Ánh mắt của Hạ Tiểu Bạch càng thêm hồ nghi, nhìn tên chó này.
"Vậy cha muốn nói cái gì?"
Sở Vân Chính ho khan một cái, hắn biết điều này sẽ làm tổn thương lòng tự ái của một nam sinh.
Để nam sinh nguyện ý làm người ở rể ......
Nhưng hắn thực sự quá yêu con gái, không muốn đem con gái gả vào những gia đình khác.
"Tiểu Bạch, cậu cũng biết cha vợ cậu rất có tiền."
"Không nhiều, nếu như dựa theo cổ phần của tập đoàn, tôi có giá trị ít nhất cũng phải mấy chục tỷ." nói xong hắn càng thêm ngẩng đầu ưỡn ngực.
"Tôi muốn hỏi chính là, Tiểu Bạch cậu có nguyện ý đến Sở gia chúng tôi ở rể hay không?"
"Đến lúc đó đến tập đoàn đi làm, tôi nhất định sẽ sắp xếp sự nghiệp tốt cho cậu, phụ tá Thu Hi quản lý công việc."
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch trừng lớn, muốn cô làm người ở rể!
Nếu như là đặt ở trước đây, cô ngược lại là cảm thấy rất nhuận.
Dù sao, ở rể cho Bạch Phú Mỹ là mơ ước của nhiều nam sinh.
Không chỉ có thể tiết kiệm được hàng chục năm làm việc vất vả, mà còn có thể ôm được người đẹp về nhà.
Nhưng bây giờ thì khác, cô nhưng là đại tiểu thư của Hạ gia.
Cho dù cha mẹ của cô đồng ý, ông nội Hạ ở bên kia cũng tuyệt đối sẽ không cho phép.
Hạ gia nhưng là một trong năm đại gia tộc Trung Quốc, làm sao có khả năng để người trong gia tộc ở rể.
Điều này là chuyện tuyệt đối không thể nào.
Sở Vân Chính thấy Hạ Tiểu Bạch phản ứng rất lớn, cũng là biết hắn hình như có mâu thuẫn.
Nhưng mà Sở Vân Chính tin tưởng hắn có thể thuyết phục được Hạ Tiểu Bạch.
Cưới Bạch Phú Mỹ, hầu như không có nam sinh nào có thể từ chối chuyện tốt này được.
Nếu để cho hắn Sở Vân Chính gặp được chuyện tốt như thế, hắn sẽ không chút do dự đáp ứng.
Dù sao khi còn bé thật sự sợ nghèo.
Mặt mũi ở trước tiền tài mỹ nữ không đáng giá một đồng.
Sở Vân Chính càng thêm kiên nhẫn giải thích.
"Tiểu Bạch tôi đã nói với cậu, không nên nhìn người ở rể nhiều như vậy."
"Thu Hi nhà tôi ôn nhu như vậy, mẹ con bé cũng rất là hiền lành."
"Sau khi cậu vào Sở gia tuyệt đối sẽ không bị khinh bỉ."
"Cái gì ép buộc người ở rể rửa chân, rửa chén, mua thức ăn những kia đều là những tình tiết buồn nôn trong tiểu thuyết."
Hạ Tiểu Bạch xua tay trắng nõn: "Cha vợ, chuyện này không nên nhắc lại nữa."
"Chuyện ở rể là không thể nào được."
"Cho dù cháu đồng ý, người nhà của cháu, người trong gia tộc của cháu cũng sẽ không đồng ý."
Sở Vân Chính thấy dáng vẻ kiên định của Hạ Tiểu Bạch, cũng không có hùng hổ doạ người.
Trẻ tuổi nóng tính xác thực rất tốt.
Nhưng là xã hội này chính là xã hội dựa trên tiền.
Chờ hắn bị xã hội này vùi dập thì sẽ biết ở rể hào môn, cưới vợ Bạch Phú Mỹ thật sự rất thơm.
Hạ Tiểu Bạch tuy còn trẻ, có nghị lực nhưng lại cảm thấy ở rể thật xấu hổ.
Nhưng là người nhà của hắn không nhất định là cũng giống như vậy.
Sở Vân Chính đang suy nghĩ có thể thử bắt đầu ra tay từ cha mẹ hoặc thành viên trong gia đình của Hạ Tiểu Bạch.
Hắn mỉm cười: "Được, không nói về cái này nữa."
Lần nữa vỗ vai Hạ Tiểu Bạch.
"Nhưng mà tôi vẫn là kiến nghị con rể, cậu trở về hãy suy nghĩ thật kỹ."
"Ở rể cho Bạch Phú Mỹ thật sự rất thơm."
Hạ Tiểu Bạch cũng không hề mở miệng, cẩu đản chỉ là không biết tình huống bên Hạ gia các cô.
Nếu không tuyệt đối không dám có loại suy nghĩ này.
Cần câu của Sở Vân Chính chuyển động, hắn cũng vô cùng vui vẻ nhấc cần lên một cách nhanh chóng vào khéo léo.
Hắn câu được một con lươn dài hơn một mét.
"Ha ha, xem ra vận khí hôm nay không tệ, sáng sớm cũng có thể câu được lươn."
"Đợi lát nữa có thể làm lươn nướng Kabayaki, vô cùng mềm, nếp, ngọt và ngon."
Hạ Tiểu Bạch im lặng nhìn cần câu của mình.
Câu cả nửa ngày cũng chỉ là tôm tép nhỏ bé, sau khi câu được lên đều vứt trở về biển.
Sở Vân Chính đem Lươn giao cho thủ hạ xử lý.
"Đúng rồi Tiểu Bạch, lúc nào hẹn cha mẹ cậu hai bên gia đình gặp mặt nhau một lần."
"Nếu như cậu cùng với Thu Hi thật sự cân nhắc đến kết hôn."
"Liền đem chuyện hôn sự cũng thương lượng một chút, tìm ngày lành tháng tốt để kết hôn."
Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Vân Chính.
"Gặp mặt phụ huynh không có vấn đề, nếu như rảnh thì có thể gặp bất cứ lúc nào cũng được."
"Về phần kết hôn, tôi cũng đã thảo luận với Thu Hi rồi."
"Trước tiên có thể lấy giấy đăng ký kết hôn, về phần hôn sự, chúng tôi không muốn quá vội vàng."
Hạ Tiểu Bạch nghĩ dù sao cô cũng CMND giới tính nam, lĩnh chứng nhận cũng không có vấn đề gì.
Về phần hôn sự, cô cần phải cân nhắc cẩn thận, Hạ gia bên kia cũng khó mà giải thích được.
Sở Vân Chính đang trò chuyện thì nghĩ đến cái gì, ông nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch hỏi.
“Đúng rồi con rể, con gặp qua em trai của Thu Hi chưa?”
“Tên nhóc này rất quấn Thu Hi!”
“Nếu con muốn cưới Thu Hi, chỉ sợ còn phải giải quyết tên nhóc này mới được.”
Không nhắc đến Sở Tiêu Tiêu còn tốt, bây giờ nhắc đến Sở Tiêu Tiêu.
Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch cũng không nhịn được khẽ co giật.
------
Dịch: MBMH Translate