Chẳng bao lâu.
Một cô gái trong bộ váy thoải mái màu trắng tinh khiết chậm rãi bước tới, một đôi nơi mềm mại trước ngực cao vút như núi, sợi tóc tung bay vừa vặn tạo nên một mùi thơm mê người.
Khuôn mặt tinh xảo tuyệt đẹp còn được trang điểm xinh đẹp, đôi chân thon dài nhàn nhã bước liên tục, giang rộng hai tay lao về phía Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch ôm cô ta vào lòng rồi nâng lên cao.
Sở Thu Hi vui vẻ dùng khuôn mặt mềm mại kề sát cọ cọ gò má trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch.
Đôi môi anh đào bóng loáng của Hạ Tiểu Bạch hôn lên chóp mũi Sở Thu Hi: “Đi thôi, đợi lát nữa chúng ta đến nơi nào đó chơi.”
Sở Thu Hi mới vừa muốn mở miệng đột nhiên mày liễu nhưỡng lên, cô ta nhìn Hạ Tiểu Bạch bằng ánh mắt nghiêm khắc.
“Tiểu Bạch, trên người anh sao lại có mùi của phụ nữ thế.”
Đầu ngón tay cô ta lấy một sợi tóc còn ở trên cổ Hạ Tiểu Bạch, ngửi… Là mùi hoa hải đường!
Hạ Tiểu Bạch lúc đầu cũng có chút nghi ngờ, trên người cô sao lại có thể có mùi của con gái.
Nhưng nghe nói là mùi hoa hải đường, cô không nhịn được dùng bàn tay ngọc khẽ che đôi môi đỏ mọng lại bật cười “Phốc xuy” một tiếng.
Sở Thu Hi thấy Hạ Tiểu Bạch còn cười, lập tức chỉ vào cô cực kỳ ủy khuất.
“Anh còn dám cười! Chắc chắn là về quê gặp lại thanh mai trúc mã hay gì đó!
Bàn tay ngọc trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch cưng chiều sờ đỉnh tóc Sở Thu Hi: “Được rồi, đừng có vẻ ủy khuất như này.”
“Đây là nước hoa mẹ anh thích dùng.”
“Bà ấy thích nhất chính là hoa hải đường, trong sân của bọn anh còn trồng bảy tám bụi hoa hải đường.”
“A! Hóa ra là mùi của mẹ…” Khuôn mặt tuyệt đẹp của Sở Thu Hi có chút lúng túng xấu hổ đỏ bừng.
Nhưng trong lòng cô ta cũng âm thầm nhớ mẹ Hạ Tiểu Bạch thích hoa hải đường.
“Tiểu Bạch, khi nào anh muốn dẫn em về nhà gặp ba mẹ anh?” Đôi mắt thu thủy của Sở Thu Hi mong đợi nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch do dự một lát: “Tối nay!”
“Nhưng anh không muốn nhanh như vậy đã bại lộ quan hệ yêu đương của chúng ta, anh để em về cùng làm quen với họ trước đi.”
“Em nói được không, Thu Hi.”
Sở Thu Hi trầm mặc một lát, bỗng nhiên ngẩng đầu mỉm cười.
“Còn có thể thế nào, tình yêu của chúng ta thực sự phải trắc trở một chút.”
“Nhưng em tin Tiểu Bạch sẽ không phản bội em.”
“Nếu…”
Cô ta mỉm cười ngọt ngào: “Anh liền biết hậu quả.”
Nụ cười của cô ta rất đẹp, khóe miệng xinh xắn hơi nhếch lên, đôi môi đỏ mọng hỏi hé mở giống như một đóa hoa đang nở.
Ưu nhã xinh đẹp như lần đầu gặp vậy.
Sau đó dưới nụ cười như vậy, Hạ Tiểu Bạch cảm giác được một tia rùng mình.
Khiến cô không khỏi rùng mình, làn da trắng như tuyết trên cánh tay cũng nổi da gà.
Nhiệt độ hôm nay gần 37 độ.
“Sẽ không, anh sẽ không phản bội Thu Hi đâu.” Đôi môi anh đào của Hạ Tiểu Bạch hôn lên trán Sở Thu Hi một cái, đầu ngón tay vuốt ve vài sợi tóc đen trên trán cô ta rồi chậm rãi mỉm cười.
“Anh mãi yêu vợ Thu Hi.”
Sở Thu Hi cũng nặng nề gật đầu: “Em cũng sẽ không phản bội vợ Tiểu Bạch, không bao giờ, cho dù chết cũng phải bên cạnh với Tiểu Bạch.”
Rất nhanh Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi đã đến quán cà phê xem mắt với cô gái mà Khương Tĩnh Vân sắp xếp.
Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi bước vào quán cà phê này, một mùi cà phê cháy thơm dễ ngửi nhàn nhạt thoang thoảng truyền tới.
Quán cà phê này thuộc kiểu bố trí rộng rãi.
Ánh sáng đầy đủ bên trong, bố trí cũng đơn giản tinh tế, ngoại trừ các cặp đôi ra.。
Còn có nhiều nhân viên văn phòng, sinh viên được nghỉ, cuối tuần đến đây để tận hưởng thụ không khí lạnh như băng của máy lạnh, giao lưu thân thiện, đánh game, chém gió hàng ngày.
Sở Thu Hi hỏi: “Đối tượng hẹn hò của anh rốt cuộc là ai.” Đôi mắt xinh đẹp của cô ta đánh giá xung quanh.
Phát hiện có không ít người đẹp trẻ tuổi đang ngồi xung quanh.
Nhưng mà không một ai xinh đẹp như mình, đừng nói đến dáng người hạng nhất.
Phải biết Tiểu Bạch thích nhất chính là ngực to, eo thon, chân dài của mình, Sở Thu Hi không khỏi thả lỏng đi rất nhiều.
Hạ Tiểu Bạch bất lực nói: “Mẹ anh cũng không có hình của đối phương.”
Nghĩ tới đây cũng không nói nên lời, không có hình cũng bảo mình đến xem mắt.
“Nhưng anh có wx của đối phương, để anh hỏi xem.”
Sở Thu Hi quay đầu nhỏ sang nhìn hình đại diện của đối phương, đúng là một người đẹp.
Nhưng không đẹp bằng mình, nhìn tới đây cô ta không khỏi hơi nhếch đôi môi đỏ mọng quyến rũ lên.
“Ừ, tôi ở hàng thứ hai gần cuối cửa sổ phía tây quán cà phê Hoa Nghệ trên tầng hai của Wanda Plaza, hôm nay mặc một áo váy hai dây màu trắng.”
Một giọng nói ngọt ngào dễ nghe trong wx, nghe xong giọng nói này, đã có thể mê hoặc không ít các chàng trai.
Hạ Tiểu Bạch: “Ừ ừ, tôi biết rồi, tôi đang trong quán cà phê.”
Sau khi thả tay xuống cô không khỏi cảm thán: “Xem ra đối tượng hẹn hò mà thân thích của mẹ anh giới thiệu cho anh khá tốt, người đẹp giọng nói ngọt ngào.”
------
Dịch: MBMH Translate