc chiếc Ferrari đỏ sẽ đi đường này?

Khóe miệng Thường Nhạc hiện lên nụ cười sâu xa mơ hồ, trong tiếng tua bin điên cuồng nổ vang, Murcielago đen gần như không hề trì hoãn mà vượt qua chiếc Ferrari 599GTBFioranoII đỏ kia…

Trong nháy mắt hai xe song song, chủ nhân Ferrari đỏ không kìm nổi cảm giác vừa sợ vừa giận mà nghiêng đầu nhìn chiếc Murcielago bên trái, lại vừa đúng lúc đón nhận ánh mắt của Thường Nhạc và Vũ Thì Tình… Trong khoảng thời gian ngắn, trái tim của ba người đều chấn động mạnh!

Bình Luận (0)
Comment