Hạ Tiểu Bạch đẹp như vậy, đẹp như một bài thơ trữ tình, toàn thân tràn đầy vẻ ngây thơ và phong thái thanh xuân của thiếu nữ
Hạ Tiểu Bạch bị của anh ta nhìn chăm chú, nhất thời cảm thấy toàn thân đều nổi da gà. Anh thật sự không muốn đấu kiếm (tự hiểu nha :>> ) đâu.
Anh đối mặt với ánh mắt đưa tình của Chu Thanh.
Cũng chỉ có thể lấy menu bên cạnh, làm bộ gọi món ăn để xua đi sự xấu hổ.
Anh miễn cưỡng cười, nhìn Chu Thanh hỏi.
“Ừm…Cậu nhìn chằm chằm tôi như vậy làm gì?”
Chu Thanh lúc này mới kịp phản ứng, có chút xấu hổ nói: "Xin lỗi, tôi có chút không nhịn được, Tiểu... Bạch Hà thật sự đẹp quá!"
Sở Thu Hi tay nâng má thơm thở dài, không ngờ danh tiếng của mình đều bị Hạ Tiểu Bạch cướp mất.
Tất nhiên, điều đó chỉ khiến cô ấy tự hào hơn.
Bởi vì nữ thần mấy người ngưỡng mộ tối hôm qua mới bị tôi đẩy ngã trên sô pha khi dễ đến phát khóc.
Ba phút đồng hồ trôi qua... Mấy vị nữ sinh thấy Triệu Trình và tên béo vẫn chưa ngoi lên, các cô đưa mắt nhìn nhau.
Nâng đôi chân thon dài lên không ngần ngại giẫm lên mặt hai người.
“Ái ái ái!”
“Ui zaaa!”
Sở Thu Hi cũng tức giận, tay ngọc vỗ bôm bốp lên mặt bàn: "Hai người nhặt ống hút lâu lắm rồi đó!!”
“Gián cũng không nằm bò dưới đó lâu như các cậu đâu.”
Cuối cùng hai người mặt đầy dấu giày và máu mũi ngẩng lên, vội vàng rút khăn giấy lau chùi.
Mặt mũi đã bầm dập như vậy, nhưng ánh mắt vẫn còn lưu luyến không rời với những đôi chân thon dài.
Khóe miệng Chu Thanh khẽ co giật nhìn hai người này, may mắn là anh không bắt chước theo, nếu không khuôn mặt anh tuấn của anh cũng sẽ gặp tai ương như vậy.
Quả nhiên lời khuyên của Tiểu Bạch là đúng.
“Cảm ơn cậu Tiểu Bạch......”
Hạ Tiểu Bạch???
Triệu Trình nhìn Hạ Bạch Hà hỏi: "Mỹ nữ, sao tôi cứ có cảm giác cô rất quen mắt nhỉ.”
"Chúng ta hình như gặp nhau ở đâu đó rồi phải không?"
Hạ Tiểu Bạch trong lòng kinh hãi, chẳng lẽ anh ta nhận ra mình rồi!!!
"Tôi...... Chúng ta hẳn là lần đầu tiên gặp mặt đi, cậu nhận lầm người rồi." Hạ Tiểu Bạch tỏ vẻ bình tĩnh nói.
Chu Thanh cũng vội vàng giải vây: "Đúng vậy, Triệu Trình. Chị gái xinh đẹp này chúng ta mới gặp lần đầu tiên mà."
“Phương pháp tán gái này của cậu quê mùa chết đi được, tôi đã không dùng từ rất nhiều năm trước rồi.”
Chu Thanh cũng không muốn Triệu Trình biết tiểu tiên nữ trước mắt chính là Hạ Tiểu Bạch.
Nếu không anh ta sẽ có thêm một đối thủ cạnh tranh, phải biết rằng Triệu Trình chính là một tên khốn mặt cực dày.
Triệu Trình tỉ mỉ đánh giá Hạ Tiểu Bạch, thậm chí đứng lên dán sát mặt vào anh.
Khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ không tỳ vết của Hạ Bạch Hà tản ra vầng sáng, mang đến cho anh ta cảm giác rung động cực kỳ.
Làn da của của cô tản ra mùi thơm ngát, tựa hồ làm cho anh ta không thể tự kiềm chế.
Triệu Trình còn chưa kịp mở miệng đã bị Sở Thu Hi thưởng cho một cái tát.
“Mẹ kiếp, đừng ghé sát vào mặt bạn thân tôi như vậy, cô ấy xinh đẹp như vậy, chỉ phù hợp ở bên tôi thôi.”
Triệu Trình che mặt: "Mấy cậu không cảm thấy Bạch Hà có chút giống với tình nhân của Tiểu Bạch, học muội Bạch Hạc sao?"
“Bạch Hà, Bạch Hạc, tên cũng na ná nhau.”
"Có điều Bạch Hà có vẻ xinh đẹp hơn, ngực cũng lớn hơn, học muội Bạch Hạc thì bằng phẳng như boong tàu vậy."
Sở Thu Hi...... Vẻ mặt nghi ngờ nhìn Hạ Tiểu Bạch??? Hạ Tiểu Bạch cũng lộ ra biểu cảm bất đắc dĩ.
Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể giải thích nói: "Bạch Hạc là em gái của tôi, chúng tôi giống nhau cũng là điều bình thường thôi.”
Hạ Tiểu Bạch cũng không muốn tiếp tục thảo luận về vấn đề này, tay ngọc của anh nhẹ nhàng khép lại, sau đó làm ra dáng vẻ tò mò hỏi:
"Đúng rồi các bạn học, vừa rồi tôi và Thu Hi thấy mọi người vừa nói vừa cười, hình như đang thảo luận chuyện gì thú vị."
“Có thể chia sẻ với chúng tôi một chút không?"
Sở Thu Hi lúc này mới nhớ ra vừa rồi bọn họ dường như đang nói đến Tiểu Bạch:
Thân là người yêu của Tiểu Bạch cô cũng rất để ý.
“Đúng vậy, vừa rồi mọi người đang thảo luận cái gì mà vui vẻ vậy.”
Triệu Trình cười hắc hắc nói: "Thu Hi, cậu và Tiểu Bạch hẳn là rất quen thuộc đi, hai người đang quen nhau đúng không?”
Gương mặt tuyệt mỹ của Sở Thu Hi trần đầy vẻ tò mò, cô kiêu ngạo cười nói: "Đúng vậy, chúng tôi đã ở chung với nhau, chính thức quen nhau rồi."
Triệu Trình đánh giá Sở Thu Hi từ trên xuống dưới, không thể không nói Sở Thu Hi cũng là một mỹ nữ cực phẩm.
Anh ta còn chưa kịp chảy nước miếng đã bị ai đó đột nhiên đá mạnh một cước.
“Mẹ kiếp! Chân ai dài như vậy, đá phải tôi rồi!”
Mọi người nhìn nhau, đương nhiên không ai nhận, Hạ Tiểu Bạch có chút khó chịu khoanh tay lại.
Triệu Trình cũng chỉ có thể tiếp tục nói: "Là thế này, hoa khôi trường Thu Hi của tôi ơi, cậu có muốn xem dáng vẻ của Hạ Tiểu Bạch khi mặc đồ nữ không?”
------
Dịch: MBMH Translate