Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 409 - Chương 409: Tạm Thời Để Cháu Thiệt Thòi Một Chút!

Chương 409: Tạm Thời Để Cháu Thiệt Thòi Một Chút! Chương 409: Tạm Thời Để Cháu Thiệt Thòi Một Chút!

Hạ Văn Niên ở bên cạnh mở miệng nói: "Ba, không phải ba đã nói trận đấu này chó cũng không tham gia sao?”

“Còn tuyên bố ai tham gia là chó con?”

Ông vừa dứt lời.

Hạ Quang Thần lập tức hung hăng trừng mắt nhìn ông: "Ta làm việc cần con dạy sao?”

Hạ Văn Niên run rẩy không dám lên tiếng nữa.

Hạ Tiểu Bạch.................. Hết chỗ nói rồi......

Bây giờ gia đình hào môn đều nhàm chán như vậy sao. Quả nhiên là no đủ sinh dâm dục.

Còn thi sắc đẹp?

Hạ Quang Thần kiên nhẫn giải thích: "Tiểu Bạch cháu có lẽ cho rằng đây chỉ là một cuộc thi sắc đẹp của các hào môn."

“Có thể nói như vậy, nhưng cũng không thể nghĩ hoàn toàn như vậy.”

“Bởi vì còn phải chú trọng tài nghệ.”

"Với tư cách là một thiên kim đại tiểu thư hợp cách không chỉ phải lớn lên xinh đẹp, thông minh lanh lợi, đa tài đa nghệ cũng cực kỳ trọng yếu.”

“Điều quan trọng nhất trong cuộc thi này là chọn ra khuôn mặt đại diện của gia tộc.”

Hạ Tiểu Bạch cũng nghi hoặc: "Khuôn mặt đại diện của gia tộc?”

Hạ Quang Thần tiếp tục giải thích: "Cháu chỉ cần biết, chuyện này liên quan đến thể diện của ông nội cháu và Hạ gia!"

Hạ Văn Xuyên cũng gật đầu: "Tiểu Bạch, cháu vừa về đến Hạ gia không biết tình hình Hạ gia...”

Hạ Quang Thần, Hạ Văn Xuyên, Hạ Văn Niên, Hạ Thiên Vũ bốn người hồi tưởng lại khoảng thời gian lớn lên bị người ta cười nhạo là gay.

Đều nhịn không được chảy nước mắt chua xót. o(╥﹏╥)o

Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch co giật, khoa trương như vậy sao, đã lớn như này rồi còn rơi lệ.

Còn kém cỏi hơn so với cô nàng mãnh nam không có * như mình.

Chính mình ngay cả * cũng không có, thế mà còn chưa có khóc đâu.

Hạ Tiểu Bạch cũng bất đắc dĩ thở dài, thấy ông cháu bốn người bọn họ thương tâm như thế.

“Được rồi, được rồi, cháu đồng ý còn không được sao?”

Bốn ông cháu mắt lập tức tỏa sáng vội vàng lau nước mắt.

“Chị Tiểu Bạch, em yêu chị!”

“Cháu gái Tiểu Bạch quả nhiên là áo bông nhỏ mà!”

“Ha ha, ông biết ngay cháu gái bảo bối sẽ không từ chối ông nội.”

Hạ Tiểu Bạch.................. (ー_ー)

Hạ Quang Thần bình phục lại tâm trạng.

Thành công để Hạ Tiểu Bạch tham gia cuộc thi giữa các thiên kim đại tiểu thư này, đó mới chỉ đạt thành mục đích thứ nhất.

Khóe miệng ông hơi nhếch lên, mục đích thứ hai của ông chính là đào một cái hố để cho lão già họ Nhâm nhảy vào bên trong.

Lần trước tên này mang theo cháu gái đến đây khoe khoang còn rõ mồn một trước mắt.

Nhưng mà trước đó không thể để cho các đại gia tộc biết Hạ gia bọn họ có một tiểu bối xinh đẹp như thiên tiên được.

Bằng không làm sao đào được hố cho những người đó nhảy.

Hạ Quang Thần mở miệng nói: "Tiểu Bạch, vì chuyện này, ông nội đề nghị cháu trước tiên giấu diếm thân phận con gái, tiếp tục dùng thân phận con trai trước mặt người.”

“Tạm thời để cháu thiệt thòi một chút!”

Hạ Tiểu Bạch ngước mắt thản nhiên cười, nụ cười như băng tuyết hòa tan, gió xuân mười dặm thổi đến, làm cho người ta mê luyến.

“Có thể phân ưu cho ông nội, dù cho về sau ngày nào cũng giả làm con trai cũng không sao cả.”

Hệ thống tỏ vẻ: Cậu nghĩ thật hay.

Trong đại sảnh Hạ gia.

Đại bá Hạ Văn Quốc cũng có chút nghi hoặc, Lão Gia Tử vừa bảo cho người ta giải tán không lâu, như thế nào đột nhiên lại gọi mọi người đến đại sảnh nghị sự.

Ông cũng chỉ có thể gọi Hạ Thiên Hạo, Hạ Thiên Minh trở về.

Trong đại sảnh.

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt tò mò nhìn Lão Gia Tử ngồi vững vàng ở giữa vẫn đang cười tủm tỉm kia.

Hạ Quang Thần ngồi ở vị trí, khóe mắt liếc nhìn Hạ Tiểu Bạch đứng bên cạnh.

Cái tâm trạng sung sướng này nhịn không được hiện ra trên khuôn mặt.

Hạ Thiên Hạo lặng lẽ hỏi bác cả Hạ Văn Quốc.

“Bác cả, mới một lát không gặp ông nội sao ông nội hình có vẻ như đang rất vui vẻ.”

“Bác xem nụ cười kìa, cháu cho rằng ông nội chắc có mùa xuân thứ hai rồi.”

Hạ Văn Quốc càng nghi hoặc.

Bởi vì em ba, em tư của ông cũng lộ ra vẻ mặt cười híp mắt trông khá là bỉ ổi.

Tựa hồ gặp phải chuyện vui vẻ gì mà mình không biết.

“Đừng nói lung tung, nghe Lão Gia Tử nói cái gì xem sao!”

Lão Gia Tử đứng lên, ánh mắt ông quét qua mọi người của Hạ gia ở phía dưới.

“Ta bây giờ tuyên bố, Hạ Tiểu Bạch chính thức trở về đại gia đình Hạ gia.”

“Sau này mọi người phải chăm sóc Tiểu Bạch thật tốt.”

“Nếu để ta biết có kẻ nào dám bắt nạt Tiểu Bạch, ta đánh chết kẻ đó!!!”

Hạ Văn Quốc không rõ chân tướng nói: "Ba, giữa các tiểu bối thường xuyên cãi nhau ầm ĩ cũng rất bình thường.”

“Lời của ba có phải quá mức nghiêm khắc không?”

Hạ Quang Thần vuốt chòm râu dê: “Ha hả, lời ta muốn nói chỉ có vậy.”

Hạ Thiên Hạo, Hạ Thiên Minh cũng chỉ tùy ý phụ họa gật đầu căn bản không để ở trong lòng.

Bọn họ thường xuyên bắt nạt Hạ Thiên Vũ, cũng không thấy Lão Gia Tử nổi giận, nhiều nhất cũng chỉ đóng cửa quát lớn vài câu.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment