Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 108 - Chương 108: Tiểu Bạch Đến Giờ Uống Thuốc Rồi.

Chương 108: Tiểu Bạch Đến Giờ Uống Thuốc Rồi. Chương 108: Tiểu Bạch Đến Giờ Uống Thuốc Rồi.

Sau đó quay đầu nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch anh vẫn nên về phòng trước đi, tầm mười phút nữa mới có thể nấu xong.”

Con ngươi Hạ Tiểu Bạch mặc dù có chút nghi hoặc nhưng vẫn gật gật đầu, Thu Hi có thể có tâm tư xấu gì chứ.

"Được, Thu Hi, em thật tốt." ヾ(●′?`●)? Oa ~

Sở Thu Hi đỏ bừng mặt chậm rãi lắc đầu, lè lưỡi với anh: "Nói không chừng em là một người phụ nữ xấu xa đó."

Hạ Tiểu Bạch trở lại phòng nằm trên giường như có điều suy nghĩ.

Sao mà cảm thấy vừa rồi Thu Hi có chút là lạ?

Chợt anh lắc đầu, Thu Hi sẽ không hại anh, huống chi chính mình có cái gì đáng giá để cô đi hại.

Ngoại trừ ngoại hình thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp này.

Mười phút sau...

Sở Thu Hi cầm một chén trà lạnh đen tản ra mùi thuốc nhàn nhạt đi vào.

“Tiểu Bạch đến giờ uống thuốc rồi!”

Bàn tay ngọc của cô cầm một cái thìa đựng một ít, đôi môi đỏ mọng mềm mại hơi hơi thổi.

Khuôn mặt ngọt ngào dịu dàng đưa đến bên miệng Hạ Tiểu Bạch Anh: "Nào, Tiểu Bạch, em đút anh uống.”

Anh cũng không nghĩ nhiều uống một ngụm, còn rất ngọt chắc là bỏ không ít đường.

Hạ Tiểu Bạch còn chìm đắm trong sắc đẹp dịu dàng không hay biết gì, vẫn nhìn động tác dịu dàng động lòng người của Sở Thu Hi.

“Thu Hi, sau này ai cưới em, nhất định sẽ rất hạnh phúc.”

Sở Thu Hi liên tục đút cho anh bảy tám thìa, ánh mắt lộ vẻ dịu dàng.

"Em sẽ cưới Tiểu Bạch."

Hạ Tiểu Bạch đang chuẩn bị mở miệng, anh đột nhiên cảm thấy đầu hoa mắt váng... Trước mắt tối sầm... hôn mê bất tỉnh...zz?_:(?﹃?」∠

Sở Thu Hi thưởng thức nhìn Hạ Tiểu Bạch đã ngủ, tay ngọc nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt của anh, phát hiện Hạ Tiểu Bạch thật sự ngủ thiếp đi.

Đôi môi đỏ mọng của cô lẩm bẩm nói: "Xem ra phụ kiện máy tính này dùng rất tốt.”

“Cần phải cho năm sao khen ngợi.”

Đôi mắt Sở Thu Hi tràn ngập tình ý nhìn Hạ Tiểu Bạch đang nằm trên giường.

“Tiểu Bạch, ai bảo em đã chủ động hai lần, anh vẫn không cần người ta!”

“Người ta cũng là con gái, cũng cần được yêu thương."

“Nếu anh không chủ động thực hiện nghĩa vụ của bạn trai đối với bạn gái.”

“Tiểu Bạch Bạch à như vậy cũng đừng trách người ta chủ động đòi hỏi.”

Khuôn mặt khuynh thế thoát tục của Sở Thu Hi càng quyến rũ, bàn tay ngọc không nhịn được run rẩy xẹt qua da thịt nõn nà của Hạ Tiểu Bạch.

Mỹ nhân đang ngủ trước mặt thở bằng chiếc mũi thanh tú, đôi môi anh đào hồng nhuận như đang nở hoa, phảng phất như sẵn sàng cho người ta hái bất cứ lúc nào, ai nhìn thấy cũng có cảm giác muốn hôn.

Sở Thu Hi vén mái tóc đen rũ xuống trên trán, không hề do dự mà hôn lên.

Sau đó...

Lúc cô cảm thấy hơi choáng váng mới ngẩng đầu lên.

Khi Sở Thu Hi ném áo T - shirt của Hạ Tiểu Bạch sang một bên, cả người ngây ngẩn.

“Ngực Tiểu Bạch sao lại buộc dây vải màu trắng?” Sở Thu Hi cũng có chút khó hiểu.

"Nhưng mà dáng người Tiểu Bạch thật là quá mềm mại mà!" Soạt… bắt đầu chảy nước miếng rồi? ( ˉ﹃ˉ)

Cô chậm rãi cởi dây vải màu trắng cho Hạ Tiểu Bạch.

Sau khi Sở Thu Hi cởi bỏ cảnh tượng trước mắt khiến cô trợn mắt há hốc mồm.

Cô hoàn toàn mơ hồ "Ha ha, mình đây chắc đang nằm mơ rồi, làm sao có thể?”

“Tiểu Bạch sao lại có một đôi...” Σ (°△°|||)︴

Sở Thu Hi hoàn toàn không thể tin được nhìn một màn này, cô còn lấy tay bóp cánh tay của mình.

Đau đớn mãnh liệt làm cho cô hiểu được đây không phải là đang nằm mơ! ヽ(*。> Д<) o゜

Ánh mắt Sở Thu Hi nhìn xuống, tay cũng hành động theo, nửa phút sau cả người cô sững sờ tại chỗ.

Sao lại không có...

Đến đồ ngốc cũng hiểu chuyện gì xảy ra: "Tiểu Bạch là con gái..."

Hóa ra Tiểu Bạch là con gái... Khó trách dáng vẻ xinh đẹp như vậy.

“Cũng đúng, trên thế giới làm sao có thể có người con trai nào lớn lên xinh đẹp như vậy chứ?”

“Là mình quá ngốc!”

Sở Thu Hi lau lau nước mắt: "Thôi, đã đi đến nước này rồi, cũng chỉ có thể tiếp tục mà thôi."

Cũng không có quy định con gái không thể chơi con gái, chẳng qua về sau dùng thêm chút đồ chơi mà thôi.

Tiểu Bạch yêu mình, Sở Thu Hi có thể khẳng định.

“Cô nhóc gạt người này!”

“Mình đành không khách sáo vậy!”

Sở Thu Hi đỏ mặt, tay ngọc nhẹ nhàng vuốt ve đùi Hạ Tiểu Bạch.

Mềm mại, trơn mềm... Cảm giác kỳ diệu ở đầu ngón tay truyền vào đại não khiến tâm trạng Sở Thu Hi lay động khó có thể kiềm chế.

Có lẽ trong mộng Hạ Tiểu Bạch cũng đã trải qua cái gì, đôi môi anh đào như hoa hồng nở rộ cũng phát ra âm thanh ưm ưm.

Kế tiếp......

……….. Một vạn chữ không thể miêu tả được lược bỏ………..

Sáng sớm ngày hôm sau.

Sáng sớm ngày hôm sau Hạ Tiểu Bạch ôm trán tỉnh lại, đầu óc vẫn có chút mông lung.

Anh nhắm mắt lại, cảm thấy toàn thân có chút mệt nhọc, sao mà cảm giác giống như bị người khác giày vò cả đêm.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment