Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 524 - Chương 524: Hạ Tiểu Bạch Lại Bị Trêu Chọc

Chương 524: Hạ Tiểu Bạch Lại Bị Trêu Chọc Chương 524: Hạ Tiểu Bạch Lại Bị Trêu Chọc

Hơn nữa ba vợ còn là người cực kỳ hung ác trong xã hội.

Tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy.

“Vậy... Vậy anh nên làm cái gì bây giờ?”

Sở Thu Hi bất đắc dĩ nói: "Nếu như anh muốn cưới em, muốn trốn cũng trốn không được."

“Anh vẫn nên tiếp nhận hiện thực chuẩn bị đối diện trực tiếp với ông ấy đi.”

“Nhớ đội mũ cấp ba và giáp cấp ba lên, có lẽ sẽ có chút tác dụng.”

Đôi mắt Hạ Tiểu Bạch nhìn về phía Sở Thu Hi: "Không khoa trương như vậy chứ?”

Sở Thu Hi khẽ thở dài: "Em nói không khoa trương chút nào!”

“Nam sinh từng bắt nạt em, không phải bị đánh gãy chân, thì cũng là bị đánh gãy tay.”

"Hoặc là nằm viện một năm rưỡi."

"Nếu như ba em biết anh từng ngủ với em, dưới tình huống bình thường có lẽ sẽ thiến anh!”

Hạ Tiểu Bạch nuốt nước miếng, may mà cô thật sự không có.

Đây có phải là may mắn không................ o(╥﹏╥)o

Sao nghe có vẻ buồn quá................

Nhưng vào lúc này di động lại vang lên.

Ánh mắt Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi nhìn lại, người gọi đến chính là ba của Sở Thu Hi.

Hạ Tiểu Bạch sợ điện thoại đến mức trốn ở sau lưng Sở Thu Hi.

Vốn là bởi vì bản thân mình là nữ sinh liền không dám gặp cha vợ, bây giờ còn đem cha vợ mắng một trận.

Cô muốn chết đi cho rồi.

Sở Thu Hi nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Hạ Tiểu Bạch, dùng bàn tay xinh đẹp vuốt gương mặt của cô, hôn lên đôi môi anh đào của cô.

Trong miệng đều là chín tất thơm ngọt, đắc ý cười nói.

"Được rồi, đừng sợ."

"Có em ở đây, ông ấy không dám khi dễ anh đâu."

"Mặc dù bề ngoài trông có vẻ hung dữ, nhưng nội tâm lại rất ôn nhu."

Trong khi nói chuyện Sở Thu Hi đã nhận điện thoại, còn đưa tới trước mặt Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch vội vàng vẫy tay ngọc, lắc đầu nhỏ: "Vẫn là em nghe đi."

Sở Thu Hi sờ đỉnh đầu nhu thuận của tiểu tiên nữ, áp điện thoại vào tai cô.

"Cha, đã trễ thế như vậy còn gọi tới, có chuyện gì sao?"

Trong điện thoại di động chỉ là sự trầm mặc hồi lâu.

Giọng nói thâm trầm của một người đàn ông trung niên vang lên.

"Là tiểu công chúa của cha, vừa nãy tiểu tử kia! Làm sao không dám nhận điện thoại?"

"Lão tử không làm lão đại nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên có người dám mắng cha đấy."

"Cha tuy rằng đã thu liễm, nhưng không có nghĩa cha không tức giận."

Sở Thu Hi tiếp tục vuốt ve khuôn mặt Hạ Tiểu Bạch, trong mắt tràn đầy sủng hạnh.

"Cha, kỳ thực chỉ là hiểu lầm mà thôi, anh ấy tưởng rằng có nam sinh theo đuổi con, nên mới đem cha mắng một trận."

Sở Vân đang có chút không vui nói: "Con thật đúng là che chở cho tiểu tử kia ..."

"Cha chỉ hỏi con một câu, con có thật sự là ở chung với tiểu tử kia?"

"Hơn nữa đã ......" Nói ra cuối cùng tiếng nói của hắn cũng có chút run rẩy.

Con gái mình nuôi lớn như vậy, có thể nói là Minh Châu trong lòng bàn tay hắn, cứ như vậy được người người khác sủng.

Khiến hắn cảm thấy cực kỳ đau lòng, vẫn chưa có chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Sở Thu Hi cũng trả lời rất dứt khoát.

"Đúng, chúng con đã ở chung với nhau một khoảng thời gian rồi."

"Hơn nữa con cũng đã gặp ba mẹ của anh ấy, hơn nữa bọn họ cũng đã đồng ý."

Sở Vân Chính chỉ là yên lặng nói một câu: "Tối thứ sáu này đưa tiểu tử đó tới gặp mặt cha."

"Lão tử ngược lại muốn xem thử nam sinh như thế nào mà dám ngủ với con gái bảo bối của cha?"

Sở Thu Hi nhìn tiểu tiên nữ bên cạnh đã có chút không thể chờ đợi.

"Được rồi, được rồi, con cũng chuẩn bị dẫn anh ấy đi gặp cha, đến lúc đó gặp."

"Con phải tắt điện thoại rồi."

"Chờ đã ......" Giọng nói của Sở Vân Chính lần nữa truyền đến.

Sở Thu Hi: "Có chuyện gì thứ sáu nói chuyện tiếp có được hay không ..."

Sở Vân chính ho khan một cái, chỉ nói một câu: "Nhớ làm biện pháp an toàn! ! !"

Sở Thu Hi nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch chớp đôi mắt to, lại suýt chút nữa nhịn không được cười lên tiếng.

Ngón tay có tính hay không .........

"Được rồi, con biết rồi, con cũng đã gần 20 tuổi rồi, những cái này con đều hiểu rõ."

"Đừng lúc nào cũng coi con như một cô bé vậy."

Sở Vân Chính kiêu ngạo nói: "Ở trong mắt cha Thu Hi vĩnh viễn là công chúa nhỏ của cha."

Sở Thu Hi trực tiếp cúp điện thoại, nhớ tới sinh nhật năm ngoái của mình.

Cha cô còn tặng cô một con búp bê, nhớ tới đó trong lòng lại cảm thấy ấm áp nhưng cũng bất đắc dĩ.

Hạ Tiểu Bạch nắm vai đẹp Sở Thu Hi.

"Bà xã Thu Hi, thật sự phải gặp cha vợ sao, ông ấy có thể khen anh không?"

Sở Thu Hi nhẹ nhàng chạm vào mái tóc đen buông xõa của cô, nâng đến chóp mũi ngửi một cái.

"Anh muốn cưới em nhất định phải gặp ông ấy."

"Yên tâm đi, nếu như ông ấy dám bắt nạt anh, em liền đánh ông ấy."

Nói xong cô liền trực tiếp đem Hạ Tiểu Bạch đè ngã, đầu ngón tay tinh tế trêu chọc cái lưỡi nhỏ thơm tho của cô, liếm liếm cười nói.

"Điều kiện tiên quyết là Tiểu Bạch anh mấy ngày gần đây nhất định phải hầu hạ em thật tốt."

"Nếu không em liền nói cha cha em biết, anh bắt nạt em."

Hạ Tiểu Bạch bị thân thể Sở Thu Hi dán vào lại đây.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment