Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 332 - Chương 332: Đồ Khốn Nạn, Đừng Tiêu Tiền Bừa Bãi Nữa

Chương 332: Đồ Khốn Nạn, Đừng Tiêu Tiền Bừa Bãi Nữa Chương 332: Đồ Khốn Nạn, Đừng Tiêu Tiền Bừa Bãi Nữa

Hạ Tiểu Bạch chỉ cảm thấy vô cùng nhục nhã hổ thẹn, chút lòng nam nhi còn sót lại của anh bị tổn thương nghiêm trọng.

Liệu có mấy chàng trai bằng lòng đối mặt với cái thứ này chứ ?

Bây giờ mỗi tháng anh đều phải dùng.............(ó﹏ó)

Lý Tư Nguyên thuận miệng nói : "Tất nhiên rồi, tôi rất yêu bạn gái của mình."

Hạ Tiểu Bạch đứng thẳng người, đôi mắt xinh đẹp lườm anh ta một cái : "Thật xin lỗi, đây chỉ là một tên lưu manh thối tha theo đuôi con gái mà thôi."

Nói xong anh nhanh chóng rời khỏi khu vực này, anh còn có những thứ khác cần mua.

Lý Tư Nguyên cũng nhanh chóng đuổi theo : "Ha ha, cô còn nói mình không phải là con gái, cũng đã dùng thứ này rồi."

Hạ Tiểu Bạch cũng cười ha ha : "Tôi mua cho Diệp Lâm nhà tôi, không được sao ? Chẳng lẽ anh chưa từng mua giúp cho em gái của mình sao ?"

Lý Tư Nguyên... Anh ta thực sự chưa từng mua giúp cho Lý Tư Tư bao giờ, dù sao anh ta cũng có chút chủ nghĩa đàn ông.

Nhiều lắm thì khi bị đau bụng kinh, anh ta giúp cô xoa bụng, pha nước đường đỏ, càng huống hồ trước giờ đều là Lý Tư Tư chăm sóc anh ta.

Hạ Tiểu Bạch mua thêm một ít sữa tắm, dầu gội và dầu xả.

Mặc dù bản thân anh không dùng đến, nhưng Diệp Lâm đã coi phòng tắm của anh là của mình rồi.

Ngày nào cũng đều tắm trong phòng tắm của phòng Hạ Tiểu Bạch.

Lý Tư Nguyên cười nói: "Tôi thấy cô cầm cũng rất nặng, để tôi xách giúp cô nhé."

Hạ Tiểu Bạch cũng không để ý: “Anh thích là được, nhưng mà tôi cũng không thể nào thích anh được.”

Lý Tư Nguyên....... Đây có được coi là uổng công đeo bám không ? !

“Đúng rồi, tối nay tôi định mời cô ăn một bữa cơm đạm bạc, coi như là mời bạn bè bữa tiệc vào nhà mới.”

Hạ Tiểu Bạch có chút nghi hoặc: "Mấy người không phải là thuê nhà sao ? Có cần thiết làm tiệc vào nhà mới không ?"

Lý Tư Nguyên nhún vai: “Vốn dĩ là chúng tôi cũng muốn thuê, nhưng người ta không bằng lòng, họ muốn bán đi.”

"Dù sao thì trong tay tôi cũng có chút tiền nhàn rỗi, nên trực tiếp mua luôn. (Dù sao cũng không phải dùng tiền của anh ta)"

“Tôi vừa mới hoàn tất các thủ tục và thanh toán toàn bộ số tiền cách đây không lâu.”

Hạ Tiểu Bạch : "Anh đúng thật là đại gia."

Lý Tư Nguyên đang đắc ý thì vào lúc này điện thoại của anh ta reo lên.

Là bác cả gọi tới, anh ta dường như hiểu ra điều gì đó.

Anh ta liếc nhìn Hạ Tiểu Bạch một cách áy náy, rồi bước sang một bên nghe điện thoại.

"Chào buổi trưa, bác cả. Mấy ngày gần đây thế nào ? Ăn uống được không ?"

Bác cả Hạ Văn Quốc ở đầu bên kia điện thoại gần như la hét lên ?(◣д◢)

“Nếu như mày ngủ một giấc tỉnh lại phát hiện quỹ riêng của mình bị người ta quẹt mất hơn 200 vạn, thì liệu mày có ăn uống nổi không hả ?”

"Đây là khoản quỹ đen cuối cùng còn sót lại mà tao đã lén lút tiết kiệm trong mấy năm đó !!!!"

Lý Tư Nguyên chỉ có thể an ủi : "Bác cả xin bớt đau buồn, bác phải nghe cháu giải thích..."

Bác cả : “Tao không nghe, tao không nghe, tao không nghe.”

"Tao chỉ muốn lấy lại số quỹ đen này, nếu không mày sẽ không xong với tao đâu !"

Lý Tư Nguyên cũng nhếch mép : "Bác cả, như thế này cháu cũng không có cách nào, cháu chỉ có thể đi nói với bác gái thôi."

Hạ Văn Quốc...: "Mày... có gan đó !"

"Được rồi, nói xem tình hình bên mày như thế nào rồi ?"

Lý Tư Nguyên suy nghĩ một lúc, không nói cho nhà họ Hạ biết chuyện Hạ Tiểu Bạch có thể là con gái.

Anh ta cảm thấy tốt nhất là nên để Hạ Tiểu Bạch khi trở về nhà họ Hạ tự mình giải thích.

Hơn nữa, kết quả DNA vẫn chưa có.

Nếu Hạ Tiểu Bạch không phải con ruột của chú hai, há chẳng phải là khiến người nhà họ Hạ mừng hụt một phen sao ?

Phải biết rằng nhà họ Hạ đã mấy trăm năm không có bé gái nào được sinh ra rồi.

Liệu lời nguyền này có được phá vỡ đối với Hạ Tiểu Bạch hay không ? Chỉ có thể chờ có kết quả giám định thì mới biết được.

Lý Tư Nguyên bình tĩnh nói: "Vẫn coi như là thuận lợi, qua mấy ngày nữa là có kết quả giám định cháu sẽ thông báo cho bác."

"Nếu không có chuyện gì nữa thì cháu cúp máy đây.”

Tu tu tu………

Hạ Văn Quốc...: "Đồ khốn nạn, đừng tiêu tiền bừa bãi nữa !!!"

Nhưng điện thoại đã cúp máy từ lâu rồi.

Lý Tư Nguyên (Tôi không nghe thấy, tôi không nghe thấy, tôi không nghe thấy)

Hai người trở lại dưới lầu khu chung cư.

Vào mùa hè, ngay cả lúc chạng vạng tối ánh nắng cũng rất nóng bức, cái mát mẻ do trận mưa lớn tối qua để lại cũng sớm đã khô cạn sau cả một ngày.

Lý Tư Nguyên tay trái tay phải đều xách túi đồ lớn nhỏ, trán đầm đìa mồ hôi đi theo Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch thì lại vui vẻ nhàn hạ, chiếc mũi thanh tú ngân nga một giai điệu, bàn tay trắng nõn cầm một cốc trà sữa.

Hàm răng trắng tinh cẩn thận nhai những viên trân châu dai giòn, giữa sự đóng mở của đôi môi mềm mại quyến rũ tỏa ra ánh sáng óng ánh.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment