Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 52

Translator: Nguyetmai

"Tiểu Chung, là thế này, trước đây tôi đã nói chia một phần ba trong 10% lợi nhuận ròng cho cậu, có điều gần đây có chút thay đổi. Sau khi tổng giám đốc Lữ biết lợi nhuận của dự án tăng thì rất vui mừng, hy vọng dự án của chúng ta có thể cố gắng nâng cao số liệu hơn nữa, nên giám đốc có đưa ra vài nhiệm vụ. Trong đó bao gồm thay mới tài nguyên mỹ thuật, tuyển người, vân vân đều cần dùng tiền gấp. Vì thế, số tiền bị xén bớt, hết cách rồi, chỉ đành rút bớt tiền thưởng của mọi người đi..."

Chung Minh lập tức trả lời: "Quản lý Lưu, điều này tôi có thể hiểu, vậy tiền thưởng chưa gửi có thể viết giấy nợ, sau này gửi bù không?"

Bên kia màn hình, khuôn mặt của quản lý Lưu lập tức sa sầm, ai lại viết giấy nợ mấy cái đó hả?

Tôi đã nói như vậy, cậu còn không mau tự tìm đường lui, sao lại còn được đằng chân lân đằng đầu? Viết giấy nợ à, tiền tôi cầm rồi, tôi có thể nhả ra sao? Còn có thể viết giấy nợ cho cậu chắc?

Quản lý Lưu tự trấn tĩnh lại: "Tiểu Chung, cậu vừa mới tốt nghiệp, chính là thời điểm cần rèn luyện, phải biết nhìn xa. Bây giờ tôi cũng vì suy nghĩ cho dự án, dự án kiếm nhiều tiền hơn, mọi người mới được chia nhiều tiền hơn, đúng không? Cậu vừa tốt nghiệp một tháng đã nhận hơn hai mươi nghìn tiền lương, vượt xa bạn cùng trang lứa, đừng suy nghĩ nhiều quá, chân phải đặt trên mặt đất, hiểu không?"

Chung Minh cười nhạo trong lòng, hay lắm, không nói lý được thì bắt đầu vẽ vời tương lai, dạy bảo tôi cách làm người.

Anh cũng không hỏi tiếp vì đã nhìn ra quản lý Lưu vốn không muốn gửi số tiền thưởng còn lại nên mới đánh trống lảng, mang lợi ích dự án, sự phát triển tương lai vào để nói.

Còn nguyên nhân thật sự? Chung Minh cũng không tin nguyên nhân đường hoàng như vậy, rất có thể vì tiền thưởng phải phát quá nhiều nên Lưu Vũ Tân đổi ý!

Chung Minh không đáp lại luôn.

Lưu Vũ Tân chờ một lúc, thấy Chung Minh không trả lời thì có chút không vui.

"Thằng nhóc Tiểu Chung này, dám bơ mình đi, không có chút phép tắc nào. Xem ra, tính khí cậu ta có vẻ hay chấp vặt."

"Bỏ đi, cứ để cậu ta chấp vặt, một thời gian nữa chắc chắn sẽ tự hiểu ra thôi."

Lưu Vũ Tân cũng không quá để tâm đến chuyện này, một thực tập sinh nhận hơn hai mươi nghìn tiền thưởng, còn muốn thế nào nữa? Lưu Vũ Tân là quản lý, hơn nữa công việc của mấy người phụ trách chính, bao gồm Châu Chấn, Tôn Hồng Thịnh và Trương Thu Trạch đều đã sớm hoàn thành, một thực tập sinh có thể đảo lộn dự án sao?

Chung Minh tắt cửa sổ chat với Lưu Vũ Tân, sau đó mở phần việc của mình ra.

Anh ta đang thiết kế vài tính năng phái sinh liên quan tới chiến trường Tinh Hải, chủ yếu để gia tăng thêm những lối chơi mới, khiến người chơi cảm thấy thêm thú vị, kéo dài tuổi thọ của cả tính năng.

Ngoài ra còn có một số tính năng nhỏ làm nền cho những tính năng mới sau này.

Hôm nay là thứ Hai.

Cuộc họp thường kỳ thứ Sáu, khả năng cao Lưu Vũ Tân sẽ lên dây cót tinh thần cho mọi người, Chung Minh còn bốn ngày.

Trong khoảng thời gian này, tổ lập trình và tổ mỹ thuật không có nhiệm vụ khác nên tài liệu viết ra cũng không thể lập tức triển khai, Chung Minh cũng không sốt ruột, anh cứ viết một cách từ tốn. Nhưng cho dù viết từ từ, tiến độ cũng nhanh hơn người khác, các tài liệu này cơ bản đã hoàn thành hơn một nửa.

Vậy mà Chung Minh bỗng nhiên xóa bỏ nội dung đã viết xong, để viết lại toàn bộ!

Những tài liệu này vẫn chưa tải lên, tất cả đều nằm trong tập tin gốc trong máy tính của Chung Minh, bởi vì sau khi tải lên sẽ lưu lại lịch sử phiên bản, đến lúc đó mà xóa thì những người có quyền cao như Trương Thu Trạch, Châu Chấn có thể trực tiếp mở lịch sử phiên bản ra xem.

Thật ra Chung Minh có thể cố ý thiết kế những tính năng này thành hoạt động trả tiền, nạp vàng lượng lớn, để đào hố cho Lưu Vũ Tân, nhưng anh không muốn làm như vậy. Người chơi vô tội, hiện giờ mọi người đang chơi chiến trường Tinh Hải rất vui vẻ, nếu vì xung đột giữa Chung Minh và Lưu Vũ Tân khiến họ chơi không vui, thì điều đó phản lại mong muốn ban đầu của Chung Minh.

Cho nên Chung Minh chỉ viết một số tính năng không có tác dụng gì, sẽ không khiến người chơi ghét bỏ, chỉ khiến người chơi cảm thấy tẻ nhạt chán phèo không đụng tới mà thôi.

Đương nhiên, Lưu Vũ Tân có thể cảm nhận được những tính năng này chỉ làm cho có lệ, nhưng không sao, bởi vì Chung Minh vốn không định tiếp tục làm việc cho Lưu Vũ Tân.

Thật sự tưởng rằng anh rót vào tai lời ngon ngọt thì tôi sẽ nghe à?

Lưu Vũ Tân nói rất hay, vì dự án, vì sự phát triển tương lai, nhưng Chung Minh cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, sao có thể bị tẩy não vì những lời hứa suông chứ?

Tính năng mới hoàn toàn do Chung Minh tự thiết kế, tự thúc đẩy, thu được thành công rất lớn, vậy mà chỉ 3% lợi nhuận dự án Lưu Vũ Tân cũng không bằng lòng chia cho anh. Nếu sau này tiếp tục làm việc chắc chắn vẫn chỉ là culi, đừng mong chờ một lãnh đạo keo kiệt trở nên hào phóng, đó là điều không thể nào.

Cho nên, Chung Minh quyết định, việc này dừng ở đây, về sau sẽ không viết bất cứ tài liệu thiết kế nào cho Lưu Vũ Tân, cho dự án này nữa.

Không chỉ có vậy, anh còn muốn vạch trần bộ mặt của Lưu Vũ Tân trước mặt mọi người!

Lưu Vũ Tân yên chí nhởn nhơ như vậy là vì anh ta biết nhân viên bình thường sẽ không biết số liệu cụ thể của lợi nhuận dự án, còn mấy nhân viên quan trọng biết số liệu, chắc chắn anh ta đã lên tiếng trước, đã bồi thường.

Lúc gửi tiền thưởng, gương mặt của Châu Chấn và Hùng Khải không chút biểu cảm có thể chứng minh điểm này!

Lưu Vũ Tân, anh cho rằng mình một tay che trời, chiếm tiền thưởng làm của riêng thì không ai biết phải không?

Không sao, tôi có cách khiến cả dự án đều biết, đến lúc đó sẽ chờ xem kết cục của anh!

...

Chớp mắt đã đến thứ Sáu.

Lại một tuần trôi qua, các mục tối ưu hóa của phiên bản mới đã hoàn thành thuận lợi, lúc sáng sớm, nội dung tối ưu hóa đều đã cập nhật vào trò chơi, phản hồi của người chơi khá tốt.

Những tối ưu hóa này chính là sửa đổi tài nguyên mỹ thuật, thay đổi một số giao diện UI không hợp lý, sửa hiệu ứng âm thanh. Những thay đổi này chắc chắn không thể mắc sai lầm nên người chơi cũng khá hài lòng.

Mục tiêu kế tiếp chính là phiên bản tiếp theo.

Giống như Chung Minh dự đoán, buổi sáng sau khi họp xong cuộc họp thường kỳ của người phụ trách, buổi chiều Lưu Vũ Tân lại gọi tất cả nhân viên đến phòng họp lớn một lần nữa, tiến hành công đoạn lên dây cót tinh thần trước khi phát triển phiên bản mới.

Thật ra mục đích của cuộc họp này cũng rất đơn giản, đó là Lưu Vũ Tân khuyến khích tính tích cực làm việc của mọi người, giúp công việc phát triển phiên bản mới tiến triển một cách thuận lợi hơn.

Mấy ngày trôi qua, Lưu Vũ Tân đã sớm quên sạch chuyện Chung Minh hỏi anh ta về tiền thưởng.

Lúc đầu Lưu Vũ Tân còn lo lắng Chung Minh đi tìm những người như Châu Chấn, Trương Thu Trạch hỏi lung tung. Nhưng chuyện đó không xảy ra, Chung Minh không suy nghĩ đến chuyện này nữa, mỗi ngày chỉ chăm chú viết tài liệu thiết kế, Lưu Vũ Tân nhanh chóng yên tâm.

Dù sao cũng là người mới, lừa lọc qua loa một tí là xong.

Thật ra công việc chủ yếu của phiên bản mới lần này vẫn nằm ở chỗ Chung Minh, chính là bản kế hoạch tính năng hậu Tinh Hải mà Lưu Vũ Tân bảo Chung Minh viết trước đây. Cho nên Lưu Vũ Tân vẫn trực tiếp bảo Chung Minh ngồi bên phải tay mình để tiện đến lúc giải thích tính năng.

"Ở phiên bản trước, dự án của chúng ta đạt được tiến triển tốt, mọi người đều biết và có thể cảm nhận được từ thu nhập. Thế nhưng mọi người đừng kiêu ngạo, cũng đừng tự mãn, doanh thu tháng của dự án chúng ta có thể tiếp tục tăng lên, thậm chí chỉ cần mọi người cố gắng, lọt vào top 100 trong bảng xếp hạng bán chạy không phải là điều không thể!"

"Một khi doanh thu tháng của dự án chúng ta đạt đến hàng chục triệu, 10% tiền thưởng chính là hơn sáu trăm nghìn! Đây chỉ là tiền thưởng cơ bản, mỗi tháng đều có nhiều như thế! Vì thế, mọi người nên cố gắng nhiều hơn nữa, bây giờ chúng ta chỉ bước một bước nhỏ, phía sau còn có viễn cảnh tốt đẹp hơn..."

Lưu Vũ Tân nói rất kích động, hoa chân múa tay, cảm xúc mạnh mẽ tỏa ra bốn phía.

Không thể không nói, là một quản lý, năng lực rót mật ngọt vào tai và bánh vẽ của Lưu Vũ Tân quả thật cực kì đạt chuẩn.

Trên bàn họp đặt rất nhiều chai nước khoáng chưa mở, để người tham gia họp tùy ý uống. Chung Minh lấy một chai nước khoáng, vặn ra đưa cho Lưu Vũ Tân.

Lưu Vũ Tân nói khô cả nước bọt, đang khát thì thấy Chung Minh đưa nước tới.

"Được, thằng nhóc này đột nhiên lại hiểu phép tắc."

Lưu Vũ Tân trong lòng rất vui, đón lấy chai nước khoáng uống ực ực hết nửa chai.
Bình Luận (0)
Comment