Rất rõ ràng là anh ta chìm đắm trong anime quá độ.
Hạ Tiểu Bạch từng phát hiện cái gã Chu Thanh này cả một đêm ôm mấy mô hình thủ công suốt mấy tiếng đồng hồ ở trên giường.
Anh thân là con gái còn chịu không nổi huống hồ là con trai.
Đối với sự nghi ngờ của Lý Tử Huyên, Hạ Tiểu Bạch chỉ cảm thấy nôn ra máu.
Nhưng ánh mắt kinh ngạc của Triệu Trình và Lý Lương suýt chút nữa đã khiến Hạ Tiểu Bạch chết ngay tại chỗ, bọn họ không phải là cũng cho rằng là mình khiến Chu Thanh hư nhược đó chứ ?
Bác sĩ nhìn biểu cảm không ngừng thay đổi của mấy người bọn họ, lắc đầu thở dài : “Giới trẻ bây giờ thật biết chơi.”
Hạ Tiểu Bạch không nhịn được mà bóc phốt : "Vãi, có phải là mấy người đều đang hoài nghi nhân cách của Hạ Tiểu Bạch tôi không ?"
"Cái gã Chu Thanh này hư nhược rõ ràng là do anh ta mụ mị cô vợ 2D trong anime gây ra."
Triệu Trình cười hì hì, giơ tay vỗ vỗ vai anh :
"Tiểu Bạch, Chu Thanh mỗi ngày đều mang bữa sáng cho cậu. Ánh mắt mỗi lần anh ta nhìn cậu, chắc chắn là muốn buông nhưng mà không thể."
Lý Lương đá vào mông Triệu Trình : "Vãi, Triệu Thành, cậu không nói chuyện thì cũng không có ai nghĩ là cậu bị câm đâu. Biết là được rồi, nhưng đừng nói ra."
Hạ Tiểu Bạch…………(╯>д<)╯?˙3˙
"Mấy người !!!"
Lý Lương gật đầu với Hạ Tiểu Bạch : "Hạ Tiểu Bạch, tôi hiểu. Yên tâm đi, tôi sẽ không có cách nhìn kỳ thị đâu, bởi vì tình yêu là vị tha."
"Được rồi, chúng ta vào trong xem Chu Thanh đã khỏe hơn chưa."
Hạ Tiểu Bạch (ー_ー) !! Anh hiểu cái rắm.
Mấy người bước vào phòng bệnh, Chu Thanh đang nằm trên giường truyền dịch, có lẽ chỉ là truyền chất bổ.
Lý Tử Huyên bất lực, dịu dàng ngồi ở đầu giường của anh, dùng bàn tay trắng nõn như ngọc vuốt ve khuôn mặt anh.
"Em đã bảo anh đừng chìm đắm trong anime và phụ nữ bên ngoài. Bây giờ thì tốt rồi chứ, khiến cơ thể suy nhược rồi."
Chu Thanh cảm thấy ngại đến mức muốn độn thổ, Triệu Trình sớm đã không nhịn được, nói : "Lão Chu, sau này chú ý tới sức khỏe chút."
Lý Lương : "Chú ý nhiều vào, không phải lão đại nói cậu, nghe lời của vợ chưa cưới nhiều hơn là không sai đâu."
"Bây giờ tôi luôn nghe lời bạn gái, tập thể dục mỗi ngày. Cơ thể khỏe hơn gấp bội, không biết cô ấy hạnh phúc đến mức nào".
Chu Thanh liếc nhìn Hạ Tiểu Bạch, mặc dù anh ta biết mình không thể nào có được Hạ Tiểu Bạch, nhưng điều này cũng không ngăn cản được anh cứ đeo bám.
"Tiểu Bạch, nhớ mời trà sữa."
Hạ Tiểu Bạch đã trốn ở sau lưng Lý Lương rồi, vãi, anh không thể coi tôi là người vô hình được sao ?
Không thấy vợ sắp cưới của anh đã có ý kiến với lão tử rồi.
Lúc này, một cô y tá nhỏ bước vào : "Được rồi, bệnh nhân cần được nghỉ ngơi, mọi người ra ngoài hết đi."
Lý Tử Huyên lo lắng hỏi : “Bác sĩ, không phải nói là anh ấy không bị thương sao ?”
Cô y tá nhỏ nói : “Bệnh nhân này quả thực không bị thương, nhưng cơ thể khá yếu, cần phải chú ý nhiều hơn đến sức khỏe”.
“Đợi lát nữa còn phải truyền hai chai nước, nhanh nhất cũng phải đến chập tối mới có thể xuất viện được.”
"Mọi người để cậu ấy ngủ một chút trước đi."
Mấy người rời khỏi bệnh viện, Lý Lương và Triệu Trình rời đi trước.
Hạ Tiểu Bạch cũng chuẩn bị chuồn đi, nhưng lại bị Lý Tử Huyên gọi lại, vẻ mặt cô ta vẫn luôn không thân thiện với Hạ Tiểu Bạch.
Chắc chắn là không có chuyện tốt lành gì.
Lý Tử Huyên lạnh lùng nói : “Chúng ta ra ngoài ăn bữa cơm đi.”
Hạ Tiểu Bạch ngồi ở ghế phụ trên chiếc BMW của cô ta, không ngờ rằng đối phương lại là một người phụ nữ giàu có.
Chẳng mấy chốc bọn họ đã đến một nhà hàng Pháp tương đối yên tĩnh, tìm một vị trí cạnh cửa sổ ngồi xuống.
Bởi vì bây giờ là hơn ba giờ chiều, không phải là giờ ăn cơm, trong nhà hàng cũng không có bao nhiêu người.
Sau khi gọi món, các món ăn đều đã được đưa lên.
Hạ Tiểu Bạch nhìn món ốc Pháp được dọn trên bàn, có chút thèm thuồng chảy nước miếng.
Nhưng người phụ nữ này vẫn không nói chuyện, đôi mắt cứ như vậy nhìn chằm chằm vào anh.
Hạ Tiểu Bạch chỉ có thể tiếp tục giải thích : "Ừm... Xin hỏi có chuyện gì sao ?"
"Tôi và Chu Thanh thực sự không có quan hệ gì cả, xin đừng hiểu lầm."
Lý Tử Huyên trực tiếp đặt một tấm thẻ ngân hàng trước mặt Hạ Tiểu Bạch : "Trong này có 10 vạn tệ, xin cô rời khỏi Chu Thanh. Mật khẩu được viết ở mặt sau của tấm thẻ."
Cô ta rất nghiêm túc, đồng thời nhìn Hạ Tiểu Bạch với ánh mắt cầu khẩn.
Cô đã chứng kiến Chu Thanh lớn lên, sao có thể không nhìn ra Chu Thanh thực sự thích cô gái tóc ngắn vô cùng xinh đẹp trước mặt này.
Không thể không nói, nghiêm túc nhìn kĩ Hạ Tiểu Bạch ở khoảng cách gần, cô ta mới phát hiện dung mạo của đối phương hoàn hảo như vậy, hoa dung nguyệt mạo, băng thanh ngọc khiết.
Cánh tay trắng như củ sen, những đường nét trên khuôn mặt gần như không tì vết, làn da trắng nõn nà ở dưới ánh mặt trời có vẻ càng trong suốt long lanh, lộ ra ánh sáng rực rỡ quyến rũ.
------
Dịch: MBMH Translate