Hạ Tiểu Bạch nhìn bộ dạng kiêu ngạo của anh ta, chẳng biết tại sao cô lại muốn đánh anh ta một trận.
Chẳng lẽ việc cô là con gái làm cho anh ta vui tới thế à.
Đôi môi anh đào của cô khẽ hé, nói:
"Lý Tu...mối quan hệ giữa tôi và Hạ Thiên Vũ thật sự là chị em..."
"Nếu như hai người thật sự muốn đánh nhau, thì tôi cũng không thể nào ngăn cản được."
"Điều tôi có thể làm chỉ là gọi 120 giúp hai người."
Cô vừa nói xong liền quay người rời đi.
Hạ Tiểu Bạch còn phải đi làm chuyện khác, cô có hơi đau đầu về việc làm sao đi tiếp cận trạch nữ Vương Thiến Thiến.
Hạ Thiên Vũ, Lý Tu thấy chính chủ đã rời đi, bọn họ đương nhiên không còn lý do gì để đánh nhau nữa.
Lý Tu đi theo sau mông Hạ Tiểu Bạch, kinh ngạc hỏi:
"Tiểu Bạch tiểu thư, cô thật sự là chị họ của Thiên Vũ hả?"
Con ngươi trong trẻo của Hạ Tiểu Bạch lạnh lùng nhìn anh ta.
"Anh cảm thấy tôi cần thiết phải gạt anh à?"
Lý Tu vội vàng lắc đầu:
"Không phải, không phải...Tôi chỉ là có hơi ngạc nhiên mà thôi."
"Dù sao Hạ gia..."
Hạ Thiên Vũ lạnh lùng nói:
"Hạ gia chúng tôi làm sao! Đắc tội gì với mấy người?"
Lý Tu cầm lấy tay của Hạ Thiên Vũ, lấy lòng cười nói:
"Hiểu lầm, hiểu lầm, thì ra là tương lai em..."
Anh vừa định nói ra từ em vợ, nhưng anh sợ sẽ làm cho Hạ Tiểu Bạch không vui, cho nên không nói hết.
Hạ Thiên Vũ bị Lý Tu nắm lấy tay, nhìn dáng vẻ nịnh hót của anh ta, anh lập tức nổi da gà.
Anh hất tay anh ta ra, mắng:
"Mẹ nó! Tôi thấy anh mới là gay đó! Buông cái móng heo của anh ra!!!."
Lý Hi Manh cũng thay đổi rất nhanh, cô vội vàng chạy tới.
"Thì ra là chị chồng, chuyện đó...chuyện đó...Em xin lỗi, em massage chân cho chị nhé, tay nghề của em tốt lắm đó."
Hạ Tiểu Bạch vì cách xa mấy người bọn họ mà trực tiếp đi về ký túc xá.
Mặt trời đã dần ngả về phía tây, ánh nắng ban chiều chiếu vào trong phòng.
Ký túc xá vẫn trống rỗng, Nhậm Sơ Tuyết không về.
Hạ Tiểu Bạch đắp chăn, mở baidu ra tìm kiếm.
Sau một tiếng đồng hồ tìm kiếm.
Thì ra con gái hiện đại đều thích kiểu con trai bá đạo tổng tài.
Thậm chí còn tưởng tượng rằng được nam thần anh tuấn bá vương ngạnh thượng cung, có một chút cảm giác thích chịu ngược.
Thường xuyên ảo tưởng rằng sẽ được anh đẹp trai cưỡng ép.
Đương nhiên những việc đó chỉ có thể diễn ra với điều kiện tiên quyết là anh phải đẹp trai,, nếu như đã xấu mà còn dám làm ra những hành động thì sẽ bị coi là biến thái.
Nhẹ thì ăn một cái tát, nặng thì được ăn uống miễn phí.
Hạ Tiểu Bạch tỏ vẻ bản thân thật sự không thể nào diễn được dáng vẻ bá đạo tổng tài, cho nên chỉ có thể giống một con sâu gạo nằm im trên giường.
Nói thật thì cô hoàn toàn không có kinh nghiệm gì trong việc tán gái cả, nói cho cùng thì cũng là Sở Thu Hi chủ động cua cô.
Trong lúc cô đang buồn rầu thì cửa ký túc xá được mở ra.
Nhậm Sơ Tuyết ăn mặc vô cùng xinh đẹp quay về ký túc xá.
Hạ Tiểu Bạch nhiệt tình chào hỏi.
"Sơ Tuyết về trễ thế, đi cua trai đẹp hả?"
Nhậm Sơ Tuyết cũng chột dạ, sợ hết hồn.
Sau khi thấy rõ người nói là Hạ Tiểu Bạch...Gương mặt xinh đẹp đỏ bừng nói:
"Nghĩ gì thế hả...Cua trai gì chứ."
Hạ Tiểu Bạch híp mắt hỏi:
"Vậy tại sao cậu lại có tật giật mình."
Nhậm Sơ Tuyết có hơi không vui, trực tiếp nằm xuống giường, đôi chân đẹp đá văng giày cao gót xuống đất, lộ ra đôi chân trắng như tuyết.
Hạ Tiểu Bạch thấy cô không vui thì hỏi:
"Chẳng lẽ, cậu và Vương Hạc cãi nhau?"
Nhậm Sơ Tuyết lắc đầu:
"Là cãi nhau với người trong nhà, thực ra hôm nay tớ phải đi xem mắt."
Hạ Tiểu Bạch không ngờ Nhậm Sơ Tuyết phải đi xem mắt...có hơi thông cảm cho cô.
Nếu như ngày nào Hạ gia cũng ép cô đi xem mắt, chắc chắn cô sẽ bị phiền chết.
Nhậm Sơ Tuyết ôm gối cọ cọ, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch.
"Cậu biết cái thằng hôm nay tớ đi xem mắt hèn mọn tới mức nào không?"
"Nhìn thôi đã thấy phiền."
"Nếu như kết hôn với một tên đàn ông như thế, tôi thà quen một người con gái còn hơn."
Cô đột nhiên đứng lên, đi tới trước mặt Hạ Tiểu Bạch, chui vào trong chăn của Hạ Tiểu Bạch. Cánh tay trắng nõn của cô ôm lấy vòng eo Hạ Tiểu Bạch, dùng đầu cọ mặt cô.
"Tiểu Bạch à, ngưỡng mộ cậu thật đó, không bị gia tộc gò bó, có thể tự do tự tại ở cạnh người mình yêu."
Hạ Tiểu Bạch bị cơ thể mềm mại của Nhậm Sơ Tuyết ôm, ngửi được mùi hoa nhài thơm ngát trên người cô.
Cô chỉ có thể khẽ giơ tay ngọc lên, xoa đầu Nhậm Sơ Tuyết, không biết nên an ủi như thế nào.
Đúng lúc này, wechat của Nhậm Sơ Tuyết vang lên.
Hạ Tiểu Bạch liếc mắt nhìn, lại là Vương Hạc - người nắm giữ mệnh cách của nhân vật chính gửi tin nhắn cho Nhậm Sơ Tuyết.
Nhậm Sơ Tuyết do dự một lúc, cuối cùng vẫn vui vẻ cười, mở wechat lên.
------
Dịch: MBMH Translate