Giọng nói cũng là cực kỳ thâm trầm, buổi tối gặp còn tưởng rằng va phải quỷ.
Hạ Tiểu Bạch cũng bị sốc trước sự xuất hiện đột ngột của một cô gái như thế.
Lẽ nào đây chính là cô gái trạch nữ trong truyền thuyết đấy chứ! ! ! Σ(°°||| )︴
Ngu Tiểu Ngọc lôi kéo làn váy của Hạ Tiểu Bạch nói.
"Chị Tiểu Bạch không cần phải sợ, cô ấy chính là hội trưởng của câu lạc bộ chúng ta, Vương Thiến Thiến."
"Đừng nhìn bộ trang phục khủng bố của cô ấy, mặc dù lúc nói chuyện trông cô ấy cũng rất hung dữ."
"Kỳ thực, Hội Trưởng có một nội tâm rất là tinh tế và dịu dàng."
"Chỉ là không giỏi giao tiếp mà thôi, cho nên có lúc không biết ăn nói sao cho chuẩn và hơi bực bội thôi."
Hạ Tiểu Bạch cũng là cẩn thận quan sát vị hội trưởng này, thấy thế nào cũng đều giống một trạch nữ thâm niên ...... . .
Ở trong ấn tượng của cô, trạch nữ, trạch nam đều là trốn ở trong phòng ăn đồ ăn rác rưởi, hết ăn lại nằm.
Ví dụ như khoai tây chiên, nước hạnh phúc Feizhai, mì ăn liền, đọc truyện, lướt video, chơi game là những sở thích của bọn họ.
Những hộp cơm, chén cơm bị bỏ lại mấy ngày mà không được xử lý.
Có lúc lười giặt quần áo, một bộ có thể mặc được mấy ngày, thậm chí một tuần một tháng mới ra cửa một lần.
Cắt đứt mọi tương tác xã hội không hiệu quả.
(vân... vân, nếu như là vậy một cô gái nào đó có phù hợp với hình tượng trạch nữ này hay không)
Hạ Tiểu Bạch tự hỏi liệu một trạch nữ luộm thuộm như vậy có thực sự có thể viết thư pháp tranh chữ không???
Dù sao không phải ai cũng có hệ thống bật hack giống như cô.
Vương Thiến Thiến để tóc tai rối bù đi tới trước mặt mọi người, lưng hơi khom, dưới mắt có quầng thâm có phần nặng ngáp một cái.
Giọng điệu âm u mở miệng nói: "Vừa nãy chiêu mộ được hai người đã bị tôi đuổi đi rồi, thuần túy chính là nhiệt tình được 3 phút."
"Lẽ nào hôm nay cũng chỉ có thể chiêu mộ được những mặt hàng như thế sao”
Đám người Ngu Tiểu Ngọc bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nhau.
Nghĩ thầm, cô ăn mặc bết bát như vậy coi như là đi vào ứng tuyển cũng bị cô dọa cho chạy mất.
Huống chi còn yêu cầu khắc khe như vậy.
Ngu Tiểu Ngọc chỉ có thể mở miệng nói: "Hội trưởng, không phải chúng tôi không tuyển được, mà là do thư pháp tranh chữ vốn đã rất ít được người khác chú ý đến."
"Cô đã đuổi hết những người chúng tôi đã chiêu mộ được rồi."
"Mọi người đều biết trong câu lạc bộ của chúng ta có một người như cô ...... . . Bọn họ cũng không muốn gia nhập."
"Hội trưởng, tôi thấy vóc người của cô cũng rất tốt, chỉ cần ăn diện lên một chút là được."
"Cả ngày bộ dáng âm u chết chóc khom lưng như vậy."
"Mái tóc cũng rối bời che hết mặt, tôi đến bây giờ đều cũng chưa từng thấy rõ ngũ quan của cô."
Vương Thiến Thiến trong mắt có chút âm u nhìn về phía Ngu Tiểu Ngọc, rồi lại nhìn quần lại quần áo lôi thôi của mình.
Không quan tâm trầm giọng nói: "Tôi cảm thấy trang phục của tôi không có vấn đề gì."
Ngu Tiểu Ngọc phồng má nói: "Không có vấn đề? Bổn tiểu thư cảm thấy đây là vấn đề lớn đó! !" <( ̄﹌ ̄ )
"Cô ăn mặc như vậy sao có thể tìm được bạn trai chứ? Làm sao được trai đẹp chú ý tới? Lẽ nào muốn độc thân cả đời sao?"
Xung quanh cũng truyền tới không ít tiếng bàn luận, đại đa số đều là mấy câu không thân thiện.
Dù sao Vương Thiến Thiến cũng là một nhân vật tương đối nổi tiếng ở trong trường.
Đương nhiên, nổi tiếng này là nghĩa xấu.
Mấy nữ sinh nam sinh vây xem thảo luận.
"Được rồi chỉ bằng với vóc người của cô ấy, cho dù ăn mặc cũng chỉ là bắt chước bừa.”
"Nói không sai, một cô gái quá xấu cho dù có ăn mặc, trang điểm cũng không cứu vớt được vẻ ngoài của cô ấy."
"Tôi nói cho mọi người biết, cái cô Vương Thiến Thiến này sống một mình ở tầng bốn của tòa nhà ký túc xá số ba."
"Những người bạn cùng phòng cũ của cô ấy thường sợ hãi trước bộ dáng nửa đêm của cô ấy, có người sợ đến suýt chút nữa trực tiếp là đi luôn rồi."
"Dáng vẻ của cô buổi tối quả thực trông thật là đáng sợ."
"Tôi lúc đó vừa tới học viện liền nghe được chuyện ma quái ở số ba ký túc xá."
"Sau đó mới biết là cái cô Vương Thiến Thiến này mấy lần nửa đêm lang thang ở hàng lang hù dọa không ít người."
"Nếu như là nói đến gần khoa học hơn, e rằng có thể nói là cấp mười."
Người của câu lạc bộ thư pháp nghe mọi người thảo luận về hội trưởng của bọn họ như vậy vừa tức giận vừa bất lực.
Bọn họ cũng không có cách nào.
Ai bảo hội trường của bọn họ bình thường đều là một bộ dáng âm u chết chóc dọa người chứ.
Ngu Tiểu Ngọc tức giận vung nắm đấm hồng nhuận xua đuổi đám đông, cô giẫm chân thon dài nói ra.
"Hội trưởng, cô có nghe thấy hay không! Cô thật sự nên mặc quần áo đẹp một chút, nếu cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ độc thân cả đời đấy."
Bàn tay nhỏ nhắn trắng xanh của Vương Thiến Thiến vào trong túi quần jean.
------
Dịch: MBMH Translate