Thiếu Gia Thì Sao???... Tôi Sợ Cậu Chắc...

Chương 8

Bốn đứa vừa bước vào lớp thì thấy một cảnh vô cùng đẹp mắt...-"Này mấy cậu làm quái gì vậy, Hân mày bị làm sao vậy"

Anh cuống cuồng chạy lại chỗ nó. Nó mặt ủ mày nheo...

-"Phiền chết đi được, cứu tao với, tao kiệt sức rồi"

-"Cậu, cậu,cậu và cậu, cả cậu nữa, biến dùm tôi đi, không thấy bạn tôi đang mệt à"

Anh nổi nóng lao vào lôi từng tên con trai ra, giận dữ quát.

Còn ba đứa kia thì nhào lại chỗ nó, đứa xem tay, đứa xem chân, đứa xem mặt.@@

-" Hân mày có sao không, tay mày bị thương rồi này, còn có vết bầm nữa này...pla pla..."

Tụi nó hết xem chỗ này đến xem chỗ khác, làm cả lớp nhìn tụi nó không chớp mắt.

-" Mấy cái người này đúng là kì lạ mà,hồi nảy là nhỏ Hân gì gì đó xồng xộc chạy vào,không nói không rằng ngồi một cục đó, giờ đến nguyên đám này chạy vào la ó um sùm, chỉ được cái cậu đẹp trai kia"

Girl

-" Ai nói ,tui thấy mấy bạn đó dễ thương mà, bạn nào cũng đáng yêu, nhất là bạn Hân đó, rất là đáng yêu nha"

Boy

-" Thui đi ông, thấy người ta xinh là tươm tướp tươm tướp"

Girl

-" Xế không phải mấy bà cũng ghiền cái ông kia sao"

Boy

-"Trai đẹp thì ghiền thôi, chứ như mấy ông ai thèm"

Girl

-"Bộ bà bị đui à, ông kia sao đẹp bằng tui được"

Boy

-"Thôi đi cha, đừng có tự sướng nữa, Thiên Phúc thì còn được chứ nói ông, xì, sao không về soi gương lại đi"

Girl

-"Gương kia ngự ở trên tường,

Trên đời này có ai đẹp được dường như ta"

Boy tự sướng.

-"Xưa kia mày đã xấu rồi

Bây giờ mày lại ngày càng xấu hơn"

Girl bĩu môi.

-"...."

-"...."

@$£¥§&%*#

-"RẦM"

-"...."

Cả lớp giật mình đổ dồn ánh mắt về phía cửa, một chàng trai cực kì dễ thương, ánh sáng lấp lánh chíu rọi qua khe cửa,cậu lúc này thật đẹp, đẹp như một thiên thần, chỉ là mặt 'thiên thần' lúc này đang 'đen thui'...@@

Lườm lườm...

-"MẤY YOU PLEASE IM DÙM CÁI ĐI,NHỨT CÁI ĐẦU"

-"..."

Tất cả những người đang tám chuyện lập tức im bặt, sợ hãi, chỉ có năm con người đang há hốc mồm kinh ngạc, không biết cái người kia là ai mà có uy quyền đến vậy, giọng nói chứa đầy sự ' uy hiếp' kia lại vang lên:

-"Làm gì mà loạn cả lên vậy, không thể chịu nổi mà"

Thiên Phúc bực dọc quát tháo.Nhỏ Thảo lớp phó giờ mới lên tiếng:

-"Thôi, các bạn ổn định chỗ ngồi đi không Phúc lại nổi nóng nữa á, còn vị đại lớp trưởng Thiên Phúc đây cũng về chỗ ngồi đi, đừng có nổi nóng nữa."

Thảo vừa nói vừa đẩy Phúc về phía Hân.

-" Chào bạn mới"

Phúc lên tiếng chào.

Hân đang nói chuyện với cả bọn nên không để ý.

-"Này Hân lời bà nói là thật chứ, ha ha, vui nhỉ một người mà đụng nhau tới hai lần trong một buổi sáng, hèn chi bà nổi khùng với ông Minh Trí, buồn cười thật, thế là' giận cá chém thớt' đó cô hai, dù sao thì người ta cũng chỉ muốn chào đón tụi mình thôi mà"

-" Kệ đi, coi như ổng xui xẻo, ai biểu tui đang bực mà cứ thích làm tui nổi điên lên chi, ráng chịu"

-"...."

Phúc bị bơ, đen mặt, tiến lại bàn Hân đang ngồi, ném cái cặp lên bàn ngồi xuống bên cạnh Hân và gục mặt xuống bàn.

Hân nhìn Thảo, nhìn cả bọn rồi nhìn Phúc như sinh vật lạ.

-" Này, sao cậu lại ngồi đây?"

Phúc không trả lời.

Hân lay lay vai cậu.

-" Này cậu..."

Hân chưa nói hết câu bị Phúc chen ngang.

-" Bàn này của tôi, cho you ngồi là may rồi , ở đó mà đuổi"

-" Ừ thì tại tui quen ngồi bàn này rồi, trước giờ vẫn vậy, không phải you thì cũng là người khác ngồi bàn này thôi, có gì đâu quan trọng"

-"..."

-" Mà sao nói chuyện không ngẩn đầu lên, kì cục"

-"Thích"

-"Ờ, thích bất lịch sự"

-" You please im lặng dùm tui đi, phiền"

-"...."

-" Cô vào kìa, mọi người về chỗ đi"

-"CẢ LỚP, NGHIÊm"

Phúc đứng dậy hô lớn...

Xong chap 8

Xl m.n có lẽ au sẽ ra chap hơi muộn một tí, mọi người đừng bơ truyện của au nha, iu m.n nhìu^^

Thân gửi...
Bình Luận (0)
Comment