Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 1036

Chương 1036: Thử nghiệm giúp cô

Nhan Huệ Phương lúng túng nhìn Tân Sơ Hạ.

Ban đầu khi cô ta hỏi ở trong thang máy, cho rằng nếu không phải là bạn gái, vậy thì sẽ là một người phụ nữ lớn tuổi hơn.

Đầu là do cô ta tự nghĩ ra.

“Cảm ơn cô đã mua quần áo giúp tôi” Tân Sơ Hạ hướng về phía Nhan Huệ Phương xin lỗi.

Nhan Huệ Phương mỉm cười: “Không cần cảm ơn đâu, đây là công việc của tôi, vậy tôi tan làm về nhà trước” “Được” Tân Sơ Hạ gật gật đầu.

Nhan Huệ Phương xoay người rời đi, Tân Sơ Hạ nhìn thấy cô ta đi giày co gót, dáng vẻ tập tễnh, lại gọi cô ta lại.

“Thư ký Nhan, cô chờ một chút!” Nghe có người gọi mình, Nhan Huệ Phương dừng chân, nhìn về phía có tiếng gọi.

“Tôi có thứ này cho cô, cô chờ tôi một chút” Tân Sơ Hạ lập tức trở về phòng làm việc của tổng giám đốc, lấy từ trong túi xách ra một tuýp thuốc mỡ, mấy miếng như cao dán và lót bảo hộ, chạy đến trước mặt Nhan Huệ Phương.

“Đây, cái này cho cô” Tân Sơ Hạ mỉm cười đưa đồ vật trong tay cho cô ta.

Nhan Huệ Phương có chút ngạc nhiên nhận thuốc mỡ và cao dán từ tay Tân Sơ Hạ, hỏi: “Đây là cái gì?” “Thuốc mỡ cô có thể bôi ở mắt cá chân để khi cọ xát sẽ đỡ bị sưng, sau đó dán lót bảo hộ ở gót chân khi đi sẽ đỡ đau. Như vậy, sau này khi cô đi giày cao gót, đi nhiều nơi, mắt cá chân cũng sẽ không bị cọ xát” Tân Sơ Hạ kiên trì nói cách sử dụng cho Nhan Huệ Phương.

Nhan Huệ Phương vui mừng gật đầu với Tân Sơ Hạ: “Cảm ơn cô” “Bây giờ cô có thể thử một chút xem, hiệu quả rất tốt đấy” Tân Sơ Hạ nói tiếp.

Nhan Huệ Phương gật đầu.

Sau đó Tân Sơ Hạ đỡ Nhan Huệ Phương đến ngồi trên hàng ghế nghỉ ở lối đi, ngồi xổm người xuống rồi tự mình thoa thuốc cho Nhan Huệ Phương.

Nhan Huệ Phương ngượng ngùng, vội vã đưa tay nói: “Để tôi tự làm!”

“Xong rồi đây!” Sau khi Tân Sơ Hạ dán cao dán và tấm bảo hộ giày cao gót cho Nhan Huệ Phương, đứng lên đến cười nói.

Nhan Huệ Phương đi giày cao gót vào, đứng lên đến đi mấy bước, lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Thật sự không đau nữa rồi! Thần kỳ quá!

Thuốc và lót bảo hộ này cô mua ở đâu vậy?” “Đây là sản phẩm do phòng làm việc của tôi nghiên cứu ra đấy, chỉ có điều vẫn chưa thể đưa ra thị trường. Nhưng tôi đã dùng qua rồi, rất an toàn” Tân Sơ Hạ mỉm cười nói.

Nhan Huệ Phương bất ngờ nhìn Tân Sơ Hạ: “Cô còn có thể làm mỹ phẩm dưỡng da sao?” “Đúng vậy! Tôi đã làm hộp mỹ phẩm dưỡng da này đấy” Tân Sơ Hạ gật đầu nói.

Nhan Huệ Phương lập tức kéo ống tay áo của mình lên, đưa tay ra để lộ một vết bỏng trên tay, cho Tân Sơ Hạ xem.

“Đây là khi tôi còn bé không cẩn thận bị bỏng cho đến tận bây giờ cũng vẫn còn dấu vết, đi tới bệnh viện thẩm mỹ, muốn cấy da chữa trị, nhưng tôi sợ đau lên không làm nữa. Cô có cách nào không?” Nhan Huệ Phương thở dài hỏi.

Tân Sơ Hạ giúp Nhan Huệ Phương xem qua một chút, chẹp miệng nói: “Tôi có thể giúp cô chữa trị, nhưng phải phối hợp với laser trị liệu, những thứ này cần có giấy phép chính quy mới có thể có thể làm được.

Cá nhân tôi thì không có cách nào giúp cô được cả” Dù sao nơi cô làm việc cũng chỉ là một phòng làm việc nhỏ bé, làm một ít thuốc mỡ không có tác dụng phụ thì có thể, chứ nếu như muốn chữa bệnh, cô không dám đảm bảo có thể làm được”

“Vậy được rồi! Cảm ơn cô nhé!” Nhan Huệ Phương cảm ơn Tân Sơ Hạ, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, lập tức đề nghị : “Tôi, mối quan hệ giữa cô và tổng giám đốc Phó cũng không tệ, cô có thể nhờ tổng giám đốc Phó giúp cô liên hệ với các doanh nghiệp, để nghiên cứu chế tạo sản phẩm của cô làm thành hàng hiệu”

“Anh ấy đang giúp tôi rồi, nhưng mà không phải loại thuốc mỡ này, mà là một loại mỹ phẩm dưỡng da khác” Tân Sơ Hạ mỉm cười trả lời.

Đôi mắt Nhan Huệ Phương sáng lên, nói tiếp: “Nếu như có thể, tôi nghĩ mình có thể thử trước” “Cô muốn thử nghiệm sản phẩm của tôi sao?” Tân Sơ Hạ có chút khó tin nhìn Nhan Huệ Phương.

Nhan Huệ Phương giơ tuýp thuốc mỡ cô ta vừa đưa trong tay lên, hiểu ý cười nói: “Chỉ với cái này, tôi tin cô” “Vậy tới lúc đó, tôi sẽ bảo người của tôi liên hệ với cô!” Tân Sơ Hạ vô cùng vui vẻ nói.

Nhan Huệ Phương mỉm cười gật đầu, sau khi nói tạm biệt Tân Sơ Hạ thì rời đi.

Sau đó, Tân Sơ Hạ trở lại phòng làm việc của tổng giám đốc tiếp tục công việc.

Không biết đã bao lâu trôi qua, chiếc điện thoại cô đặt trên bàn đột nhiên rung lên, cắt ngang công việc phiên dịch của cô.

Thấy điện thoại hiện tên Phó Diệc Phàm, cô không khỏi có chút ngạc nhiên.

”A lô, Phó Diệc Phàm, anh tìm tôi có việc gì sao?” “Ừm, có. Bây giờ cô ra cửa lớn ngay đi, tôi chờ cô ở trong xe” Giọng nói của Phó Diệc Phàm không nóng không lạnh, anh đáp.

Tân Sơ Hạ không khỏi tò mò: “Sao anh không nói trước xem, có chuyện gì vậy?”

Bình Luận (0)
Comment