Thế nhưng, bây giờ Hạ Tiểu Bạch phải thể hiện tính cách tao nhã của mình trước mặt Leo và Benjamin.
Liền dùng chiếc túi LV này để thể hiện phẩm chất quý phái của cô.
Hạ Tiểu Bạch ngọt ngào nhìn Leo hài lòng hỏi.
"Cái túi này, anh thật sự đưa cho tôi?"
Leo thấy đối phương có ý tứ, lập tức nói.
"Đương nhiên, em gái Tiểu Bạch nếu thích thì cứ lấy."
Nghĩ thầm, quả nhiên không có nữ sinh nào có thể từ chối những món hàng xa xỉ này.
Khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần của Hạ Tiểu Bạch đỏ bừng, cô rất là cảm kích nói.
"Vậy thì cảm ơn anh rất nhiều, anh Leo."
Bàn tay tuyết trắng nõn của cô cầm chiếc túi lên và nhìn nó vài lần.
Nghĩ thầm, cũng không có gì đặc biệt, nó chẳng khác gì cái cô mua một trăm tệ.
Quả nhiên, tiền của nữ sinh rất dễ kiếm.
Benjamin không khỏi có chút thất vọng khi thấy Hạ Tiểu Bạch ngay lập tức đã nhận túi của Leo.
Nói thật, hắn cũng không thích những cô gái hám giàu như thế.
Nhưng mà tướng mạo của cô ấy thật sự rất đẹp ......
Bàn tay cầm túi cũng vô cùng trắng trẻo, làn da trên mu bàn tay lán mịn không tỳ vết, được bảo dưỡng rất tốt, những ngón tay thon dài và gợi cảm.
Hạ Tiểu Bạch chỉ là thưởng thức một hồi lâu, rồi dùng bàn tay ngọc đẩy chiếc túi đến trước mặt Leo.
Leo thấy thế hơi nghi hoặc một chút: "Đây là?"
Đầu ngón tay của Hạ Tiểu Bạch đẩy vài sợi tóc rối bù trên trán ra sau tai.
"Thực ra tôi không có hứng thú với chiếc túi LV này, nếu không như vậy."
"Dĩ nhiên tôi đã nhận, chiếc túi này là của tôi "
"Đáng tiếc là tôi không quen dùng một chiếc túi đắt tiền như vậy.”
"Nếu không, anh Leo giúp tôi đổi cái túi này ra thành tiền mặt đi?"
"Lấy số tiền mặt này đi quyên góp cho trẻ em vùng núi ở Trung Quốc của chúng tôi."
"Thực tế, Trung Quốc chúng tôi vẫn còn nhiều nơi thuộc mức nghèo."
"400 ngàn có thể cải thiện đáng kể cuộc sống của những đứa trẻ ở miền núi này."
Leo cũng sững sờ khi nhìn đôi bàn tay ngọc trắng như tuyết đang đẩy chiếc túi LV trở về.
Khuôn mặt tao nhã của Hạ Tiểu Bạch chỉ mỉm cười, khẽ lắc đầu với hắn.
Dường như có nỗi buồn cô đơn ẩn chứa trong đôi mắt trong veo như băng, vừa nhìn thấy liền cảm thấy thật đau lòng và hấp dẫn.
Thật là một cô gái tốt bụng, phải biết đây chính là món quà được các cô gái rất yêu thích.
Hắn đã tặng quà cho rất nhiều cô gái, những cô gái đó nhìn thấy hai mắt đều sáng lên.
Được chấp nhận ngay lập tức.
Ngay cả một cô gái rụt rè, do dự hồi lâu, thêm vào dăm ba câu, cuối cùng cũng sẽ không nhịn được nhận lấy.
Nhưng đây là lần đầu tiên Leo nhìn thấy một cô gái nhờ anh quyên góp tiền mặt cho người nghèo.
Hắn hít thật sâu một hơi, có phần mê luyến nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Phát hiện một mặt dây chuyền pha lê tuyệt đẹp đeo trên cổ của mỹ nhân, lung linh dưới ánh sáng, chiếc cổ trắng như tuyết càng được mặt dây chuyền làm cho đẹp hơn.
Mỹ nhân mang trang sức quả thực xinh đẹp, trong lòng Leo không khỏi than thở.
Nghĩ có nên mua trang sức tặng cho đối phương hay không.
"Tiểu thư Tiểu Bạch, cô thật sự là một thiên thần tốt bụng."
Hắn từ âu phục lấy ra bút máy cùng chi phiếu, tiện tay viết xuống 500 ngàn đưa cho Hạ Tiểu Bạch.
"Tiểu thư Tiểu Bạch, đây là 500 ngàn, cô thay mặt tôi đưa cho trẻ em vùng núi Trung Quốc."
"Thật ngại quá đã làm phiền anh rồi."
Môi anh đào của Hạ Tiểu Bạch khẽ nhếch, cô đời này vẫn chưa từng cầm qua một khoản tiền lớn như vậy.
500 ngàn nói quyên liền quyên.
Cô nghĩ vì mấy đứa nhỏ miền núi Trung Quốc, đương nhiên phải nhận lấy.
Dù sao đối với những thiếu gia ăn chơi này mà nói.
Có lẽ 500 ngàn chỉ là tiền tiêu vặt bọn họ tiện tay mà thôi.
Hạ Tiểu Bạch nhận lấy tấm chi phiếu, cũng là nhoẻn miệng cười.
"Thực sự là cảm ơn anh Leo, anh thật sự là một người tốt."
Leo cũng vui vẻ gãi đầu một cái.
"Ha ha, Leo tôi vẫn luôn là người tốt mà." (ˊ ˋ)
Sở Thu Hi ở một bên suýt chút nữa bật cười lên tiếng.
Anh chàng người Pháp này không biết rằng tiếng Trung của bọn họ rất là bác đại tinh thâm.
Người tốt này với người tốt kia là khác nhau.
Cô dùng đôi tay nhỏ nhắn bấm véo bắp đùi mịn màng của Hạ Tiểu Bạch.
Đôi môi đỏ mọng gợi cảm thì thầm bên tai Hạ Tiểu Bạch.
"Không nghĩ tới Tiểu Bạch nhà em còn là một trà xanh?"
Hạ Tiểu Bạch có phần thẹn thùng: "Anh mới không phải trà xanh."
Sở Thu Hi: "Được, vậy thì anh chính là Bạch Liên hoa."
Benjamin cũng bị sự thiện lương của Hạ Tiểu Bạch hấp dẫn sâu sắc.
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ nhận túi của Leo mà không hề suy nghĩ gì.
Chỉ là một một cô gái hám tiền ham vật chất.
Hắn đối với cái này còn có chút thất vọng.
Nhưng không nghĩ tới sau khi Hạ Tiểu Bạch nhận lấy, liền yêu cầu Leo đổi thành tiền mặt quyên góp cho trẻ em nghèo khó.
Loại thiện lương này ...
Có thể dùng tiếng trung để diễn tả là Thượng Thiện Nhược Thủy.
------
Dịch: MBMH Translate