Sở Thu Hi sững sờ: "Sao chị đoán ra nhanh thế!" Σ(°△°|||)︴
Thang Dung Dung càng ngày càng mơ hồ: “Đại lão Hạ Tiểu Bạch mặc đồ nữ!” (? ? ? д)
Diệp Trường Ca liếc nhìn cô một cái: ‘Hạ Tiểu Bạch người ta là con gái hàng thật giá thật, chẳng phải mặc đồ nữ là rất bình thường sao.”
Thang Dung Dung (? ? ? д? ? ? )! ! ! Đột nhiên cảm thấy sao sao á.
Sở Thu Hi càng trừng to mắt nhìn Diệp Trường Ca: “Sao chị biết Tiểu Bạch là nữ!”
Diệp Trường Ca nhướn mày cười hắc hắc: “Vì chị đã sớm có một chân với Tiểu Bạch chứ sao.”
Sở Thu Hi Σ(°△°|||)︴
Hạ Tiểu Bạch tức giận nhìn Diệp Trường Ca: “Chị Diệp đừng lừa em nữa có được không.”
“Thu Hi, anh thề anh chỉ yêu mỗi mình em thôi.” Anh còn giơ ba ngón tay lên.
Sở Thu Hi khoanh tay, tỏ vẻ tức giận.
"Đây không phải lần đầu tiên anh thề thốt với em, lần trước đã thề cái gì, đừng nói anh quên rồi.”
"Thì ra anh là loại người như thế, chỉ biết thề thốt để lừa gạt người ta.”
“Tiểu Bạch cũng là đồ phụ nữ đáng ghét.”
Cô bày ra dáng vẻ khó dỗ dành: “Em nói cho anh biết, nếu không giải thích rõ ràng thì không xong với em đâu.”
Hạ Tiểu Bạch chỉ có thể dùng mỹ nhân kế, ánh mắt hiện lên sự thương tâm, còn có nước mắt, bày ra dáng vẻ một em gái đáng yêu điềm đạm.
"Xin lỗi Thu Hi, anh thật sự không cố ý, nhưng những gì anh thề đều là thật lòng.”
Sở Thu Hi nhìn thấy anh rơi lệ thì đau lòng không chịu nổi.
"Được rồi, em chỉ hù anh thôi, hoàn toàn không có tức giận, Tiểu Bạch, đừng khóc có được không.”
Hạ Tiểu Bạch thậm chí còn nghẹn ngào: “Cảm ơn em, Thu Hi.”
Anh thật sự rơi nước mắt, không phải là giả vờ.
Đó là do trước đây thật sự như thế, bây giờ không còn nữa nên chỉ có thể đau lòng rơi nước mắt. °(? ? ? ﹏? ? ? )°
Thang Dung Dung hơi nghi ngờ một chút, không phải Hạ Tiểu Bạch là bạn trai của chị Thu Hi sao, sao giờ lại biến thành con gái rồi.
Rốt cuộc anh ấy là bạn trai hay là bạn thân của Sở Thu Hi.
Với trí thông minh của cô thì trong nhất thời không thể hiểu nổi.
"Chị Diệp, chị Thu Hi, vậy chị gái siêu đẹp này chính là Hạ Tiểu Bạch đúng không, là con gái phải không.”
"Nhưng hôm qua chị Thu Hi nói Tiểu Bạch là bạn trai của chị ấy mà, ai có thể giải thích cho em biết rốt cuộc Tiểu Bạch là nam hay là nữ không.”
"Hay đúng hơn thì thật ra anh ấy là nam, sau đó lại đột nhiên biến thành nữ, ôi chao, đầu óc em không hoạt động nổi nữa rồi.” o((⊙﹏⊙))
Sở Thu Hi cũng có hơi bất đắc dĩ nhìn Hạ Tiểu Bạch.
"Em chỉ cần biết sau này Tiểu Bạch là bạn gái của chị là được rồi.”
"Tôi nói cho hai người biết, ai cũng đừng hòng chạm vào Tiểu Bạch của tôi, nếu không thì không xong với bổn tiểu thư đâu nhé.”
Diệp Trường Ca nhìn dáng vẻ bảo vệ đồ ăn của Sở Thu Hi, cũng bất đắc dĩ cười nói: “Chị còn phải đợi bạch mã hoàng tử của mình nhé.”
"Nhưng tất nhiên cũng đồng thời sẽ không bỏ qua việc ngắm mỹ nhân nhé ~ "
Thang Dung Dung cũng là gật gật đầu: "Ai mà không thích ngắm người đẹp, em rất thích nhìn gái xinh đấy có được không.”
Hạ Tiểu Bạch đột nhiên cảm thấy mình đã rơi vào một bầy sói, đặc biệt là ánh mắt sáng rỡ dò xét của Thang Dung Dung trên người mình, ai mà chịu nổi.
Sở Thu Hi phất tay: “Em đi nấu cơm đây.”
Diệp Trường Ca cười ha ha: “Thật ra em chỉ muốn nấu cho mỗi Tiểu Bạch ăn thôi đúng không.”
Sở Thu Hi kiêu ngạo nói: “Đúng thế, thì sao.”
Trong nhất thời phòng khách tràn ngập tiếng cười như chuông bạc của các cô gái, còn có những mùi hương khác nhau của mấy người đẹp.
Hạ Tiểu Bạch ăn mấy cái bánh quy lót dạ, ngồi trong phòng khách xem ti vi.
Điều khiến anh cảm thấy không được tự nhiên chính là Thang Dung Dung ở bên cạnh cứ tủm tỉm cười mà nhìn mình.
Hạ Tiểu Bạch nhịn không được hỏi: "Dung Dung, trên người anh cũng không có vết bẩn, trên mặt anh cũng rất sạch sẽ.”
Thang Dung Dung dựa vào người Hạ Tiểu Bạch, bàn tay nhỏ không nhịn được mà sờ soạng cánh tay trắng như tuyết.
"Chị Tiểu Bạch, chị đẹp quá, da vừa thơm vừa trắng nữa.”
Diệp Trường Ca bưng cà chua xào qua, tức giận nhìn Thang Dung Dung,
"Con nhóc này, ở ngoài với kẻ ngốc thì thôi đi, giờ về nhà còn tán gái nữa!”
Thang Dung Dung ‘chậc’ một tiếng: “Tên ngốc sao có thể so sánh với mỹ nữ.”
"Chẳng lẽ chị Diệp không có cảm giác gì với chị Tiểu Bạch sao?”
"Sao em cứ phát hiện thấy chị đang nhìn lén đôi chân dài của Tiểu Bạch.”
Diệp Trường Ca có hơi đỏ mặt: “Con nhóc chết tiệt kia nói bậy bạ gì đó "
"Cho dù có cảm giác thì sao, dù sao cũng đã bị con nhóc Thu Hi này nhanh chân giành trước.”
Hạ Tiểu Bạch bị hai cô gái xinh đẹp vây quanh, cảm thấy có chút không chịu nổi, đứng dậy đi vào phòng bếp: “Thu Hi, để anh giúp em.”
------
Dịch: MBMH Translate