"Có rảnh lại hẹn tiếp sau nha bye bye~" còn cho Hạ Tiểu Bạch một cái hôn gió.
Ngô Tử Diệu nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Tôi lái xe tới, hay là tôi đưa cậu và Thư Đình về nhà?”
Hạ Tiểu Bạch có chút cười khổ: "Tôi không biết nhà Thư Đình ở đâu!”
Ngô Tử Hiên cười hắc hắc nói: "Vậy cậu mang cô ấy về nhà là được rồi, tôi tin Thư Đình không ngại cậu làm chút gì đó với cô ấy đâu."
"Tuy rằng cậu đã có một anh bạn trai cao
“Dù sao chịu “bị” làm nhiều, cũng có thể thử làm bên “công”.”
“Cậu nói có đúng hay không?”
Dáng vẻ Ngô Tử Diệu nghiêm túc, còn mang theo một chút biểu cảm xấu xa.
Khiến cho Hạ Tiểu Bạch nghiến răng nghiến lợi, thật sự hận không thể bóp chết tên khốn này.
Hàm răng trắng cọ sát đến độ phát ra âm thanh “kèn kẹt". Vẻ mặt siêu hung dữ, nhe răng trợn mắt.
"Sao cậu lại cho rằng tôi sẽ là “thụ” chứ?" (?‘ヘ′?;)ゞ
Nhưng dáng vẻ môi đỏ răng trắng tức giận đáng yêu của anh, khiến Ngô Tử Diệu ôm bụng cười to không kiêng nể gì.
“Tiểu Bạch, cậu chẳng lẽ cho rằng thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của cậu có thể “đè” được Hoàng thiếu à?”
Ngô Tử Diệu và Hạ Tiểu Bạch đứng chung một chỗ, anh ta cao hơn anh nửa cái đầu.
Ngô Tử Diệu còn cố ý ngẩng đầu lên cao nhìn Hạ Tiểu Bạch, vẻ mặt đắc ý.
Khiến Hạ Tiểu Bạch tức giận sắp không chịu được, băng vải trên ngực thiếu chút nữa nổ tung.
Nếu làm con gái Hạ Tiểu Bạch quả thật rất cao gầy, nhưng làm con trai, chiều cao của anh cũng chỉ đạt tiêu chuẩn.
“Quên đi quên đi, không nói nhảm với cậu nữa.”
"Tất cả những gì tôi muốn nói với cậu là xu hướng tình dục của tôi rất bình thường.”
“Tôi và Hoàng Cảnh Trạch chỉ là bạn bè bình thường, hoàn toàn không phải loại quan hệ như các người nghĩ.”
“Biết chưa!”
Ngô Tử Diệu cũng gật đầu lia lịa: "Ồ, đúng đúng đúng, điều cậu nói đều đúng...”
Hạ Tiểu Bạch nhấc chân lên, giẫm một nhát lên chân Ngô Tử Hiên, hai tay ôm ngực, khuôn mặt thở phì phò.
Ngô Tử Diệu đau đến nỗi rơi nước mắt: "Má nó Tiểu Bạch, sao lúc cậu tức giận lại giống con gái vậy, cực kỳ giống bạn gái của tôi, may mà cậu không mang giày cao gót.”
Hạ Tiểu Bạch đạp một cái lên người anh ta: "Còn không lái xe đến, cậu nói nhảm thật nhiều.”
“Nếu là nam sinh khác, ông đây cũng lười quan tâm hắn.”
Ngô Tử Diệu cũng chỉ có thể cố nén đau chân, đi ra bãi đỗ xe tìm xe.
Rất nhanh một chiếc Chevrolet SUV dừng lại ở trước mặt Hạ Tiểu Bạch.
Ngô Tử Diệu mở cửa sổ xe, mặt đeo một cặp kính râm (giờ đang là đêm khuya), dáng vẻ ngầu ngầu.
“Lên xe đi Tiểu Bạch, cho cậu xem kỹ thuật lái xe của anh Tử Diệu đây, tuyệt đối là hạng nhất!”
Hạ Tiểu Bạch mở cửa xe, đầu tiên đẩy Lý Thư Đình vẫn đang say khướt lên xe.
"Tiểu Bạch Bạch... Tôi muốn cậu ôm một cái." Lý Thư Đình giống như mỹ nhân ngư, cánh tay thon dài trắng như tuyết quấn quanh cổ Hạ Tiểu Bạch.
Cái miệng nhỏ nhắn của anh đào trong suốt thì thầm: "Tiểu Bạch, tôi thích cậu...”
Hạ Tiểu Bạch..................
Vẻ mặt Ngô Tử Diệu hâm mộ: "Huynh đệ thật hâm mộ cậu mà, nhiều em gái xinh đẹp!”
Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ nói: “Cậu ấy chỉ uống say mà thôi, ngày mai cậu ấy phải về Yến Kinh.”
“Chỉ sợ sau này cơ hội tiếp xúc của chúng tôi không nhiều lắm.”
Huống chi...
"Quên đi, quên đi, cậu không hiểu tình huống của tôi." (′へ',)
Ngô Tử Diệu huýt sáo: "Vậy đêm nay cậu cũng không nên bỏ qua cơ hội khó được này, một lần lên mây."
Hạ Tiểu Bạch châm chọc: "Tư tưởng của cậu thật xấu xa.”
Anh nhìn Ngô Tử Diệu mở SUV, đôi mắt đẹp lộ vẻ hâm mộ, không thể ngờ được người này đã có bằng lái xe rồi.
“Cậu đó trông có vẻ lăn lộn cũng không tệ nha, đã mua xe rồi!”
Ngô Tử Diệu cười ha hả nói: "Tôi mua được cái rắm của xe thì có, mang xe của lão ba đi tán gái đấy."
“Cậu ở khu Phúc Loan nhỉ, vừa hay rất trùng hợp, bạn gái tôi cũng vừa vặn hẹn bạn thân đi dạo phố ở gần đấy.”
Dọc theo đường đi hai người tán gẫu.
Cảm thụ cảnh đêm trên đường đi.
Rất nhanh hai người đã đi đến đoạn đường gần tiểu khu. Xa xa nhìn lại.
Một nữ sinh trẻ tuổi xinh đẹp đứng cách đó không xa dưới ánh đèn.
Cô ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, một mái tóc dài, dưới làn váy ngắn là một đôi chân đẹp thon dài trắng nõn. Đi giày cao gót màu xanh.
"Vãi, hóa ra đây là bạn gái cậu, được đấy." Hạ Tiểu Bạch nhịn không được mở miệng nói.
Vẻ mặt Ngô Tử Diệu đắc ý: "Hâm mộ đi, ha ha, vì theo đuổi cô ấy mà tôi tốn không ít công sức và tâm huyết đó.”
“Nhưng mà Thư Đình nhà cậu lại càng xinh đẹp hơn, cũng không cần phải hâm mộ tôi.”
“Huống chi cậu còn có một Hoàng thiếu!”
Hạ Tiểu Bạch thấy anh ta còn nhắc tới Hoàng Cảnh Trạch, rất tốt, là anh ép tôi đấy. (?°? д °)
Chẳng lẽ anh ta không biết dù đắc tội tiểu nhân cũng không nên đắc tội nữ nhân sao!
Anh đỡ Lý Thư Đình xuống xe, dù sao cách tiểu khu cũng rất gần.
Lúc này cô gái trẻ tuổi xinh đẹp kia nhìn thấy biển số xe của Ngô Tử Diệu nên cũng đi đến gần.
------
Dịch: MBMH Translate