Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 510 - Chương 510: Chẳng Lẽ Là Học Muội Mới Tới?

Chương 510: Chẳng Lẽ Là Học Muội Mới Tới? Chương 510: Chẳng Lẽ Là Học Muội Mới Tới?

Nhưng mà cô nhìn xung quanh cũng không nhìn thấy cô gái nào có ngực lớn, mông bự.

Khi cô hơi cúi đầu nhìn bộ ngực kiêu hãnh của mình, thậm chí ngay cả chân của mình cô cũng không nhìn thấy được.

Lúc này mới nhận ra, bọn họ sẽ không phải là đang thảo luận về mình chứ!

Hạ Tiểu Bạch đưa mắt nhìn mấy người thầm thì với nhau.

Những tên này trong nháy mắt lộ ra vẻ mặt tuấn tú, trông ra dáng như quý ông thân sĩ.

Cái trán trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch lộ gân xanh, bởi vì trong đó có hai người cô quen biết.

Một người là cái tên khốn Triệu Trình kia, một người khác là bạn cùng lớp Phùng Phán Tử.

Cô nắm chặt tay thành quyền, những người này lại dám nói con thỏ của cô giống như quả đu đủ lớn!

Nhưng mà bây giờ trước mặt nhiều người như vậy, cũng không cách nào tức giận.

Tính cách của cô là một người phụ nữ tài hoa, đọc đủ thứ thi thư, nội liễm thanh cao mà lại không thất lễ, ngọt ngào, dịu dàng và dễ chịu vô song.

Đương nhiên, cô cũng không ngại đem hai anh chàng Triệu Trình này đánh một trận.

Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch khẽ nhếch lên, Tiên khí tỏa ra, cô chớp đôi mắt như băng pha lê nhìn về phía mấy người Triệu Trình, khí chất băng thanh ngọc khiết bên trong lộ ra một chút ôn nhu dễ chịu.

Khiến người ta bị thu hút, xấu hổ, không dám khinh nhờn.

Tuy rằng chưa tới nửa giây liền đưa mắt dời đi.

Nhưng mấy người Triệu Trình đã hoàn toàn ngốc tại chỗ.

Lần đầu tiên nhìn mặt nhau, mới biết người phụ nữ này có thân hình hạng nhất này lại xinh đẹp như thế.

Thậm chí quanh thân tản ra một tia khí tức như có như không, khiến cho người ta có một loại cảm giác Tiên khí mơ hồ.

Cũng lại không dám sinh ra suy nghĩ báng bổ nữa, chỉ muốn quỳ lạy ở dưới làn váy thơm của cô, làm một con chó dưới chân cô.

"Thật là đẹp như Tiên tử."

"Chẳng lẽ là học muội mới tới?"

"Tôi cảm thấy tôi nhất định là đang nằm mơ rồi, trên thế gian này sao lại có một nữ sinh giống như tiên nữ như vậy?"

Mà khi bọn họ phản ứng lại, tiên nữ tóc dài váy trắng sớm đã không thấy tăm hơi.

Đôi chân thon dài của Hạ Tiểu Bạch tăng nhanh bước chân, cô còn phải đến phòng giáo vụ báo cáo.

Cô cũng không muốn nhiều người như vậy nhìn thấy, cần giữ một chút bí ẩn để khơi dậy lòng hiếu kỳ của mọi người.

Cô đã gắn bó với trường đại học này gần bốn năm, có thể nói là con đường này hết sức quen thuộc, mấy phút sau cô đã đến văn phòng giáo vụ.

Hạ Tiểu Bạch đầu ngón tay chỉnh lại vài sợi tóc trước trán, tay ngọc gõ cửa phòng một cái.

Không lâu sau bên trong liền truyền đến một giọng nói nam kiên nhẫn truyền đến: "Vào đi."

Hạ Tiểu Bạch ngẩn người, nghe giọng nói rất trẻ trung không giống như là thầy hướng dẫn.

Cô cũng không nghĩ nhiều trực tiếp đẩy cửa vào.

Chỉ thấy một nam sinh bộ dáng giống sinh viên ở nơi nào xử lý một ít văn kiện, nhìn dáng dấp hẳn là người của hội sinh viên.

"Xin chào, tôi là tới báo cáo."

Chàng trai hơi giật mình trước giọng nói êm tai của cô gái xinh đẹp.

Hắn cũng đưa mắt nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch đang nở nụ cười ngọt ngào.

Cả người hắn suýt chút nữa không có kích động đứng lên, giơ tay điên cuồng xoa xoa con mắt của mình.

Sau khi nhìn một lúc mới biết mình không có nhìn lầm.

Thật là một mỹ nhân thịnh thế quốc sắc thiên hương.

Thời cổ gọi là mỹ nhân, dùng hoa để tả diện mạo, lấy chim ví giọng nói, lấy trăng ví thần, lấy liễu ví hình, lấy ngọc ví xương, lấy băng tuyết vì làn da, lấy thu thủy ví tư thế, lấy thi từ ví tâm.

Hắn không nhịn được thở dài nói: "Thật là đẹp."

Hạ Tiểu Bạch cũng nhận ra người này, là trưởng khoa văn nghệ của trường học, cũng là phó hội trưởng hội sinh viên.

Có thể nói là nam thần trong mộng của rất nhiều nữ sinh, cũng coi như là một trong những giáo thảo trong trường, hơn nữa trong nhà còn rất có tiền.

Năm đó, khi Hạ Tiểu Bạch vẫn là nam sinh, đối với hắn cực kỳ ghen tỵ.

Một đám thiếu nữ vây quanh hắn, đều ríu rít trồng cây si.

Sao cũng được.

Hạ Tiểu Bạch bây giờ đối với hắn không hề có hứng thú, bởi vì nghe đồn cái tên này là Hải vương, đùa bỡn tình cảm của rất nhiều nữ sinh.

Hạ Tiểu Bạch thấy hắn vẫn còn đang ngẩn người nhìn mình, trên mặt càng thêm khinh thường.

Cô bình sinh ghét nhất chính là nam sinh lớn lên có chút đẹp còn nhiều tiền.

Có thể nói là ghen tị, đố kỵ và ghét đến cực hạn. (chính là chua chát )

Nhưng mà cô ngoài mặt vẫn tỏa ra ngọt ngào dịu dàng hơi nghiêng đầu hỏi.

"Xin hỏi thầy hướng dẫn phòng giáo vụ có ở đây không, tôi là sinh viên năm 4 mới chuyển trường tới."

Nhưng vào lúc này, một nữ hướng dẫn xinh đẹp đi giày cao gót từ ngoài cửa bước vào, trên tay cô còn ôm sách vở, khuôn mặt xinh đẹp có chút áy náy.

"Xin lỗi, tôi đến muộn."

Hạ Tiểu Bạch đưa mắt nhìn sang, cũng chút sửng sốt, người quen cũ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment