Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 485 - Chương 485: Truyền Thuyết Màu Vàng

Chương 485: Truyền Thuyết Màu Vàng Chương 485: Truyền Thuyết Màu Vàng

Còn chưa làm cho cô mở miệng ... Hạ Văn Xuyên mang người chạy tới.

"Các cô cậu đang làm gì ở đây! ! !"

"Thiên kim lựa chọn sắp bắt đầu rồi, nhanh chóng giải tán cho tôi."

Những tiểu bối này thấy người của Hạ gia đến cũng chỉ có thể coi như thôi.

Lúc gần đi đều nhìn Hạ Tiểu Bạch làm ra chờ xem biểu lộ.

Hạ Văn Xuyên nhìn những nam sinh này rời đi mới có hơi bất đắc dĩ thở dài.

Ánh mắt hắn quan tâm nhìn Hạ Tiểu Bạch hỏi: "Các cháu không có chuyện gì chứ?"

Hạ Tiểu Bạch khẽ lắc đầu: "Cảm ơn chú ba, cháu với Tư Tư đều không sao."

Hạ Văn Xuyên nhìn Hạ Tiểu Bạch cũng là tâm tình sung sướng:

"Ông nội cháu nói cháu đừng có chạy lung tung."

Hắn còn đưa hai chiếc váy trong tay đưa cho Lý Tư Tư.

"Các cháu trước tiên thay váy đi."

Hạ Tiểu Bạch chỉ là thản nhiên nói: "Cháu đã chuẩn bị váy mặc hôm nay xong rồi."

Hạ Văn Xuyên cũng không nghĩ nhiều gật đầu: "Được rồi, chú đưa các cháu đến phòng thay đồ của Hạ gia để chuẩn bị."

Hạ Tiểu Bạch, Lý Tư Tư đi theo Hạ Văn Xuyên đi tới một căn phòng.

"Các cháu cứ thay đồ trước, đợi lát nữa chú để Thiên Vũ thông báo các cháu vào sân."

Thiên kim thế gia tuyển chọn bốn năm một lần rất được mọi người mong đợi.

Hiện trường ngày càng náo nhiệt.

Những nam sinh vừa nãy còn luôn miệng chỉ trích Hạ Tiểu Bạch, đã sớm đem chuyện này ném ra sau đầu.

Không có gì quan trọng hơn so với việc thưởng thức những cô gái chuẩn bị xuất hiện.

Vương Đông Hải cười hắc hắc nói: "Nghe nói ngoại trừ những thiên kim đứng đầu của năm đại gia tộc ra, còn có bên ngoài nữa."

"Có gần ba mươi cô gái từ các gia đình khác nhau tham gia cuộc tuyển chọn thiên kim này."

"Độ tuổi trung bình là khoảng chừng 18."

"Cô gái có thể đại diện cho gia tộc tham gia cuộc tuyển chọn thiên kim lần này, đều là đã trải qua cuộc tuyển chọn tỉ mỉ của gia tộc."

"Đều là những cô gái xinh đẹp nhất trong gia tộc."

"Ai nha, không biết bà xã tương lai của lão tử có nằm ở trong số đó không?"

Lý Mộc Dương vỗ cái đầu heo của tên này.

"Cái tên nhà cậu nhìn thấy em gái xinh đẹp liền chảy nước miếng, cũng không nên hù dọa đến những cô gái xinh đẹp ở đây chứ?"

Hạ Thiên Hạo cũng bị Hạ Thiên Minh dẫn đi tới hiện trường.

Hắn nhìn mấy người bạn xấu của Vương Đông Hải bằng ánh mắt khinh thường.

"Mấy người các cậu là chó à! Lão tử với các cậu không xong đâu!"

Lý Mộc Dương cười ha ha cười: "Anh Thiên Hạo không nên tức giận nha."

"Vừa nãy chúng tôi xác thực có chút xúc động, có gì tức giận thì tìm đến lão Vương là được rồi!”

Vương Đông Hải hơi rụt cái đầu mập mạp lại.

"Mẹ kiếp! Lý Mộc Dương, vừa nãy lúc trói người cậu là dùng sức nhiều nhất, tôi chỉ là làm trợ thủ thôi."

Những người đứng đầu năm đại gia tộc trên ghế giám khảo cũng bật cười.

Bọn họ đều là đứng ở phía sau ông già nhà mình.

Bên cạnh còn có một cái xác ướp ngồi ở trên xe lăn.

Nhậm Thiên Tề vuốt ve râu bạc, bộ dạng như nắm chắc phần thắng.

"Lão Hạ, ông đã sẵn sàng học cách sủa như chó chưa?"

Hạ Quang Thần mím môi một cái: "Hẳn là tôi mới là người nên hỏi ông đã sẵn sàng chưa mới đúng chứ?"

Nhậm Thiên Tề cười ha hả nói: "Ông sẽ không cho là ông có cơ hội thắng đấy chứ? Trừ phi kỳ tích phát sinh."

Hạ Quang Thần hừ một tiếng: "Nói không chắc thật sự là có kỳ tích."

Khi các cô gái ăn mặc xinh đẹp lần lượt đi tới hội trường.

Bầu không khí lại trở nên sôi động.

Bọn họ đều là ăn mặc cực kỳ tinh xảo, vốn đã xinh đẹp trên khuôn mặt còn trang điểm xinh đẹp hơn.

Trong phòng thay đồ, Hạ Tiểu Bạch nhìn mình trước chiếc gương soi toàn thân, lần lượt cởi quần áo nam trên người xuống.

Để lộ thân hình băng thanh ngọc khiết, cánh tay trắng ngần như củ sen, đôi chân thon dài trắng như tuyết.

Làn da trắng ngần mịn màng khắp cơ thể lấp lánh ánh sáng, dáng người thật yểu điệu.

Bàn tay thon dài trắng nõn cầm chậu nước, làn nước trong veo vẩy lên mặt, rửa sạch đi một ít lớp trang điểm đặc trưng nam tính của cô.

Hơi ngẩng đầu lên một chút.

Trước gương là một khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần hoàn mỹ đến tột độ, dính lên một ít giọt nước long lanh.

Trông có vẻ thuần khiết, gợi cảm vừa thanh thuần vừa quyến rũ.

Đúng lúc cô chuẩn bị mặc lên chiếc váy màu xanh lam thường ngày của mình lên thì một đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn từ phía sau nắm lấy phía trước của cô, giở trò xấu xa.

"Ôi chao, thân hình của chị Tiểu Bạch thật sự rất tuyệt."

Hạ Tiểu Bạch bị cô bóp lấy, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.

"Nha đầu này, buông ra nhanh đi, chị.....chị."

Đôi chân thon dài trắng ngần của anh gần như đứng không vững nữa.

Lý Tư Tư nghịch ngợm, cười hì hì nói: " y dô, chị Tiểu Bạch còn ngại ngùng nữa chứ."

"Chúng ta đều là con gái, nếu như chị thích thì cũng có thể chơi của em."

Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng hất móng vuốt của nữ dê xồm này ra, dùng hai cánh tay trắng như tuyết bảo vệ bộ ngực kiêu hãnh của mình.

"Em mặc xong váy rồi thì đi ra ngoài đi, chị muốn tắm nước lạnh cái đã."

Lý Tư Tư có chút không vui: “Sớm biết thì em đã tắm chung với chị Tiểu Bạch rồi, nhưng em đã mặc đồ xong rồi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment