Sáng ngày hôm sau.
Hạ Tiểu Bạch tỉnh dậy từ trong giấc mơ, định ngáp một cái, mới phát hiện có thứ gì đó che trên mặt mình.
Mở mắt ra nhìn, vốn còn ngái ngủ nhưng lập tức tỉnh táo hơn nhiều.
Ngồi dậy trên giường thấy Nhậm Sơ Tuyết vẫn đang ngủ mới thở phào nhẹ nhõm.
Tối qua thực sự không kìm được mà thưởng cho cô một lần mới ngủ được.
Hạ Tiểu Bạch lấy áo ngực thỏ trên mặt xuống ngửi ngửi, may mà không có mùi gì lạ.
Xem thời gian đã là chín giờ sáng.
Các khóa học của học viện đều được sắp xếp tự do, không cần vội đi học.
Chỉ cần hoàn thành chương trình học trong thời gian quy định là được.
Đến giường của mình gọi Nhậm Sơ Tuyết vẫn đang ngủ say.
"Sơ Tuyết? Mặt trời đã chiếu vào mông rồi, tối qua không phải nói sáng dậy sớm có việc sao?"
Nhậm Sơ Tuyết bập bẹ hai tiếng môi anh đào đỏ mọng, hàng mi dài từ từ mở ra để lộ đôi mắt xanh biếc xinh đẹp của cô ta.
Khi cô ta nhìn rõ người đánh thức mình là Hạ Tiểu Bạch, khóe miệng cũng nở một nụ cười ngọt ngào lười biếng.
"Cảm ơn… Vì tối qua cô ôm tôi làm tôi ngủ rất thoải mái, Tiểu Bạch có thường ôm người khác ngủ không?"
Hạ Tiểu Bạch bất lực, cô thường ôm Sở Thu Hi ngủ, tất nhiên là quen cách ôm con gái ngủ rồi.
"Tôi đã nói là tôi có bạn gái rồi.”
Nhậm Sơ Tuyết không tin, cho rằng có lẽ chỉ là bạn thân của Hạ Tiểu Bạch mà thôi.
Vừa mới rửa mặt xong, bên ngoài ký túc xá đã có người gõ cửa.
"Chị Tiểu Bạch, cô Sơ Tuyết, hai người đã dậy chưa?"
Hạ Tiểu Bạch nghe giọng nói thì biết là Thái Thanh Dao, cô tiến tới mở cửa.
Phát hiện Thái Thanh Dao trang điểm rất xinh đẹp đang đứng trước cửa: "Chào buổi sáng hai đại mỹ nhân.”
"Hôm nay em làm hướng dẫn viên dẫn hai chị đi làm quen với học viện, năm thần Thiên Vũ đã đợi hai chị ở dưới lầu rồi.”
Nhậm Sơ Tuyết do dự một lúc rồi nói: "Hôm nay tôi còn có việc khác… hai người đi đi.”
Nói xong, Nhậm Sơ Tuyết đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang rồi vội vã đi ra khỏi ký túc xá.
Hạ Tiểu Bạch nhíu mày suy nghĩ một lúc, không nghĩ nhiều, dù sao thì mỗi người đều có sự riêng tư của mình.
Thái Thanh Dao cũng nhìn Nhậm Sơ Tuyết vội vã rời đi.
Ngay lập tức lộ ra vẻ mặt tám chuyện của con gái, lén hỏi Hạ Tiểu Bạch.
"Chị Tiểu Bạch? Chẳng lẽ Nhậm tiểu thư có bạn trai rồi sao? Sao em thấy chị ấy giống hệt cô gái vụng trộm vậy.”
Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng lắc đầu: "Chuyện của người khác thì chúng ta đừng tám chuyện.”
Thái Thanh Dao cũng gật đầu, nhưng ánh mắt tò mò vẫn nhìn theo hướng Nhậm Sơ Tuyết rời đi như mèo vậy.
Lúc này cô ta mới cẩn thận đánh giá dung nhan thanh nhã thoát tục của Hạ Tiểu Bạch.
Cô ta ghen tị nói: "Chị Tiểu Bạch, chị thực sự không dùng bất kỳ mỹ phẩm nào sao?"
"Làn da cũng thật là trắng mịn, không có một chút tì vết nào.”
Ngay lúc này, ký túc xá bên cạnh cũng có người mở cửa.
Bước ra là hai cô gái xinh đẹp cũng ăn mặc lộng lẫy.
"Thanh Dao còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đi ăn sáng xem soái ca nào.”
"Ủa cô gái này là ai vậy, hai người quen nhau sao?” Một cô gái xinh đẹp tóc dài đen thẳng nhìn theo bóng lưng cao ráo của Hạ Tiểu Bạch hỏi.
Thái Thanh Dao biết Hạ Tiểu Bạch là chị gái của Hạ Thiên Vũ.
Hơn nữa có thể thấy Hạ Thiên Vũ rất thương yêu người chị này.
Cô ta cũng lập tức khoác tay Hạ Tiểu Bạch, giải thích với hai người chị em của mình.
"Đây là chị gái mới quen của tôi, chị Tiểu Bạch."
Hai cô gái đều ngạc nhiên.
Không ngờ cô tiểu thư đào mỏ luôn kiêu ngạo của họ lại nhận một tân sinh viên làm chị gái.
Họ đều nhìn nhau, chỉ thấy dung nhan của đối phương trong nháy mắt.
Hai cô gái đều lộ ra vẻ kinh diễm.
Đây hoàn toàn là nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, cô mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt tao nhã, mái tóc đen dài như thác nước, khuôn mặt thanh tú không son phấn nở nụ cười tươi tắn. Kết hợp với mái tóc dài ngang eo, xinh đẹp không gì sánh được như một nữ thần giáng trần.
"Nữ thần xinh đẹp quá!"
"Trời ơi, sao cô gái này lại có thể xinh đẹp đến vậy?"
"Thanh Dao, sao cậu lại quen được một chị gái xinh đẹp như tiên nữ thế này?"
Thái Thanh Dao hơi ngẩng đầu kiêu ngạo: "Các cậu muốn giành chị với tôi sao? Đẹp thì có ích gì."
"Chị Tiểu Bạch, chúng ta đi thôi."
Hạ Tiểu Bạch rất bất lực với Thái Thanh Dao, đúng là giống hệt trẻ con giành kẹo ăn.
Cô chỉ mỉm cười với hai người bạn cùng phòng của mình.
Rồi đi về phía thang máy.
Hạ Tiểu Bạch, Thái Thanh Dao đi xuống tầng dưới.
Hạ Thiên Vũ đã đứng trên vạch cấm nam sinh phía xa chờ họ.
Hạ Thiên Vũ hôm nay ăn mặc có thể nói là rất đẹp trai.
Hoàn toàn khác với cách ăn mặc thoải mái ở nhà họ Hạ, thậm chí còn dùng cả keo vuốt tóc.
Mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, dáng người cao 1m8 thon dài, đôi chân dài rất bắt mắt. Mái tóc ngắn màu đen tôn lên làn da trắng trẻo của anh ta.
Ngũ quan lập thể, vẻ ngoài tuấn tú, dưới đôi lông mày rậm rạp là đôi mắt sáng, khóe miệng anh nở nụ cười nhẹ, vừa dịu dàng vừa nam tính.
Đúng là dáng vẻ của một sát thủ giết chết các cô gái.
------
Dịch: MBMH Translate