Thẳng đến 11 giờ trưa.
Trên mặt Sở Thu Hi tràn ngập hạnh phúc, dùng hai tay ôm đầu Hạ Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch đủ chưa, anh thật sự là còn bách hợp hơn em!”
Cả người Sở Thu Hi đã ra đầy mồ hôi thơm, tóc dính vào khuôn mặt xinh đẹp, mồ hôi chảy dọc theo chóp mũi thanh tú chảy vào giữa đôi lông mày đẹp như tranh vẽ của Hạ Tiểu Bạch, phảng phất như nhỏ vào trái tim anh, tạo thành từng gợn sóng.
Hạ Tiểu Bạch cũng mệt mỏi nằm ngửa nhìn Sở Thu Hi.
“Thu Hi, anh yêu em!”
Sở Thu Hi cúi đầu lắc lắc cánh tay trắng như tuyết của anh: "Tiểu Bạch đừng nằm nữa, tắm rửa xong rồi ngủ tiếp.”
Hạ Tiểu Bạch có chút lười biếng ôm gối đầu: "Mệt quá, để anh ngủ chút được không?”
Sở Thu Hi thật sự tức giận nhìn anh: "Ngoan, đi tắm trước đi, nếu không bị bệnh.phụ.khoa sẽ không dễ chịu đâu."
Một ít khí khái nam tử còn sót lại của Hạ Tiểu Bạch dưới một câu nói của cô lại nghênh đón một lần bạo kích.
Đến tháng thì cũng thôi đi, bây giờ còn phải...
Sở Thu Hi rút một chai Phụ Viêm Khiết() ở trong tủ ra rồi cười với Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, rửa xong càng khỏe mạnh nha."
(
)Một loại dung dịch vệ sinh của phụ nữ.
Lời nói của Sở Thu Hi lại giống như một thanh kiếm sắc bén đâm vào ngực Hạ Tiểu Bạch? o()? o
“Thu Hi đừng nói nữa, anh tắm là được rồi chứ gì.”
“Nhưng mà anh muốn tắm rửa cùng em.”
Sở Thu Hi nhẹ nhàng che đôi môi đỏ mọng cười: "Được rồi, em dùng cái này rửa giúp anh, được không?"
Đầu ngón tay mảnh khảnh của cô xẹt qua thân thể yểu điệu đỏ ửng: "Được không?”
Hạ Tiểu Bạch: "Ừm.”
Hơn nửa giờ sau.
Sở Thu Hi ôm váy đặt trước mặt Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch mặc vào cho em xem nào!”
Hạ Tiểu Bạch cầm bộ… váy ngắn mát mẻ Sở Thu Hi đưa đến: "Thu Hi, em thật sự muốn xem?”
Sở Thu Hi nghiêm túc nói: "Em đương nhiên muốn nhìn dáng vẻ bạn gái mình mặc váy, em còn muốn trang điểm cho anh rồi cùng nhau đi dạo phố."
“Đúng rồi, đây là tóc giả.”
Cô còn lấy ra một mái tóc dài màu nâu tây đưa cho Hạ Tiểu Bạch, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong.
"Em sắp chờ không nổi để xem dáng vẻ tóc dài xõa qua vai của bạn gái mình rồi."
“Tiểu Bạch, ngũ quan của anh rất tinh xảo xinh đẹp, chỉ cần trang điểm phù hợp chắc chắn là một đại mỹ nữ.”
Dưới sự kiên trì của cô, Hạ Tiểu Bạch mặc bộ váy ngắn mà cô chuẩn bị.
Không thể không nói dáng người của Hạ Tiểu Bạch ngoại trừ bộ ngực có hơi nhỏ một chút, còn lại đều rất hoàn mỹ.
Mày liễu mắt hạnh, môi đỏ răng trắng, da thịt như tuyết, đôi chân thon dài, vòng eo tinh tế, vòng mông lả lướt.
Sở Thu Hi vỗ vỗ tay: "Thật sự quá đẹp, Tiểu Bạch của em." Sau đó lại nhịn không được ôm anh hôn một cái.
“Tiểu Bạch anh biết trang điểm không?”
Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ lắc đầu, anh có hệ thống trang điểm, căn bản không cần học trang điểm.
Anh từng thấy con gái trang điểm, quá phiền toái, ít nhất cần nửa giờ chuẩn bị.
Cái gì mà kem nền, kem che khuyết điểm, phấn mắt, má hồng, lông mi, xịt khóa lớp trang điểm.
Sở Thu Hi bất đắc dĩ nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Với tư cách là một người phụ nữ hiện đại không biết trang điểm là không được.”
“Ít nhất cũng cần chút kem che khuyết điểm.”
Nhưng cô nói được một nửa thì ngây người.
Nhìn khuôn mặt không tì vết của Hạ Tiểu Bạch hoàn toàn không cần che khuyết điểm...
“Được rồi làn da của anh thật sự quá tốt, nhưng vẫn cần phấn mắt và má hồng để có thể tôn lên vẻ đẹp trên khuôn mặt.”
Cứ như vậy Hạ Tiểu Bạch ngồi trước bàn trang điểm mặc cho Sở Thu Hi bố trí.
Chỉ cần cuộc sống không có gì trắc trở thì mặc đồ nữ cũng được, ai bảo bạn gái xinh đẹp thích như thế.
Nửa giờ sau.
Sở Thu hi thấy vẻ mặt chết lặng của Hạ Tiểu Bạch thì đưa tay lên khóe môi anh: “Tiểu Bạch cười lên một cái nào.”
Hạ Tiểu Bạch chỉ có thể mỉm cười, khóe miệng cong lên tạo thành đường cong duyên dáng, gương mặt tươi cười mang vẻ đào hoa.
Sau cùng Sở Thu Hi đội tóc dài lên cho Hạ Tiểu Bạch, cô nhìn người đẹp trước mắt không thể tin được.
Cô biết Tiểu Bạch rất đẹp nhưng hoàn toàn không thể ngờ anh ăn mặc kỹ càng thì lại trở thành hồng nhan họa thủy như thế.
Hai mắt Sở Thu Hi tỏa sáng, ngạc nhiên nhìn Hạ Tiểu Bạch.
"Tiểu Bạch à, anh thật sự quá xinh đẹp.”
Sau nhiều nhiệm vụ, giá trị nhan sắc của Hạ Tiểu Bạch cũng đang thay đổi lặng lẽ.
Bây giờ nhan sắc của anh cao hơn một bậc so với thiếu nữ văn chương trước đó, vóc dáng cũng càng hoàn mỹ hơn.
Hạ Tiểu Bạch nhìn bản thân mình trong gương, mái tóc dài xõa ngang vai kết hợp với tóc mái ngang đáng yêu, hai gò má trắng nõn có hơi ửng đỏ, chân mày thanh tú cùng với một đôi mắt long lanh.
Anh cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, dù vẫn chưa tốt bằng nhiệm vụ đầu tiên.
"Kỹ thuật trang điểm của Thu Hi đẹp lắm.”
------
Dịch: MBMH Translate