Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 184

Editor: Nguyetmai

Dựa theo quy định của Chung Minh, 20 phần trăm doanh thu của dự án sẽ dùng để phát tiền thưởng, hiện giờ trong tay Chung Minh, Châu Sâm và Khương Uyển Na có hơn hai trăm nghìn tệ, có thể nói đã vượt qua tình trạng tương đối khó khăn.

Vì sao chỉ có hơn hai trăm nghìn?

Vậy thì phải hỏi Cục Thuế Chính phủ rồi…

Đương nhiên, rất nhiều studio nhỏ đều sẽ áp dụng một số biện pháp lợi dụng sơ hở để trốn thuế, nhưng Chung Minh không làm vậy. Thứ nhất anh không có nhân viên tài vụ giỏi giang giúp tìm ra các lỗ hổng, thứ hai là cũng không hoàn toàn cần thiết, nếu sau này công ty phát triển hơn thì những điều này đều là hiểm họa.

Giá trị của công ty cũng tăng từ con số ban đầu hai triệu lên năm triệu, có thể nói là phát triển ổn định!

Dù sao hai game "Con đường ẩn náu cho Cách Mạnh" và "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" đều tốn nhiều chi phí phát triển, muốn làm nhanh càng phải bỏ ra nhiều tiền hơn.

Mặt khác, ba người Châu Sâm, Khương Uyển Na và Đại Huy đều nắm một phần cổ phần, chỉ nhận hoa hồng theo lợi nhuận mà không tham dự vào việc quản lý công ty.

Chung Minh đã nói rõ với họ rồi, cho dù về sau trở thành công ty lớn cũng sẽ không lên thị trường chứng khoán nên những cổ phần này không thể kiếm lời nhờ vào việc đó. Nhưng có cổ phần thì có thể chia hoa hồng căn cứ vào tình trạng kinh doanh của công ty, số tiền cũng không ít.

Ba người này đều không hứng thú với việc quản lý công ty, họ có hứng thú với tiền hơn nên đều hài lòng cả.

Có đưa lên thị trường chứng khoán hay không là do cá nhân Chung Minh quyết định, hiện giờ không lên thị trường chứng khoán, có thể sau này cũng sẽ không nhưng chuyện đó không thể nói trước được. Ba người họ cũng không quan tâm, dù sao sau này có thể duy trì khoản thu nhập như hiện tại là được rồi.

...

Rất nhanh, quá trình phát triển "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" sắp tiến vào giai đoạn cuối, tất cả mọi người đều đang mở sever test, bắt đầu kiểm tra bug trong game.

Châu Sâm nói: "Chung Minh, chúng ta nên thông báo tuyển dụng nhân viên test đi, tuy có phần mềm hỗ trợ, nhưng chúng ta cứ tự test như vậy không chuyên nghiệp."

Chung Minh gật đầu: "Ừ, nói cũng phải. Không cần gấp, đợi đến khi game ra mắt đều sẽ phải tính đến những chuyện này."

Chung Minh vẫn chưa hoàn toàn nghĩ xong game tiếp theo là gì. Nếu như tiếp tục làm game độc lập, vậy phải tuyển thêm hai nhân viên mỹ thuật, một lập trình, một thiết kế và một nhân viên test, tuyển thêm năm người thì tiến độ phát triển mới nhanh hơn một chút.

Nếu như muốn làm game di động thì cần nhiều người hơn nữa.

Cần phải có lập trình viên chuyên phụ trách máy chủ, cần nhân viên chăm sóc khách hàng.

Đương nhiên xét đến tình hình tài chính của studio thì còn cần cả nhân viên tài vụ và hành chính.

Vừa nghĩ tới tuyển dụng, Chung Minh có hơi đau đầu bởi chuyện này rất phiền phức.

Công ty lớn có bộ phận tài nguyên nhân lực tuyển dụng, còn công ty nhỏ chỉ có thể đích thân tuyển dụng.

Hơn nữa với hoàn cảnh hiện giờ của studio Vi Quang còn không bằng một công ty nhỏ, tuyển dụng cần phải có giá một chút, chắc chắn là như vậy.

Vì thế Chung Minh dự định sau khi "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" chính thức ra mắt mới tính đến việc tuyển nhân viên. Đến lúc đó trong tay có hai game độc lập thành công, khả năng thu hút nhân tài cao sẽ hơn một chút.

"Nghỉ ngơi một lúc đi."

Chung Minh tự cân nhắc chuyện này đến mức váng đầu, nhìn đồng hồ đã là bốn giờ chiều, dựa theo thói quen của rất nhiều công ty lớn, ba bốn giờ chiều nên có trà chiều các kiểu.

Bên này không có trà chiều, nhưng trong tủ lạnh có một đống kem và đồ ăn vặt, Chung Minh đi lấy kem phát cho mỗi người một chiếc.

Mọi người cũng đứng lên vận động một chút, nhìn ra bên ngoài hoặc lướt khoảnh khắc.

"Ôi? Đại Huy anh đã xem bài báo này chưa? Hình như ở khoảnh khắc đó." Châu Sâm xem tin tức nói.

Đại Huy lại gần: "Bài báo nào cơ?"

Châu Sâm: "Làm việc quá sức mà chết, làm việc đến kiệt sức, anh sẽ đi đời nhà ma luôn."

Đại Huy: "… Tiêu đề bài báo này hình như đang ám chỉ chúng ta? Hơn hai tháng trước tôi cũng suýt đi đời rồi."

Khương Uyển Na lướt lướt khoảnh khắc của mình: "Đúng đó, trước kia đồng nghiệp và bạn bè của tôi đều chia sẻ, hình như bài báo này có một trăm nghìn lượt đọc một ngày, giờ là tin hot rồi."

Châu Sâm nói: "Là bởi tháng trước liên tục xuất hiện mấy vụ đột tử à? Hơn nữa nghề nào cũng có, quá đáng sợ."

Chung Minh cũng nhìn thấy bài báo này.

Ngay đoạn mở đầu bài báo đã liệt kê mấy ví dụ.

Ngày 27 tháng trước nữa, trưởng khoa Chấn thương của một bệnh viện đại học qua đời trong ký túc xá bệnh viện, hưởng dương 45 tuổi, trước hôm qua đời đã tăng ca liên tục hai ngày, phẫu thuật đến nửa đêm.

Ngày 5 tháng trước, chủ biên của một trang web nào đó đột nhiên ngất xỉu trên đường tan làm, sau đó mất đi ý thức, không thể cứu được đã tử vong, 34 tuổi.

Ngày 14 tháng trước, một kỹ thuật viên của công ty mạng đang ngủ thì đột tử, vừa tốt nghiệp mới đi làm được bốn tháng, từng than thở nhiều lần trên Weibo rất mệt và buồn ngủ chỉ vì đuổi kịp tiến độ mà không ngủ nghỉ gì suốt bốn mươi tám tiếng.

Ngày 3 tháng này, một nhân viên IT đột tử trên bồn cầu ở khách sạn mà công ty thuê, hai giờ sáng người đó còn trả lời email công việc. Nghe nói thường xuyên tăng ca đến sáng, thậm chí có lúc đến năm, sáu giờ sáng, hôm sau vẫn đi làm bình thường.

Sau khi liệt kê một vài ví dụ, bài báo nêu lên hiện tượng làm việc đến kiệt sức phổ biến đến mức nào bằng một chuỗi số liệu lạnh lẽo:

Nghề IT trở thành công việc dễ "kiệt sức mà chết" nhất, xuất hiện người đột tử có tuổi đời trẻ nhất, bình quân 37,9 tuổi.

Phần lớn những người lao động trí thức ở thành phố lớn đều trong tình trạng "quá sức", những người không khỏe mạnh lên đến 76 phần trăm, đây là những nguy hiểm tiềm tàng của "làm việc kiệt sức mà chết" ở nhóm người này.

Có hơn một nửa người đi làm không hề vận động trong thời gian làm việc.

67 phần trăm người đi làm tăng ca hơn năm tiếng mỗi tuần.

Chỉ có 20 phần trăm hài lòng với công việc của mình.

Hơn bảy trên mười người bị táo bón do tăng ca, mỏi eo đau lưng, tay chân nhức mỏi, tinh thần uể oải hay đầu óc bị choáng váng.

57 phần trăm người tăng ca ngủ ít hơn bảy tiếng.

Chỉ có 26 phần trăm thành phần tri thức có thể đảm bảo ăn cơm đúng giờ ngày ba bữa.

Số người đột tử ở khu vực Hoa Hạ hằng năm lên đến con số sáu trăm nghìn người, cao nhất trên thế giới. Trong đó rất nhiều người đột tử liên quan mật thiết đến vấn nạn tăng ca trong thời gian dài.

...

Những số liệu này đều dựa theo báo cáo của các cơ quan có thẩm quyền.

Kế tiếp, bài báo này còn phân tích nguồn gốc của việc chết do kiệt sức, cùng với đó là mức độ nghiêm trọng của tình trạng này hiện nay trên phạm vi toàn thế giới.

Căn cứ vào pháp luật hiện hành, để xác định một trường hợp tai nạn lao động cần phải có ba tài liệu quan trọng: Thời gian làm việc, nơi làm việc (địa điểm) cùng với yếu tố công việc (hoặc nguyên nhân công việc).

Thế nhưng "làm việc quá sức mà chết" thường phát sinh tại nhà người lao động, rất khó nói là do thời gian công việc, người thân của nạn nhân thường rất khó chứng minh tử vong trong quá trình làm việc hay đang ở vị trí làm việc.

Ngoài ra "làm quá sức mà chết" thường do làm việc quá độ dẫn đến nhồi máu cơ tim và các bệnh khác gây đột tử, người thân rất khó chứng minh qua đời do làm việc quá sức.

Tóm lại, trên thực tế, làm việc quá sức thông thường phát sinh do người lao động làm việc trong thời gian dài hoặc cường độ công việc tăng mạnh, ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày và chế độ nghỉ ngơi khiến người lao động tích lũy sự mệt mỏi không ngừng thành ra kiệt sức, cuối cùng qua đời do duy trì trạng thái đó liên tục.

Vì vậy có thể nơi người ta qua đời do làm việc kiệt sức không ở nơi làm việc hoặc vị trí công việc. Đại đa số những người này không được nhận định là tai nạn lao động, bởi cho dù một nhân viên đơn thuần có dùng tiền mời luật sư giỏi cũng không thể chống lại được bộ phận pháp lý của cả một công ty lớn.

...

Ngoài lề: Hiện tại mọi người đã không ngừng bỏ phiếu đến 3700 rồi, sẽ có thêm 7 chương mới, về sau dần dần cộng lại, hy vọng mọi người tiếp tục ủng hộ!
Bình Luận (0)
Comment