Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 71

Đúng như dự đoán, tối nay Lý Tư San lấy việc giúp người làm niêm vui, cả đoạn đường sử dụng kỹ thuật lái xe như thần, đến cả xe cảnh sát cũng phải hộ tống cho cô ta, hành động đưa phụ nữ mang thai sắp sinh vào bệnh viện đã được lên trang đầu của báo chí.

Rộng lượng và hào phóng, thông minh và quyết đoán, tấm lòng thiện lương, người đẹp tốt tính…

Chỉ trong một đêm mà tất cả từ ngữ khen ngợi đều không đủ dùng cho Lý Tư San.

Chỉ là có một điêu không được hoàn mỹ, Lý Tư San không ngờ người phụ nữ mang thai kia sẽ sinh nhanh vậy, bất ngờ sinh con ngay trong chiếc siêu xe của cô ta, làm cho ghế sau của chiếc siêu xe dính đây máu loãng, vừa dơ vừa ghê tởm.

Tuy rằng trong lòng Lý Tư San có chút ghét bỏ, nhưng không thể không cố nén, giả vờ vô cùng lo lắng cho mạng sống và an toàn của người phụ nữ mang thai kia.

Cũng may là cô ta để một bác sĩ nam thuộc khoa sản đi cùng suốt cả đoạn đường, vì thể mới bảo vệ được an toàn cho người phụ nữ mang thai và đứa trẻ.

Hành động này là do Lý Tư San bí quá hoá liều, chỉ vì muốn giành được ấn tượng tốt của Phó Quân Tiêu.

Sau khi Chủ tịch Lý nghe con gái mình kể lại đã trợn mắt há mồm không thể nói nổi một câu nào.

Ông ta thật sự không ngờ rằng thế mà cái kế hoạch này của con gái lại có thể hoàn mỹ đến mức không thể chê vào đâu được.

Trước khi tới thì “Hoàng hậu nương nương”

nhà ông ta đã dặn dò là nhất định phải làm cho con gái Tư San nhà bọn họ leo lên quan hệ liên hôn với cậu cả nhà họ Phó là Phó Quân Tiêu.

Ở cái thành phố Thuận Canh này, địa vị của nhà họ Phó giống như là đỉnh của kim tự tháp, nhà họ Phó đứng trên cao nhìn xuống, đương nhiên rất kinh thường một công ty nhỏ bé dùng liên hôn của con gái để củng cố địa vị của mình.

Cho nên mẹ Lý Tư San đã báo cho cô ta, không thể đột ngột đưa ra việc liên hôn, cần phải học cách làm thế nào để năm được trái tim của người đàn ông kia.

Một người phụ nữ xinh đẹp thanh lịch nhưng lại không mất đi vẻ đáng yêu hồn nhiên, có lòng lương thiện thích giúp đỡ mọi người, gia đình giàu có lại có bằng cấp cao, cố gắng học tập và làm việc thì có người đàn ông nào mà không động lòng cho được?

Một người phụ nữ gần như là hoàn mỹ như vậy thì chắc chắn sẽ được rất nhiều đàn ông mơ ướ!

c Cứ như vậy trong hai ba giờ liền, Lý Tư San đã bày ra hết toàn bộ ưu điểm của mình ra trước mặt Phó Quân Tiêu.

Nhưng đột nhiên Chủ tịch Lý thở ngắn than dài: “Đáng tiếc là dường như thằng nhóc Phó Quân Tiêu đó không gần gũi với phụ nữ như lời đồn, cho nên cậu ta chỉ sắp xếp cho con vào trong công ty con, còn để cho em cậu ta dẫn dắt con! Thật không hiểu được cậu ta nghĩ như thế nào?”

Lý Tư San nghe thây những lời phiên muộn, oán giận của bố, môi đỏ khẽ nhếch, cười như không cười, lòng dạ khó dò.

Nói vậy, chắc chắn Phó Quân Bác sẽ nhìn thấy sự tích quang vinh ngày hôm nay của cô ta qua Tỉ vi nhỉ?

Cô ta không tin rằng Quân Bác sẽ tuyệt tình với cô ta như vậy.

Chắc chắn trong lòng Quân Bác còn yêu cô ta, cô ta ưu tú như vậy, anh ta không yêu cô ta thì còn có thể yêu ai?

Trong lòng Lý Tư San chắn chắn, bây giờ Quân Bác chỉ giận cô ta nên ngoài mặt mới từ chối cô ta, chắc chắn nguyên nhân chính là như vậy, anh ta càng bỏ lơ cô ta thì càng chứng tỏ rằng anh ta cố né tránh tình yêu mà anh ta dành cho cô ta.

Mẹ để cô ta thu phục Phó Quân Tiêu, nhưng cô ta lại muốn đồng thời thu phục luôn cả hai anh em nhà họ Phó này.

Phó Quân Tiêu và Phó Quân Bác, cô ta muốn lấy được cả trái tim của cả hai người đàn ông này.

Hai con trai nhà họ-Phó đều yêu cô ta; đều quỳ dưới gấu váy của cô ta, ngẫm lại nếu như thế thì cô ta đã cảm thấy mình giống như đang đứng trên đỉnh kim tự tháp, trở thành nữ hoàng được muôn người để mắt.

Đúng vậy!

Trong mấy năm ở nước ngoài Lý Tư San đã năm được trái tim của không ít đàn ông, loại đàn ông nào cũng có, nhưng cô ta lại cố tình không đáp lại bất kỳ ai cả.

Cô ta chỉ cần đứng ở một chỗ khiến cho bọn họ cảm thấy cô ta là nữ thần, khiến cho trong lòng bọn họ ngứa ngáy, rồi chỉ cần cô ta nói một câu thì bọn họ sẽ ngoan ngoãn nghe cô ta sai bảo.

Trong tỉ vi, cho dù chỉ là hình ảnh được quay chụp qua điện thoại nhưng khuôn mặt Lý Tư San trong màn hình vẫn nổi bật giống như là ngôi sao nổi tiếng luôn tỏa ánh hào quang.

Trong tay Phó Quân Bác cầm điều khiển từ xa, khi nhìn Lý Tư San, anh ta không khỏi nhíu mày.

Lúc anh ta vừa định tắt ti vi đi ngủ thì bị Đồng Kỳ Anh ngăn lại rồi cướp đi điều khiển từ xa trong tay anh ta.

Đồng Kỳ Anh nhìn Lý Tư San trong màn hình ti vi, trong lòng nhịn không được cảm thán, mở miệng khen ngợi: “Cô gái này thật xinh đẹp, hơn nữa lại 6ồn rất tốt bụng. Cô ta đã cứu một phụ nữ mang thai và con của người đó. Hơn nữa xe của cô ta thì chỉ cần nhìn là đã biết rằng rất đắt tiền, thế mà cô ta cũng không ghét bỏ, vẫn luôn hỏi mẹ con họ có bình an không.”

“Tôi đi ngủ đây, em đi ngủ sớm đi” Phó Quân Bác nhíu mày, đứng dậy khỏi ghế sô pha và xoay người rời đi.

Ngay lúc Đồng Kỳ Anh nghiêng đầu nhìn anh ta thì chỉ nhìn thấy bóng người cao gầy đi nhanh vào trong phòng.

Giây phút ấy, tâm trạng của Phó Quân Bác rất là phức tạp.

Đã năm năm trôi qua, tấm lòng của Tư San vẫn lương thiện như vậy, cô ta vẫn không thay đổi…

Nếu vậy ban ngày cô ta nói cô ta còn yêu anh ta…

Cũng là thật sao?

Không, đến lúc này mà anh ta còn để ý đến chuyện cô ta còn yêu anh ta hay không để làm gì?

Phó Quân Bác nằm ở trên giường trằn trọc khó ngủ.

Sau khi Đồng Kỳ Anh xem xong tin tức buổi tối thì nhanh chóng tắt tỉ vị đi.

Cô cố ý đến cửa phòng Phó Quân Bác và nói với anh ta một tiếng “Ngủ ngon”.

Cho đến tận khi nghe thấy tiếng hỏi thăm của Đồng Kỳ Anh, Phó Quân Tiêu mới thoát ra khỏi suy nghĩ về mối tình đầu Lý Tư San.

“Ngủ ngon” Phó Quân Tiêu dịu dàng trả lời lại.

Đồng Kỳ Anh cười đầy ngọt ngào, sau đó mang theo một chút thẹn thùng đi vào phòng bên cạnh.

Tuy rằng hai người chia phòng ngủ nhưng mà hai cánh cửa đều mở rộng.

Phó Quân Bác chưa đóng của phòng mà Đồng Kỳ Anh cũng không đóng cửa phòng.

Cô cảm thấy dường như khoảng cách giữa hai người chỉ cách một bức tường mà thôi.

Thậm chí trong những đêm khuya tĩnh lặng, chỉ cần nghe thấy hơi thở yếu ớt của anh ta là cô đã cảm thấy rất hạnh phúc.

Mà Phó Quân Bác suy nghĩ hoảng loạn, nghiêng người nằm ở trên giường, một tay gối đầu, đôi mắt chớp chớp trong bóng đêm tối tăm.

Anh ta không thể không thừa nhận một điều là tối nay, sau khi anh ta nhìn thấy Lý Tư San làm điều tốt được lên tỉ vi thì trái tim đang bình tĩnh của anh ta nổi lên một đợt gợn sóng.

Nhưng mà bây giờ những gợn sóng này lại xuất hiện trước mặt anh ta một lần nữa.

Hôm sau, trong văn phòng Tổng giám đốc.

công ty Địa Trí, ngay lúc Lý Tư San buộc tóc đuôi ngựa trẻ trung, tóc mái xinh đẹp xõa ngang, trang điểm tinh xảo, môi hồng răng trắng, mặc bộ tây phục áo trắng váy chữ a màu đen, mang tất chân màu da, dưới chân là đôi giày cao gót màu đen, xinh đẹp động lòng người xuất hiện trước cửa văn phòng. Phó Quân Bác chỉ vô tình ngước mắt nhìn thoáng qua đã ngây ngẩn cả thể xác và tinh thần.

Nét thiếu nữ trẻ trung hòa trộn với hương vị phụ nữ trưởng thành của Lý Tư San đã phô bày hoàn toàn trước tất cả đàn ông có mặt ở đây.

Đến cả trợ lý Triệu Bân của Phó Quân Bác nhìn thấy Lý Tư San cũng ngây người đến mức không nhận ra ly nước đã bị đổ.

Chø đến tận khi nước sôi làm phỏng tay anh †a thì ánh mắt và suy nghĩ của anh ta mới thoát khỏi Lý Tư San.

Tiếng động của Triệu Bân bị nước sôi làm bỏng đồng thời kéo suy nghĩ của Phó Quân Bác quay về, liếc mắt nhìn thì chỉ thấy Triệu Bân cuống quít rút khăn giấy lau nước sôi trên bàn trà.
Bình Luận (0)
Comment