Thoát Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 192

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Edit: cơm trắng chan cà phê
Một chiếc ô tô màu đen lao nhanh trên đường núi.

Người lái xe mặc một bộ tây trang phẳng phiu, đeo cặp kính không gọng, trông vô cùng chín chắn, điềm tĩnh.
Điện thoại reo, người đàn ông bật chế độ bluetooth trên xe để bắt máy.
Bên đầu dây còn lại vang lên âm thanh sốt ruột: "Còn bao lâu nữa mới đến? Vì sao Chu Khiêm vẫn chưa được đưa vào khu X?"
Người gọi điện là Ẩn Đao.
Người đàn ông này là bác sĩ đã tiến hành thực nghiệm cải tạo Ẩn Đao, trước đây từng phụ trách quản lí bệnh viện tâm thần Dương Hòe ở thành phố bên cạnh, tên là Kỷ Nhạc Tri.
"Tôi đã gọi điện thoại, Lịch Học Hải đang làm thí nghiệm với Chu Khiêm." Kỷ Nhạc Tri trả lời: "Đừng nôn nóng.

Tôi sắp đến nơi rồi."
Ẩn Đao lo lắng: "Bác sĩ tên Lịch Học Hải có vấn đề đúng không?"
"Ở Xuân Sơn có vấn đề thật, nhưng trước đó tôi luôn nghi ngờ phó viện trưởng Lý Viên mới là kẻ giật dây phía sau.

Còn Lịch Học Hải..." Kỷ Nhạc Tri lắc đầu: "Tôi thật sự không tin nổi người này có vấn đề."
"Vì sao?" Ẩn Đao hỏi.
"Anh ta vốn là bác sĩ khoa giải phẫu, là người được Thiệu Xuyên mời về.

Tôi đã làm việc với anh ta, tôi cảm thấy anh ta không có vấn đề gì cả."
Giọng điệu của Kỷ Nhạc Tri có phần không tin nổi: "Anh ta và Tạ Hoài từng là những người mà Thiệu Xuyên tín nhiệm nhất.

Sao anh ta lại...!Đúng thật là..."
Trầm mặc một lát, Kỷ Nhạc Tri nói: "Tôi đã kiểm tra kĩ càng tình huống trong trò chơi lần này của các cậu.

Ngay từ đầu, Chu Khiêm đúng là giả điên.

Nhưng sau đó cậu ấy đã phát điên thật.

Lịch Học Hải là bác sĩ chữa trị của cậu ấy, tôi cũng có thể hiểu vì sao anh ta phải sử dụng nhiều phương pháp để trị liệu.

Cậu đừng quá lo lắng, chờ tôi đến nơi, chờ Chu Khiêm tỉnh lại, nghe cậu ấy nói gì."
Ẩn Đao nói: "Anh chưa từng nghi ngờ Lịch Học Hải? Tôi có thể biết vì sao Chu Khiêm lại muốn làm như vậy."
Lịch Học Hải hành sự vô cùng cẩn thận khi làm việc ở bệnh viện Xuân Sơn, có lẽ đã từng thử làm gì đó với Chu Khiêm nên mới bị Chu Khiêm phát giác, nghi ngờ.
Nhưng nếu Lịch Học Hải quản lý toàn bộ bệnh viện Xuân Sơn thì tại sao người này lại phải làm nhiều việc dư thừa như vậy?
Có khả năng là vì Lịch Học Hải cũng bị người khác quản chế, bị quản chế bởi quy tắc của bệnh viện, thậm chí là bị quản chế bởi quy định của pháp luật trong thế giới hiện thực.
Chu Khiêm chắc chắn dễ dàng nhận ra được điều này.
Ngoài ra, thông qua Bạch Trụ, Chu Khiêm cũng có thể biết được Thiệu Xuyên là người như thế nào, cũng biết bệnh viện Xuân Sơn là địa bàn của Thiệu Xuyên.
Cùng lúc đó, Bạch Trụ chắc chắn sẽ khẳng định với cậu ấy rằng Thiệu Xuyên không phải là kẻ ác.
Thiệu Xuyên sử dụng khu X để bí mật tiến hành thí nghiệm, đây là dụng ý của ông ta.

Nhưng ông ta không như Mục Sư có thể trơ mắt lấy mạng học trò mình.
Vì vậy ở bệnh viện Xuân Sơn, thậm chí là những bệnh viện tâm thần khác dưới sự quản lý của Thiệu Xuyên đã thành lập một mạng lưới liên kết với nhau.
Trong bệnh viện tâm thần có rất nhiều bác sĩ, y tá bình thường, nhưng đằng sau vẫn còn cất giấu nhiều người khác là thủ hạ của Thiệu Xuyên.

Họ cùng nhau tiến hành thí nghiệm hạng mục cải tạo gien.
Nhưng bây giờ có người khác lợi dụng mạng lưới quan hệ này, lợi dụng sự bảo vệ ở bệnh viện tâm thần Xuân Sơn để bí mật đạt được mục đích của mình.
Trong trường hợp này, nếu Chu Khiêm nghi ngờ thân phận của Lịch Học Hải thì có thể thấy rằng Lịch Học Hải quả thực đang giấu giếm điều gì đó, có khả năng cao đây chính là "kẻ phản bội".
—— Lịch Học Hải đến bệnh viện Xuân Sơn cũng như những người khác: bí mật làm việc cho Thiệu Xuyên.

Nhưng cuối cùng người này làm phản.

Hơn nữa tạm thời vẫn chưa có ai biết người này là kẻ phản bội.
Cho nên, bây giờ Chu Khiêm tự lấy thân mình mạo hiểm, ép Lịch Học Hải để lộ dấu vết, kéo đối phương ra ánh sáng, đuổi Lịch Học Hải và vây cánh của Tạ Hoài ra khỏi Xuân Sơn.
Đây là điều mà Ẩn Đao muốn nói.
Kỷ Nhạc Tri nắm bắt được vấn đề, nhưng cũng cảm thấy thật khó tin: "Nếu là như vậy, Chu Khiêm chỉ cần giả điên là được rồi, nhưng tôi hỏi các y tá, họ đều nhận thấy cậu ấy phát điên thật.

Nếu chỉ muốn thử, sao cậu ấy không khống chế bản thân? Và cậu ấy làm như vậy để làm gì?"
"Chu Khiêm chỉ muốn thử một mình Lịch Học Hải mà lại ép mình phát điên...!Có thật sự cần thiết không? Rốt cuộc cậu ấy muốn làm gì?"
Ẩn Đao cũng không thể trả lời câu hỏi của Kỷ Nhạc Tri.
Kỷ Nhạc Tri nói: "Đừng nóng vội, tôi sẽ gặp Chu Khiêm, có lẽ chúng ta sẽ biết đáp án."
Một cuộc gọi khác đến, là từ Huyết Ma hai đầu.
Kỷ Nhạc Tri có chút hốt hoảng, liền chuyển sang cuộc gọi sau: "Sao vậy? Thiệu Xuyên ổn không?"
Giọng nữ của Huyết Ma vang lên: "Thân thể trong hiện thực chưa tỉnh, nhưng vẫn có thể sinh hoạt bình thường trong trò chơi."
"Tin này...!Có lẽ bên Đào Hồng cũng biết rồi." Kỷ Nhạc Tri hiển nhiên càng lo lắng hơn.
Giọng nam của Huyết Ma đáp: "Chúng tôi sẽ quan sát nhất cử nhất động bên Đào Hồng.

Bên anh cần phải dẫn Chu Khiêm đến khu X.

Tôi nhận được mệnh lệnh của Thiệu Xuyên, phải giúp Bạch Trụ thành Thần.

Trạng thái của Chu Khiêm như thế nào?"
Kỷ Nhạc Tri: "E là cậu ấy phát điên rồi."
Huyết Ma im lặng một lát, nói: "Nghĩ cách chữa khỏi cho Chu Khiêm."
"Vì sao phải thành thần ngay lúc này?" Kỷ Nhạc Tri hỏi.
"Tình huống của Bạch Trụ hơi đặc biệt...!Anh biết mà, anh ấy gần như đã chết." Huyết Ma nói.
Gần như đã chết là như thế nào?
Kỷ Nhạc Tri thật sự không thể hiểu nổi.
Huyết Ma nói: "Giá trị sinh mạng và tinh thần lực của Bạch Trụ hư hao nghiêm trọng.

Nhưng Quy Nhi đã tiên đoán từ trước rồi.

Thiệu Xuyên cũng đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng."
"Ý của Thiệu Xuyên là...!Ông ấy luôn nghĩ sai.

Ông ấy cho rằng khi con người đạt đến thời điểm mạnh nhất để "phi thăng", tức nghĩa các hạng mục cơ thể đều phải đạt mức tối ưu để tiến hành bước cải tạo cuối cùng."
"Nhưng quả nhiên chúng ta vẫn có thẻ tin tưởng vào các thần thoại xưa.

Sau khi "lịch kiếp" thì mới có thể "phi thăng".

Khi con người suy yếu nhất là thời điểm thích hợp nhất để cải tạo."
Sau khi tiến hành thí nghiệm cải tạo gien, nhiều người không thể cải tạo phù hợp, có thể đi được đến bước này như Bạch Trụ quả thực rất ít, bởi họ luôn dừng chân lại ngay bước cuối cùng —— cải tạo chân chính.
Bạch Trụ cũng đã dừng ở giai đoạn này suốt nhiều năm, không thể hoàn thành được.
Kỷ Nhạc Tri nhận ra: "Khi cơ thể con người khỏe mạnh nhất...!là lúc chúng ta dễ dàng chống đỡ được sự xâm nhập từ các tác nhân bên ngoài, kể cả tốt lẫn xấu.

Cho nên đây là nguyên nhân vì sao khó mà dung hợp được."
Huyết Ma nói: "Đúng vậy.

Cho nên khi gần chết, đây lại là thời điểm thích hợp nhất để hoàn thành bước cuối cùng.

Không sống, không chết, trạng thái hiện tại của Bạch Trụ có lẽ là trạng thái thích hợp nhất để thành thần, bắt đầu cuộc sống mới."
Kỷ Nhạc Tri: "Cậu dùng từ "có lẽ"...!Thiệu Xuyên cũng không thể chắc chắn?"
Huyết Ma nói: "Không thể chắc chắn, nhưng cũng không còn cách nào khác.

Bây giờ tình trạng của Bạch Trụ rất tệ, phải sử dụng các thiết bị khác để chống đỡ.

Nếu không tiến hành cải tạo bước cuối cùng, Bạch Trụ chắc chắn sẽ chết.

Nhưng nếu tiến hành cải tạo, cậu ấy có cơ hội sống."
Đồng nghiệp có thể phản bội, Bạch Trụ không rõ sống chết...
Đối mặt với những điều này, Kỷ Nhạc Tri ngày một sầu lo hơn.
Lợi dụng trạng thái gần chết để thành thần là một hành vi vô cùng mạo hiểm, chưa kể tình trạng hiện nay của Chu Khiêm không ổn định, hiển nhiên càng gia tăng thêm tính nguy hiểm.

Bởi vì ngay thời khắc thành thần chắc chắn sẽ mất trí.
Chỉ có thể lựa chọn người chăn chiên phù hợp, đáng tin cậy có thể đồng hành, đi cùng mình suốt quá trình thì trong quá trình thành thần, họ mới giữ vững được tỉnh táo.
Bây giờ Chu Khiêm đã phát điên, làm sao có khả năng dẫn đường cho Bạch Trụ?
Đánh tay lái, nhìn qua kính chắn gió, Kỷ Nhạc Tri nhìn thấy cổng vào của bệnh viện Xuân Sơn hiện ra trước mắt.
"Tóm lại, cần phải chữa bệnh cho Chu Khiêm, cùng mọi người giúp Bạch Trụ thành thần.

Nếu không...!Để tránh việc Bạch Trụ mất khống chế, biến thành quái vật, chúng ta cần phải gi ết chết Bạch Trụ trước khi cậu ấy thành thần."
"Tạ Hoài đã sống lại.

Nếu Bạch Trụ chết, tất cả chúng ta đều toi đời."
"Trong vòng bảy ngày, Chu Khiêm cần khôi phục lí trí để giúp đỡ Bạch Trụ."
Huyết Ma nặng nề nói.
Kỷ Nhạc Tri khàn giọng đáp: "Tôi biết rồi.

Tôi sẽ cố gắng."
Huyết Ma nói tiếp: "Ngoài ra, phải nhắc nhở anh một câu, khi các anh giúp Bạch Trụ thành thần thì phải cẩn thận.

Tình huống lần này của Bạch Trụ rất đặc biệt.

Nói cách khác, cậu ấy đã đoán trước được biến cố này nên đã tự mình phân hóa...!những gì tốt đẹp của cậu ấy đã bị cắt bỏ hết."
"Bây giờ, tinh thần, lí trí và những mặt tốt đẹp của cậu ấy đều đã tử vong trong trò chơi...!Có khả năng hiện tại tính cách của cậu ấy rất đáng sợ.

Trước khi hóa thần thành công, có khả năng Bạch Trụ cũng sẽ phát điên.

Mọi người nhớ cẩn thận."
Nghe xong lời dặn dò của Huyết Ma, Kỷ Nhạc Tri cúp máy.
Kỷ Nhạc Tri cảm thấy lo lắng, bất an, đành phải hút một điếu thuốc, sau đó nhận được cuộc gọi khác từ đồng nghiệp ở Xuân Sơn —— "Lịch Học Hải, phó viện trưởng cùng một số bác sĩ khác đều đã mất tích.

Tôi không thể tìm thấy họ."
Lần này không cần lời kể của Chu Khiêm, sự thật đã được phơi bày.
Mẹ nó Lịch Học Hải thật sự...
Siết chặt tay lái, Kỷ Nhạc Tri rít một hơi thuốc: "Chu Khiêm sao rồi?"
"Đang hôn mê.

Hai ngày nay Lịch Học Hải luôn ở riêng với cậu ấy.

Không biết đã làm gì cậu ấy rồi."
Phả một hơi khói, Kỷ Nhạc Tri căng thẳng:" Kiểm tra các chỉ số sức khỏe của cậu ấy, tôi đến ngay."
Chu Khiêm có dấu hiệu phát điên trong trò chơi.
Dù là cậu ấy giả điên hay là điên thật, Lịch Học Hải là bác sĩ chữa trị nên cần phải xác nhận lại.
Và khi xác nhận như vậy, thân phận của Lịch Học Hải sẽ bại lộ.
Chu Khiêm đã dùng phương thức cực đoan nhất để buộc Lịch Học Hải phải rời khỏi Xuân Sơn.
Vấn đề duy nhất là mấy ngày nay, Lịch Học Hải đã làm gì Chu Khiêm.
Nếu Chu Khiêm đã hoàn toàn phát điên, liệu Lịch Học Hải đã làm gì đó khác để khiến Chu Khiêm hoàn toàn đánh mất lí trí, không bao giờ tỉnh táo lại được nữa hay không?
Nếu Chu Khiêm có thể tỉnh táo một thời gian ngắn trong ngày, liệu Lịch Học Hải có tiêm vào tiềm thức cậu ấy những thứ khác, khiến cậu ấy quay lưng với đồng đội của mình hay không?
Bạch Trụ không thật sự chết, nhưng đang trong một trạng thái chết đặc biệt, Lịch Học Hải không biết điều này.
Với Lịch Học Hải, dù y rời khỏi Xuân Sơn, Bạch Trụ đã chết, Chu Khiêm phát điên và bị y khống chế thì Lịch Học Hải không còn mối bận tâm nào nữa.

Cho nên Lịch Học Hải rời đi một cách ung dung, tự tại.
Dù Lịch Học Hải có biết được tình huống của Bạch Trụ, có lẽ y cũng không quá quan tâm.
Y chỉ cần thời gian kiểm tra tình trạng của Chu Khiêm, động tay động chân với cậu ấy, sau đó thong dong dẫn người của mình rời khỏi Xuân Sơn.
Ngoài ra, dù biết Bạch Trụ không hoàn toàn chết đi, Lịch Học Hải cũng không cần tốn công sức đối phó với cậu ấy nữa.

Vì y chỉ cần đảm bảo Chu Khiêm hoàn toàn phát điên hoặc chịu sự khống chế của mình là được.
Bởi khi mất hết lí trí, Chu Khiêm không thể trở thành người chăn chiên.
Đến lúc đó, không cần Lịch Học Hải tự tay động thủ, Bạch Trụ hóa thần thất bại, Thiệu Xuyên sẽ tự mình gi ết chết cậu ấy.
Bây giờ, Kỷ Nhạc Tri mới hiểu được vì sao Chu Khiêm lại mạo hiểm phát điên ——
Chu Khiêm đang bảo vệ Bạch Trụ.
Trong thế giới hiện thực, hai người đều tứ cố vô thân.
Trong thời gian hữu hạn, Chu Khiêm cần phải phân tích cục diện do Lịch Học Hải sắp đặt, đưa ra một lựa chọn nguy hiểm nhất nhưng cũng an toàn nhất.
Chu Khiêm trở thành khẩu súng chắn trước Bạch Trụ.
Chỉ cần Chu Khiêm thật sự phát điên, Lịch Học Hải sẽ không tốn thời gian đi tìm Bạch Trụ.
Đúng thật là...
Lá gan còn lớn hơn cả con bạc.
Lịch Học Hải là Mục Sư.
Khi đối mặt với người này, Thiệu Xuyên cũng không dám thiếu cảnh giác.
Bây giờ họ không biết được người này đã làm gì với Chu Khiêm.
Trong vòng 7 ngày, liệu Chu Khiêm có thể khôi phục lí trí, giúp Bạch Trụ thành thần được hay không?"
...
Nửa tiếng sau.

Kỷ Nhạc Tri gặp Chu Khiêm.
Chu Khiêm vẫn còn hôn mê.

Anh nằm trên giường, nhíu chặt mày.
Kỷ Nhạc Tri nhờ đồng nghiệp kiểm tra sức khỏe của Chu Khiêm.

Nhìn ảnh chụp X-quang, họ thấy xương và nội tạng của Chu Khiêm đều bị thương.
Bây giờ Kỷ Nhạc Tri và bác sĩ kiểm tra những phần còn lại trên người Chu Khiêm.
Trên mặt, trước ngược, tay chân, tất cả đều đầy vết thương, có chỗ do dao cắt, có chỗ lại đầy vết kim châm.
Khó mà tưởng tượng nổi thanh niên này đã trải qua cuộc tra tấn như thế nào.
Kỷ Nhạc Tri chỉ biết nhíu chặt mày suốt quá trình, sau khi xác nhận tính mạng của Chu Khiêm không gặp nguy hiểm mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Chạng vạng, Chu Khiêm tỉnh lại, ngồi trên xe lăn, vừa truyền nước biển vừa được Kỷ Nhạc Tri dẫn đến khu X bí ẩn nhất.
Khu X không cho phép một ai bước vào.
Không phải vì đây là nhà giam của những kẻ điên nguy hiểm nhất.

Mà vì ở đây đang tiến hành cuộc thí nghiệm cải tạo gien bí mật.
Thí nghiệm cải tạo cơ thể người thành thần, nghiên cứu mã gien của thần để thay đổi mã gien con người...!quả thực rất đáng sợ.
Chu Khiêm từng dùng ống nhòm để quan sát kiến trúc ở khu X nhiều lần.
Để thuận lợi đi được đến đây, anh đã tỉ mỉ bố trí rất nhiều thứ.
Anh đã muốn vào đây vô số lần, nhưng khi thật sự đặt chân đến, anh lại không có bất kì phản ứng gì.
Anh bị tiêm thuốc an thần, tay chân bị trói trên xe lăn, hai mắt trống rỗng không cảm xúc, giống như mọi thứ xung quanh không hề liên quan đến mình.
10 phút sau.
Chu Khiêm đi qua cổng số 1 và tòa số 3 ở phía Tây.
Xe lăn được đẩy vào thang máy, Chu Khiêm đi đến tầng số 8.
Một phòng, hai phòng, ba phòng...
Xe lăn chậm chạp di chuyển trên hành lang âm u, bánh xe cọt kẹt phát ra âm thanh nặng nề.
Sau đó, xe lăn dừng lại.
Xe lăn nhẹ nhàng xoay, Chu Khiêm cũng xoay theo, nhìn thấy một cánh cửa sắt đen nhánh trước mặt.
Thanh âm của Kỷ Nhạc Tri vang lên trên cao: "Chu Khiêm, có nghe thấy tôi nói gì không? Bây giờ tôi là bác sĩ chữa trị của cậu.

Tôi họ Kỷ.

Trước mặt cậu là..."
"Là phòng số 7, tầng 8, tòa số 3 ở phía Tây, khu X."
"Đây là phòng 03X07 của bệnh nhân Bạch Trụ."
Tác giả có lời muốn nói:
Cuối cùng cũng vào khu X rồi nha~


Bình Luận (0)
Comment