Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 206

Editor: Nguyetmai

"Thành phố mộng ảo" đang bắt đầu lan truyền mạnh mẽ nhờ sự phổ biến của những người chơi nhiệt tình.

Đầu tiên là những streamer lớn như Thang Doanh chơi thử, hiệu quả chương trình rất tốt, sau đó bắt đầu lan truyền nhanh chóng trong nhóm những người chơi game độc lập.

Hơn nữa điều làm cho Ngô Minh Hạo không thể ngờ được là thiết kế cốt truyện của "Thành phố mộng ảo" lại nhận được rất nhiều lời khen ngợi.

Chất lượng của bản thân "Thành phố mộng ảo" cũng được xem như xuất sắc, đồng thời nó cũng rất đặc sắc, khác biệt.

Game có độ khó cao, hiệu quả lan truyền rất tốt.

Nhất là sau khi một số streamer nổi tiếng bị hành hạ đến mức chết đi sống lại, rất nhiều người hâm mộ cũng sôi nổi tham gia vì tò mò và hiếu thắng.

Mà trong quá trình đi sâu vào game, trừ độ khó khủng khiếp thì phong cách mỹ thuật độc đáo, thiết kế bối cảnh hoàn thiện, cách giải thích cốt truyện cũng là một điểm sáng rất hấp dẫn người chơi.

Đối với những người lần đầu tiếp xúc với game này mà nói, lúc đầu không cảm nhận được cốt truyện, hoặc rất ít cốt truyện.

Sau khi đi sâu vào game, qua những chỉ dẫn rất đơn giản ban đầu, sau đó muốn đi đâu thì đi, không hạn chế.

Chương thứ nhất, có đến mười mấy bối cảnh khác nhau, hơn nữa một vài cảnh này được rải rác ở những cửa vào khác nhau, độ khó của quái vật cũng khác nhau, rất tự do.

Người chơi cảm thấy mình rất tự do, hoàn toàn không bị nội dung cốt truyện ràng buộc, người chơi thỏa sức đẩy nhanh tốc độ game cũng không bị những kết cấu cốt truyện kiềm chế.

Nhưng đi sâu vào trải nghiệm game, người chơi sẽ phát hiện ra, thật ra cốt truyện có ở khắp mọi nơi.

Phát hiện một vũng máu trên mặt đất, có cốt truyện.

Trong hầm trú ẩn nhặt được một quyển sách, có cốt truyện.

Lấy được một vật phẩm, có cốt truyện.

Nói chuyện nhiều lần với thôn dân nào đó, cũng có cốt truyện.

Những cốt truyện này rất rải rác, có thể là một câu nói, có thể là hai, ba mươi chữ. Trong đó một nửa là tin tức vô dụng, một nửa là tin tức có tác dụng, còn có thể là một kiểu ví dụ hoặc ám chỉ nào đó.

Nhưng đa số những cốt truyện này đều có tác dụng, chỉ cần khai thác kĩ càng, chúng đều là những nội dung gợi ý trong game.

Chỉ cần dựa theo những tình tiết này mà tìm kiếm, tất nhiên có thể tìm được những yếu tố giấu kín trong game, có thể bị che giấu dưới cảnh vật, hoặc là nhiệm vụ ẩn của cốt truyện phụ, hoặc chỉ là một chân tướng bị phủ bụi thời gian…

Cứ lấy cặp vợ chồng ở chương một làm ví dụ, rất nhiều người chơi sẽ phát hiện ra những dấu vết, ví dụ như tại sao thôn dân lại mất tích một cách bí hiểm, vì sao có vài đứa bé bị bắt đi, vì sao bên ngoài thôn có những vết máu thần bí trên mặt đất...

Nếu như người chơi không nhìn ra những thứ này, thì sẽ rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan, rõ ràng đã nhận nhiệm vụ của một thôn dân, nhưng đợi đến khi hoàn thành nhiệm vụ trở về thì thôn dân lại mất tích. Đương nhiên cũng không thể giao nộp nhiệm vụ.

Còn nếu trước đó đã mở ra cuộc chiến trong hầm ngầm, thì những thôn dân kia sẽ may mắn sống sót, sau đó liên tiếp nhận được những phần thưởng của nhiệm vụ.

Kiểu thiết kế cốt truyện vụn vặt thế này đã khơi ra những ham muốn tìm tòi mạnh mẽ cho người chơi. Dường như mỗi người đều hóa thân thành một tình báo, tìm kiếm không mệt mỏi những dấu vết trong game.

Càng lưu manh hơn là những sự việc trong game, căn bản không được nói rõ hoàn toàn.

Ví dụ như trong chương bốn có một boss vô cùng hung hãn, là một quái nhân đội nón màu đen, sẽ tiến đánh tất cả những người qua đường mặc áo giáp không sót một ai cho dù là người chơi hay quái vật hay NPC. Chỉ cần mặc áo giáp xuất hiện trong cảnh, sẽ bị hắn ta tấn công không có gì ngoại lệ.

Người chơi có thể chọn né tránh hắn, chỉ cần thay quần áo khác là được, cũng có thể chọn giết chết hắn rồi lấy tiền thưởng.

Trong chiến đấu, hắn sẽ phát ra tiếng cười điên loạn chói tai, có khi lại khóc rống lên, trong lúc thay đổi giữa khóc và cười, cách đánh của hắn sẽ xảy ra thay đổi.

Sau khi đánh bại hắn, sẽ lấy được một tín vật, mà ở trong chương sáu, sau khi đánh bại oan hồn của một cô gái xinh đẹp, trên mộ của cô gái, có thể lấy được một tín vật nữa.

Hai tín vật này, thoạt nhìn có kiểu dáng giống nhau, vả lại trên mặt còn khắc tên của nhau. Có phải cô gái xinh đẹp này đã bị tên du côn hoặc quái vật mặc áo giáp giết hại mới làm cho cho quái nhân kia nổi điên, tấn công tất cả những người qua đường mặc áo giáp không trừ một ai không?

Giữa bọn họ từng xảy ra chuyện gì?

Không có nội dung tường thuật cụ thể, chỉ có lời ám chỉ. Trong game có rất nhiều vật phẩm, trên mỗi vật phẩm đều có một đoạn miêu tả không rõ ràng, hé lộ ra cho người chơi một chút bí mật không muốn người ta biết, còn về sự thật bị che giấu đằng sau, thì người chơi có thể tha hồ tưởng tượng.

Rất nhiều người chơi hoàn toàn chìm đắm trong quá trình tưởng tượng, thậm chí còn có những người trở nên không bình thường, đã có đến mấy trăm lượt thảo luận cốt truyện của "Thành phố mộng ảo". Khủng khiếp nhất là trong lúc tìm kiếm lời giải cho một câu đố nào đó, các người chơi lại tìm thấy câu đố mới thậm chí là dẫn ra cả một đường dây cốt truyện phụ…

Kiểu thiết kế cốt truyện này đã khiến người chơi không ngại vất vả chơi đi chơi lại những chương khó để tìm kiếm những dấu vết, những bí mật bị người thiết kế ẩn giấu đi ở mọi ngóc ngách trên bản đồ.

Những người này được gọi đùa là "Nhà ảo học" để kỷ niệm những nghiên cứu mà bọn họ thực hiện trong game "Thành phố mộng ảo".

"Thành phố mộng ảo" cứ thể nổi lên như cồn.



Một tuần sau, tại studio Vi Quang.

Chung Minh vừa trao đổi về mấy tính năng mới của "Sương khói thủy mặc" cùng anh Đại Huy.

Một tháng qua, mặc dù Chung Minh bận rộn với cốt truyện của "Thành phố mộng ảo" nhưng tiến độ phát triển của "Sương khói thủy mặc" cũng không hề chậm lại.

Đã qua thời gian phát triển, phần khung của "Sương Khói thủy mặc" cũng đã được sắp xếp xong, tiến độ cũng rất đảm bảo.

Đương nhiên, do game này có hệ thống chiến đấu, phong cách mỹ thuật độc đáo nên chắc chắn không thể chỉ làm một lần là xong, còn phải từ từ chỉnh lại, chỉnh đến khi nào xuất sắc, đến mức khiến mọi người phải vừa ý mới thôi.

Về tổng thể, khối lượng công việc còn rất nhiều.

Đang bận rộn thì Ngô Minh Hạo nhắn tin đến.

"Chung Minh, cuối tuần này chúng tôi định tổ chức một buổi gặp mặt người chơi, cậu có thời gian tới không?"

Chung Minh giật mình, trả lời "Buổi gặp mặt người chơi à? Cuối tuần tôi cũng không bận gì? Buổi gặp mặt tổ chức ở đâu?"

Ngô Minh Hạo: "Ở một khách sạn gần công ty chúng tôi. Tôi sẽ gửi địa chỉ cho cậu. Cũng không có gì đặc biệt, chỉ là phản hồi lại người chơi, lúc đó sẽ tặng một vài món quà nhỏ, sau đó kể các câu chuyện hậu trường với người chơi, chia sẻ kế hoạch trong giai đoạn tiếp theo, v.v.. Tôi cảm thấy người chơi chắc chắn sẽ hỏi về việc sửa đổi cốt truyện, cậu mà không đến, sợ mình tôi gánh không nổi."

Chung Minh cười: "Được, vậy tôi sẽ đến."

Ngô Minh Hạo nhanh chóng gửi địa chỉ khách sạn cho Chung Minh.

Xem ra độ hot và số lượng bán ra của "Thành phố mộng ảo" rất tốt, nếu không Ngô Minh Hạo làm gì có tâm trí nào mà tổ chức buổi gặp mặt người chơi.

Quy mô của buổi gặp mặt người chơi lần này không lớn, có thể chỉ khoảng một hai trăm người, đều là những fan cứng, những người chơi nòng cốt của "Thành phố mộng ảo". Đa số người chơi đến từ thành phố Minh An, đương nhiên cũng sẽ có vài người bay từ những thành phố khác đến.

Tuy biết là sản phẩm tốt nhưng cũng có người muốn xem cha đẻ của sản phẩm đó ra sao. Những fan cứng của "Thành phố mộng ảo" đương nhiên cũng muốn gặp Ngô Minh Hạo, và toàn thể đội ngũ thiết kế "Thành phố mộng ảo".

Tính chất của buổi gặp mặt không khác lắm với buổi ký tên bán sách của những tác giả tiểu thuyết, tác giả truyện tranh. Những người chơi này đều đến từ xa, một là để gặp người sản xuất, hai là để lấy quà về làm kỷ niệm.

Đối với studio mà nói, điều này cũng giúp người chơi tụ hội lại với nhau, cũng có thể trao đổi nhiều điều với mọi người, lắng nghe ý kiến để cải tiến game tốt hơn.

...

Chủ nhật.

Hôm nay studio Vi Quang không làm việc, nên Chung Minh ngủ nướng rồi mới dậy, tự mình nấu bữa trưa.

Bây giờ trong studio cũng nhiều người hơn, tủ lạnh trong nhà thường chuẩn bị sẵn nguyên liệu nấu ăn. Lúc tâm trạng của Chung Minh tốt sẽ làm vài món, còn tốt cho sức khỏe hơn gọi đồ bên ngoài về.

Ăn uống xong, gọi taxi bay đến tham gia buổi gặp mặt người chơi.

Đến hội trường khách sạn sớm, anh tìm thấy Ngô Minh Hạo.

Ngô Minh Hạo đang chỉ đạo nhân viên khách sạn bố trí hội trường, bao gồm xếp ghế ngồi, treo biểu ngữ, áp phích, những khu vực xung quanh sân khấu vân vân...

Chung Minh nhìn một chút, phát hiện trông cũng rất hoành tráng.

Những trò chơi mang phong cách mỹ thuật độc đáo như "Thành phố mộng ảo", đều có cơ hội bán những đồ vật liên quan đến game.

Trong thời kỳ đầu khi lượng bán ra đang rất tốt, Ngô Minh Hạo cũng tính bán ra bộ sưu tập "Thành phố mộng ảo".

Phiên bản game kỹ thuật số bán mười tệ, còn phiên bản giới hạn dành cho sưu tầm bán bốn mươi tám tệ. Trong đó bao gồm tượng nhân vật, mô hình thanh kiếm của nhân vật chính, những vật trang trí đi kèm, còn có một mã kích hoạt, có thể nhập vào game để nhận được một skin bất kỳ cho nhân vật trong bản giới hạn.

Đương nhiên, mô hình tượng sáp của các nhân vật trong game cũng được bán riêng vào buổi tối, có khoảng hơn hai mươi đến hơn ba mươi tượng khác nhau.

Những mô hình nhỏ này đều có thể đặt được ở các công ty có liên quan, hơn nữa còn sản xuất rất nhanh, một tuần cơ bản có thể làm được một lô. Hôm nay sẽ tặng một lô trong buổi gặp mặt, cũng sẽ bán một lượng nhất định hộp quà đựng bộ sưu tập "Thành phố mộng ảo".

Chung Minh vừa có mặt, Điền Viện đã chạy đến, âm thầm đưa cho anh một bộ sưu tập "Thành phố mộng ảo", đây là quà của đội thiết kế, mỗi người một bộ.

Mở hộp quà ra, cầm một mô hình lên chơi, cảm thấy cũng rất hay, có thể để trang trí trên bàn làm việc.

"Mô hình quả thực rất được, sau này studio Vi Quang cũng nên thử làm xem sao."

Sử dụng những đồ vật liên quan đến game như vậy, thật ra Ngô Minh Hạo lại đi trước Chung Minh. Thực ra Chung Minh cũng có ý định này từ trước, chỉ có điều game của studio Vi Quang là "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" và "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" không hợp để làm mô hình kiểu này.

Đợi đến khi "Sương khói thủy mặc" làm xong, có thể làm một vài mẫu mô hình tặng cho người chơi.

Rất nhanh buổi fan meeting của "Thành phố mộng ảo" đã bắt đầu.

Ngô Minh Hạo là nhà sản xuất, đương nhiên sẽ phụ trách chính trong việc dẫn dắt buổi giao lưu. Anh nói về quá trình trải nghiệm khi thôi việc để ra khởi nghiệp, cũng nói về việc khởi nghiệp, những trắc trở trong thời gian sản xuất game.

Bao gồm ý tưởng "Thành phố mộng ảo" đến từ đâu, hình thức ban đầu được tạo ra như thế nào, hoàn thiện ra sao.

Những người chơi bên dưới đều chăm chú nghe, thỉnh thoảng sẽ cười thành tiếng hoặc vỗ tay.

Ngô Minh Hạo chỉ thuyết trình một cách khái lược, rất nhiều những khó khăn cũng chỉ lướt qua dăm ba câu, chủ yếu là nói về một vài chuyện thú vị trong quá trình khởi nghiệp, khiến cho người chơi buồn cười.

Đương nhiên, những người khởi nghiệp đều biết các mẩu chuyện thú vị chỉ là phần rất nhỏ trong quá trình, phần lớn công cuộc khởi nghiệp là vất vả, nhưng điều này không thể nói cho người ngoài.

Sau đó chương trình tổ chức một vài trò chơi, ví dụ như chỉ đạo mỹ thuật của game vẽ tranh tại hiện trường, bốc thăm tặng quà cho người chơi, một vài quà tặng nho nhỏ được tặng ngay tại chỗ, tiết mục giới thiệu về kế hoạch phát triển giai đoạn tiếp theo của "Thành phố mộng ảo", vân vân.

Phần cuối cùng là phần người chơi tự do đặt câu hỏi.

Chung Minh và những thành viên sáng lập khác cùng lên sân khấu, chuẩn bị trả lời những câu hỏi của người chơi.

"Vâng, phần giải đáp thắc mắc xin được chính thức bắt đầu, người chơi có thắc mắc gì có thể giơ tay lên đặt câu hỏi."

Ngô Minh Hạo vừa dứt lời, một người chơi nam ở hàng ghế trước lập tức giơ tay lên, nhân viên đưa micro qua.

"Xin hỏi, quái nhân vừa khóc vừa cười và oan hồn cô gái trong game có quan hệ gì? Rốt cuộc là ai giết cô ta?"

Ngô Minh Hạo cũng không ngờ người chơi đầu tiên lại hỏi về cốt truyện, nhìn sang Chung Minh ngồi bên cạnh: "Câu hỏi này sẽ do người viết cốt truyện của chúng tôi giải đáp. À, đúng rồi, có thể rất nhiều người chơi cũ đều biết, dự án của chúng tôi đã xảy ra một biến cố nhỏ..."

Ngô Minh Hạo giới thiệu qua về vấn đề khi đó, khen ngợi Chung Minh một hồi, tiện thể còn quảng cáo luôn cho "Sương khói thủy mặc."

Micro được đưa tới chỗ của Chung Minh.

Chung Minh trầm ngâm một hồi: "À... bạn đoán xem."

Vẻ mặt của người đặt câu hỏi ngơ ngác toàn tập.

Chung Minh mỉm cười nói: "Tôi không muốn tiết lộ nội dung cốt truyện trong game, những điều này mọi người phải tự đoán, rồi nhận ra, nếu nói ra hết thì không còn thú vị nữa."

Một người khác hỏi: "Tính đến bây giờ, hình như "Thành phố mộng ảo" có ba kết cục chính có thể xảy ra, xin hỏi cái nào mới là kết cục thật sự trong lòng các anh."

Chung Minh nói: "À,... cái bạn thích nhất chính là kết cục thật sự đó."

Ngô Minh Hạo ở cạnh lau mồ hôi, làm gì có ai trả lời có lệ như vậy.

Nhưng mà nhìn dáng vẻ của người chơi sao chẳng hề tức giận chút nào, ngược lại còn rất xúc động.

Cảm giác giống như khi một người đứng trước câu đố khó, đi hỏi han mãi không tìm ra đáp án, ngược lại càng hứng thú với câu đố hơn…

Lại có người giơ tay: "Được rồi, tôi hiểu nỗi khổ suy tư của bạn rồi. Vậy xin hỏi, cốt truyện này cố ý được viết như vậy à? Để mở rộng tự do của game, hay để khơi gợi ham muốn tìm tòi của người chơi."

Chung Minh suy nghĩ một chút: "Có lẽ là... cả hai. Nhưng điều quan trọng nhất là để kịp deadline, vì nếu không viết như vậy sẽ không kịp ra mắt game."

Vẻ mặt của người chơi ngơ ngác: "Hở?"

Chung Minh gật đầu: "Đúng vậy, cái chính là do không đủ thời gian. Hơn nữa tôi cũng không phải thiết kế chuyên viết cốt truyện, bạn nói xem tôi là một nhà sản xuất sao có thể viết được cốt truyện. Tôi thấy sau này tốt nhất là tìm một thiết kế chuyên viết cốt truyện để làm những công việc này."

"Phụt!"

"Cái quái gì vậy, chỉ vì kịp deadline, lười biếng mà được sao?"

"Không tin, toàn là chém gió. Đến một dấu chấm câu cũng không tin được."

"Chỉ làm cho kịp deadline mà cốt truyện hấp dẫn đến vậy ư? Chém gió."

"Tỏ vẻ quá mức sẽ không thú vị nữa đâu. Rõ ràng là dồn hết công sức để viết cốt truyện còn muốn nói dối là viết qua loa, ha ha ha!"

Chung Minh và Ngô Minh Hạo bất đắc dĩ nhìn nhau.

Dạo này nói thật cũng không ai tin sao?
Bình Luận (0)
Comment