Trong lúc nói chuyện cô xích lại càng ngày càng gần Hạ Tiểu Bạch, không những thế còn giang hai chân một cách tùy tiện, suýt chút nữa đã làm anh muốn lọt tròng. Trên thực tế đây là lần đầu tiên Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy “món đồ sọc xanh trắng kia”.
Dường như Yến Diệu Đồng cũng nhận ra ánh mắt của Hạ Tiểu Bạch nhưng ngược lại cô không hề cảm thấy phản cảm, chỉ là gương mặt xinh đẹp có hơi ửng đỏ, đôi chân thon dài cân xứng cũng từ từ rụt lại.
"Đàn chị Tiểu Bạch thích không?’ Cô nhỏ giọng thẹn thùng nói: “Hay là sau khi tập xong chúng ta cùng đi dạo phố nhé.”
Hạ Tiểu Bạch còn chưa kịp từ chối đã bị Đào Na Na nhéo lỗ tai. Tên này thật sự dám tán gái một cách quang chính đại như thế này sao.
"Thật ngại quá em gái Diệu Đồng, tối nay cậu ấy còn có việc.”
Đôi mắt xinh đẹp của Yến Diệu Đồng hiện lên vẻ thất vọng: “Đàn chị Đào có hẹn với chị Tiểu Bạch ạ?”
Gương mặt xinh đẹp của Đào Na Na cũng đỏ bừng: "Có quỷ mới hẹn cậu ta!"
Yến Diệu Đồng cười hì hì một tiếng rồi ôm lấy Đào Na Na, đôi môi anh đào đỏ mọng hôn lên mặt cô một cái để lại dấu son môi nhàn nhạt.
"Được rồi, nếu như đàn chị Đào có hẹn với chị Tiểu Bạch thì em cũng không giành với chị nữa.”
Gương mặt xinh đẹp của Đào Na Na càng đỏ hơn: “Mà này, sao mấy đứa không mặc quần bảo hộ, đúng là thật sự không sợ mấy thằng đáng ghét nhìn thấy sao.”
Trong lúc nói chuyện Đào Na Na còn đạp Hạ Tiểu Bạch một cái để cảnh cáo anh không được làm càn như vậy.
Đôi mắt xinh đẹp của Yến Diệu Đồng cong lên, cười một tiếng: “Lần trước từ sau khi đàn anh Triệu Trình và mấy người kia bị cô Phi Phi đánh một trận thì không còn mấy nam sinh dám tới chỗ này.”
Hạ Tiểu Bạch giật mình: "Cô Phi Phi cũng đến đây sao?"
Đào Na Na nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Hạ Tiểu Bạch thì cười một tiếng: “ Làm sao? Tôi thấy hình như cậu có vẻ rất sợ chị Phi Phi.”
"Yên tâm đi, cô ấy rất hiếm khi tới nơi này, nếu không thì sao tôi lại lén đưa cậu tới đây.”
Hạ Tiểu Bạch thở phào nhẹ nhõm, hy vọng là như vậy.
Yến Diệu Đồng hơi tò mò nghiêng đầu: “ Sao chị Tiểu Bạch lại đến đây một cách lén lút ạ? Ngoại trừ nam sinh thì tất cả nữ sinh đều có thể tới mà.”
Đào Na Na nhìn cô nhóc này, bị Hạ Tiểu Bạch rình mò mà còn nói giúp.
Tên nãy rõ ràng là nam nhưng lại có vẻ ngoài xinh đẹp hơn bất kỳ cô gái nào, chỉ sợ dù cậu ta có vào nhà vệ sinh nữ cũng không ai nghi ngờ.
Điều làm cho Đào Na Na thấy tò mò chính là mấy nam sinh kia sẽ có phản ứng như thế nào nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch vào nhà vệ sinh nam.
Thật mong chờ được nhìn thấy cảnh này.
Cô đứng lên vỗ vỗ tay: “Được rồi, được rồi, mấy con nhóc này, tất cả mau vào phòng thay đồ mặc quần bảo hộ vào cho chị.”
Dù không mấy tình nguyện nhưng Yến Diệu Đồng cũng chỉ có thể miễn cưỡng đi vào phòng thay đồ dưới yêu cầu mạnh mẽ của Đào Na Na.
Cô còn quay đầu lại nhìn Hạ Tiểu Bạch một cái.
"Chị Tiểu Bạch không vào thay đồ ạ?”
Hạ Tiểu Bạch cười lớn, anh chỉ vừa nghĩ đến cảnh mấy cô gái xinh đẹp trắng nõn đang thay đồ thì đã không chịu nổi.
Nếu như không có Đào Na Na ở đây thì chắc là anh thật sự đã không chịu được sự hấp dẫn chết người của mấy cô gái xinh đẹp này.
Đào Na Na nhìn Hạ Tiểu Bạch một cách đầy khinh bỉ.
Hạ Tiểu Bạch cũng đành nói: “Không cần, tôi chỉ đến đây xem điệu nhảy xinh đẹp của mỹ nữ Đào mà thôi.”
Hạ Tiểu Bạch cũng không phải loại người thấy sắc quên bạn, anh lén lấy điện thoại ra chụp mấy bức ảnh với góc độ không tệ gửi vào nhóm ký túc xá khoe khoang. Tiếc là mấy cô gái xinh đẹp đã mặc quần bảo hộ nên đã giảm một nửa độ hấp dẫn, cũng không khác biệt lắm so với mấy cô gái ăn mặc mát mẻ ngoài đường.
Triệu Trình: "Móa, Tiểu Bạch bị hư thận chưa? Chụp thêm mấy tấm nữa đê.”
Lý Lương: "Tiểu Bạch bá đạo, có thể vào phòng thay đồ chụp thêm mấy tấm không?”
Hạ Tiểu Bạch nhìn tin nhắn của lão đại, đúng là một tên hai mặt, anh cũng muốn vào phòng thay đồ chụp hình nhưng không dám vì sợ phải mang vòng tay hình số tám.
Chu Thanh: “Này…..Mấy người có giúp tôi bảo vệ đàng hoàng mấy cô vợ ở ký túc xá không đó.” (´◔‸◔')
Triệu Trình: “Vợ cậu rất tốt, tôi sẽ kêu gọi bạn bè cùng nhau hưởng thụ, cứ yên tâm đi.”
Hạ Tiểu Bạch: "666 "
Đào Na Na đột nhiên nhìn qua một cách cảnh giác, Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng đặt điện thoại xuống.
Nhìn mấy nữ sinh xinh đẹp này nhảy múa, Hạ Tiểu Bạch không thể không khâm phục sự dẻo dai và mềm mại của các cô ấy.
Khi anh nhìn cơ thể mềm mại của Yến Diệu Đồng thực hiện các động tác khó thì cũng ngây ngẩn, mở khóa được bao nhiêu tư thế mới, không biết Thu Hi có làm được hay không!
Trong lúc Hạ Tiểu Bạch đang mê mẩn thì một bóng dáng yểu điệu mang giày cao gót tiến vào phòng tập, cô mặc trang phục công sở màu đen, đôi chân thon dài không tì vết được bao bọc trong chiếc tất lụa trông vô cùng hấp dẫn.
------
Dịch: MBMH Translate