Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 90

Translator: Nguyetmai

Gần đây La Minh Kiệt vẫn luôn xoắn xuýt vì chuyện kinh phí, không phải anh ta thét giá cao, mà là do áp lực của chi phí sản xuất.

Tuy tỷ lệ người xem của "Nhà biện luận tài ba" mùa đầu tiên không cao, coi như nhà tài trợ lỗ mất ít tiền (không đạt được hiệu quả quảng bá mong muốn), nhưng La Minh Kiệt không thể xuống giá được, dù sao phải nghĩ đến kinh phí sản xuất, không đủ tiền thì cả công ty hít không khí à?

Đương nhiên, vì tính chất chương trình nên "Nhà biện luận tài ba" đã tốn kinh phí thấp hơn rất nhiều so với những chương trình giải trí tổng hợp khác.

Ví dụ như một số chương trình giải trí tổng hợp lấy tiền tài trợ danh hiệu đến hàng tỷ, một là dùng nhiều tiền dựng sân khấu, chuẩn bị thiết bị âm thanh, hai là dùng nhiều tiền để mời những khách mời cực kì nổi tiếng, có cái nào không đốt tiền chứ? Rất nhiều chương trình giải trí tổng hợp nổi đình nổi đám đều đốt tiền như thế, bán tài trợ danh hiệu với giá trên trời coi như hợp tình hợp lý.

So ra thì "Nhà biện luận tài ba" là một chương trình về tranh biện, không cần sân khấu hay thiết bị quá tốt, cũng không cần mời một số khách mời cực kì nổi tiếng, đương nhiên bọn họ cũng không mời nổi.

Người tham gia "Nhà biện luận tài ba" đều là một số người yêu thích tranh biện, rất nhiều người đều đã tham gia các cuộc thi biện luận, từng đoạt giải. Những người này không phải ngôi sao giải trí gì, bình thường đều có công việc đàng hoàng của mình. Họ tới tham gia chương trình này cũng không định lấy quá nhiều tiền nên chi phí để mời người chơi khá dễ kiểm soát.

Nhưng bất kể nói sao, ranh giới trong lòng La Minh Kiệt vẫn là năm trăm vạn, thấp hơn số tiền này thì đúng là quay bằng niềm tin.

Trước đó anh ta vẫn rất xoắn xuýt, vì không có một nhà tài trợ nào có thể đưa ra số tiền này, bây giờ nghe những gì Chung Minh vừa nói, hình như cũng là một giải pháp?

Bốn nhà tài trợ cùng nhau tài trợ? Cũng không lấy quyền treo tên danh hiệu, mà gọi là "nhà tài trợ siêu cấp", vậy mỗi nhà bỏ ra hai trăm vạn, bốn nhà sẽ là tám trăm vạn, dự tính trong lòng La Minh Kiệt đạt được một cách dễ dàng.

Vấn đề duy nhất là... ba nhà kia có đồng ý không?

La Minh Kiệt suy nghĩ một hồi, mặc kệ có đồng ý hay không cũng phải thử một lần, thời gian không còn kịp nữa.

"Được, vậy tôi về nhanh chóng liên hệ với ba nhà tài trợ khác, tranh thủ quyết định cho nhanh. Có điều tôi cũng không thể cam đoan bọn họ sẽ đồng ý, dù sao tuy cách gọi "nhà tài trợ siêu cấp" này rất hay nhưng vẫn thua kém "nhà tài trợ danh hiệu" nhiều, không biết bọn họ có chịu bỏ tiền ra hay không."

Chung Minh thấy La Minh Kiệt có vẻ dao động thì cảm thấy có thể sẽ thu xếp được việc này.

Chung Minh chỉ sợ La Minh Kiệt là một người khá tự phụ, không chịu lắng nghe ý kiến của người ngoài nghề như mình, bây giờ xem ra anh ta cũng là một người khá dễ nói chuyện.

Có thể nhìn ra được, La Minh Kiệt hơi thiếu lòng tin đối với chương trình này, có cảm giác anh ta đang dằn vặt, nếu người này ở trong trạng thái tự tin một cách mù quáng thì mới khó giải quyết.

"Tôi nghĩ ba nhà kia không có lòng tin với chương trình "Nhà biện luận tài ba" này nên mới không muốn bỏ ra nhiều tiền hơn?" Chung Minh hỏi.

La Minh Kiệt khẽ thở dài: "Haiz, đúng vậy. Có thể nhìn ra cậu là một người thông minh, cũng thực sự muốn tài trợ cho chương trình của chúng tôi, tôi không giấu giếm nữa. Hiệu quả của "Nhà biện luận tài ba" mùa đầu tiên quả thực không ổn. Bây giờ rất nhiều nhà tài trợ đều lôi cái này ra nói, đều muốn ép giá, họ nói như họ đang bố thí cho chúng tôi vậy. Tôi đã đi cầu cạnh khắp nơi, hết cách rồi, luyến tiếc chương trình này mà. Rất nhiều người trong công ty chúng tôi, và cả một số người tranh biện tham gia chương trình này đều muốn kiên trì làm mùa hai vì tình yêu dành cho biện luận."

"Vì thế, việc anh lo liệu có thể thuyết phục ba nhà tài trợ khác áp dụng loại hình tài trợ này hay không suy cho cùng là vì anh không đủ tự tin với chương trình này." Chung Minh nói.

La Minh Kiệt bất lực nói: "Đương nhiên không tự tin rồi, nói thật, tôi cũng hiểu rõ việc tranh biện này vốn dĩ đã có khoảng cách với cuộc sống của người bình thường rồi. Khi chúng tôi tranh biện, những gì âm thầm suy nghĩ đều là làm thế nào để cố hết sức đưa ra quan điểm trong thời gian có hạn, lời lẽ biện luận là hệ quả giao thoa giữa các kiểu logic, cực kì xoắn não. Đa số bình luận của rất nhiều người xem chương trình của chúng tôi trên màn hình đều là: "Toàn nói một đống quái quỷ gì ấy, không xem nữa." Bọn họ không chịu đựng được kiểu đưa ra thông tin dày đặc này."

"Đương nhiên, không phải tôi đang oán trách gì, dù sao phần lớn người ta tan làm về nhà xem một chương trình giải trí là để vui vẻ một chút, ai lại muốn động não chứ. Vì thế tôi cũng biết chương trình của chúng tôi không đi theo con đường đại chúng, không thể hot được, lúc thương lượng với nhà tài trợ quả thực không có tiếng nói."

Có thể nhìn ra La Minh Kiệt cũng rất khổ não, theo lý thuyết anh ta không nên nói những việc này với Chung Minh, có thể là vì hôm nay lời nói của Chung Minh đã chạm tới nỗi đau của anh ta, khiến anh ta có cảm giác như gặp được tri kỷ.

Anh ta là nhà sản xuất chương trình, anh ta không thể tâm sự những nỗi khổ này với nhân viên, cũng không thể tâm sự với khách mời của chương trình, càng không thể tâm sự với khán giả, tất cả đều giấu trong lòng, rất khó chịu.

"Không nên nói những điều này nhỉ, thật ngại quá, tôi không kìm lòng được. Cậu yên tâm, nếu bên cậu đã muốn tài trợ cho chúng tôi, chắc chắn tôi sẽ cố gắng làm tốt chương trình, chí ít cũng phải giữ chân những fan trung thành, tuyệt đối không để bên cậu uổng công tài trợ."

La Minh Kiệt ý thức được những gì mình nói không được thích hợp, nên vội vàng vớt vát lại, hy vọng Chung Minh không mất đi lòng tin đối với chương trình này.

Chung Minh cũng không để ý: "Tổng Giám đốc La, tôi cảm thấy anh hoàn toàn có thể thuyết phục được ba nhà tài trợ khác, nhưng, điều kiện tiên quyết là anh phải thay đổi chương trình một chút."

La Minh Kiệt sửng sốt, thay đổi chương trình?

Theo bản năng anh ta hơi kháng cự lại, chuyện tài trợ này còn chưa chốt xong anh đã bắt đầu chỉ tay năm ngón với chương trình của tôi rồi?

Tuy thành tích của chương trình giải trí tổng hợp "Nhà biện luận tài ba" này không tính là tốt, nhưng nói sao thì La Minh Kiệt cũng là người có chuyên môn, bản thân có cách nghĩ của riêng mình về chương trình, hiện nay toàn bộ nội dung chương trình đều là kết quả sau khi anh ta suy nghĩ rất lâu mới có, vì thế vừa nghe thấy Chung Minh nói phải thay đổi liền có chút không vui.

Có điều dù sao lúc trước vẫn đang thảo luận bình thường nên La Minh Kiệt cũng không tiện trực tiếp từ chối. Anh ta định nghe qua một chút, nếu vô lý thì chỉ cần cười trừ cho qua, không thay đổi là được.

Chung Minh có thể nhìn ra La Minh Kiệt không vui, nhưng những gì cần nói thì vẫn phải nói.

"Làm chương trình giải trí tổng hợp về biện luận cũng không vấn đề gì, nhưng mạch tư duy của "Nhà biện luận tài ba" có vấn đề, đó là không sát với đời thường. Nếu chương trình biện luận khiến phần lớn khán giả đều không hiểu đồng nghĩa với việc mất đi phần đặc sắc nhất, sao tỷ lệ người xem có thể tăng lên được chứ? Tổng Giám đốc La, anh nói xem những chương trình giải trí tổng hợp hot nhất kia, ví dụ như "Kế hoạch đào tạo thần tượng ảo", rốt cuộc nó hot ở điểm nào?"

"Hot ở điểm nào?" La Minh Kiệt suy nghĩ một chút: "Có đặc trưng, có tính khác biệt, có chủ đề."

Chung Minh gật đầu: "Đúng, có chủ đề! Anh thấy đó, mỗi tập "Kế hoạch đào tạo thần tượng ảo" phát sóng đều có thể lên hot search, hôm nay thần tượng ảo này đã làm gì, ngày mai thần tượng ảo kia đã ra bài hát mới, tất cả đều có thể tạo ra chủ đề thảo luận rộng rãi, chỉ cần khán giả thảo luận thì chắc chắn sẽ hot và có người xem, sẽ thu hút càng nhiều người đến xem, coi như chương trình cũng bắt đầu trở nên phổ biến."

La Minh Kiệt cười khổ: "Đúng vậy, tôi biết, nhưng chúng tôi làm biện luận không có mấy trai xinh gái đẹp, cho dù dáng dấp trông cũng được nhưng không thể so với những thần tượng, ngôi sao kia."

"Tổng Giám đốc La, tư duy của anh bị trói buộc theo quán tính rồi." Chung Minh nói: "Ý của tôi là trọng điểm là có tính chủ đề, không nhất định cứ phải cần trai xinh gái đẹp mới có thể tạo được chủ đề; có kiến thức, giỏi nói chuyện, bản thân những thứ này cũng là một sự thu hút. Huống chi, bản thân chủ đề tranh biện đã có tính chủ đề, chỉ cần có thể khiến khán giả nghe hiểu, nghe vào, anh còn lo bọn họ sẽ không thảo luận sao?"
Bình Luận (0)
Comment